123. Youngjae

1.9K 190 61
                                    

Lời lảm nhảm: Vì viết H của cả 7 người thành 1 chủ đề rồi nên hạ quyết định đăng H cả 7 cho liền mạch, không cần bình chọn nữa. Coi như chiều mấy nàng một bữa, và ngoại lệ là spam ảnh đẹp kết HE. 

Writer thought: Câu truyện tui viết bên dưới hơi liên quan tới tui một chút :) Câu truyện này có liên quan tới việc làm thế nào tui biết đến GOT7, Youngjae sẽ là hiện thân cho cả nhóm

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Writer thought: Câu truyện tui viết bên dưới hơi liên quan tới tui một chút :) Câu truyện này có liên quan tới việc làm thế nào tui biết đến GOT7, Youngjae sẽ là hiện thân cho cả nhóm.

***

- Con với chả cái, cho tiền ăn học mà chả được tích sự gì cả. Điểm Toán của mày chỉ thế này thôi hả, tao cho mày học thêm học nếm khắp nơi mà điểm cứ lẹt đẹt thế này.

- Con gái con đứa suốt ngày bâu đầu vào máy tính, mày có muốn đỗ Đại học không hay lấy chồng sớm?

- Mày nhìn con nhà người ta đi, học hành giỏi, lúc nào cũng đứng nhất, bố mẹ nó đi họp mà nở mày nở mặt ra. Còn mày thì một cái lời khen thôi cũng không có...

- Mày mà không học hành tới chốn thì ở nhà cho rồi, tốn tiền bố mẹ mày cho mày ăn học.

Lần này là lần thứ bao nhiêu rồi nhỉ, chắc hơn hai triệu lần bị mẹ mắng rồi. Bạn vứt cặp xuống đất, nằm dài trên giường, thở một tiếng não nề. Lần nào cũng thế, vì điểm kém mà bị mắng cho một trận, giờ nghe cũng quen tai rồi. Đâu phải bạn học kém, chỉ là bạn không giỏi như "con nhà người ta" thôi mà.

Đôi lúc bạn không hiểu bố mẹ mong chờ điều gì, bạn không phải là thiên tài, bạn chỉ là một người bình thường thôi. Bạn giỏi gì nhất, bạn biết chứ, chẳng phải môn Anh và môn Văn của bạn điểm cao nhất lớp đó sao? Nhưng mẹ bạn thì lại luôn lải nhải về môn Toán, bạn chúa ghét môn đó, nhìn thôi đã thấy chán rồi. Mẹ bạn thì cứ yêu cầu học thật giỏi, còn bạn học chỉ để cho xong.

Bạn từng thích đi học, thật chứ không đùa ngày bé cứ đòi đến lớp. Nhưng một khi học nhiều, bố mẹ bắt ép, dần dần chuyện học hành trở thành gánh nặng trên đôi vai. Mệt mỏi, nản chí, nghe lời mắng, lời thất vọng, lời so sánh, người người giỏi hơn bạn, dần dần bạn bỗng dưng thấy ghét cuộc sống này. Một lúc nào đó, bạn tự nhận thấy cô gái hoạt bát hay cười kia biến mất, thay thế bằng một đứa sợ giao tiếp, nhạy cảm, một người trầm cảm, bế tắc.

Bạn dần dần thu hẹp mình lại, thế giới của bạn chỉ có đi học và về nhà. Bạn chỉ ngồi trong phòng, không giao lưu với bất kì dù là người thân hay bạn bè. Bạn dễ tức giận, dễ khóc, dễ bị tổn thương. Bạn giống như một trái bom nổ chậm, động vào một cái là bùng nổ tất cả cảm xúc. Nhưng việc bạn trầm cảm, đâu có ai biết, bạn bè thấy bình thường, bố mẹ chỉ quan tâm tới kết quả học tập, bạn cứ thế dần dần chìm sâu trong những suy nghĩ tiêu cực.

My own GOT7Where stories live. Discover now