Chương 125

2.4K 119 6
                                    

Thiệu Vân An từ trong ngực lấy ra bình thủy tinh, Tưởng Khang Ninh lúc ấy liền ngẩn ra. Y đi đến trước mặt đại ca, đưa qua, Tưởng Khang Ninh không nhận, trên mặt là dò hỏi. Thiệu Vân An nói: "Đại ca, đây là tiên quả."

"Hả, tiên quả?!"

"Ừm, tiên quả. Hổ ca mang chúng ta vào rừng chính là đi tìm cái này. Chúng ta vừa hái xuống viên tiên quả này thì trong rừng liền xuất hiện dị động. Chúng ta đi theo Hổ ca tìm nơi an toàn tránh né hồng thủy, cho nên mới đi nhiều ngày như vậy."

Tưởng Khang Ninh trợn mắt há hốc mồm.

"Đây thật là tiên quả?"

Thiệu Vân An khẳng định gật đầu nói: "Viên tiên quả này mọc trên cây tiên thảo có thể phát sáng. Ánh sáng của cây tiên thảo đó có thể phát sáng cả một vùng. Đi tìm viên tiên quả này, Hổ Ca mang chúng ta đi suốt hai ngày hai đêm. Tiên thảo sinh trưởng ở cái hồ sâu trong rừng, nếu không phải được Hổ Ca dẫn đường, chúng ta căn bản không biết sâu trong rừng ở thôn Tú Thủy có loại đồ vật này. Hổ Ca cùng chúng ta có duyên, nó thích ăn đồ ăn ta làm, nhi tử của nó (Nội tâm Thiệu Vân An: có Trời mới biết Đại Tiểu Kim với Hổ Ca có quan hệ gì) cũng đặc biệt thích chơi cùng Hi nhi bọn nhỏ, cái này chính là lễ gặp mặt mà Hổ Ca tặng cho chúng ta. Ta vốn muốn hái về trồng, nhưng sau đó mới biết thôn Tú Thủy xuất hiện đại dị động như vậy, Tỉnh ca lo lắng sẽ có người thừa cơ bất lợi cho đại ca, cho nên ta và Tỉnh ca thương lượng, để đại ca ra mặt, đem viên tiên thảo này dâng cho hoàng thượng.

Tưởng Khang Ninh khiếp sợ đến độ không phản ứng.

Vương Thạch Tỉnh lên tiếng: "Đại ca, thôn Tú Thủy có dị động lớn như vậy tuyệt đối không thể gạt được, ngài nên cướp thời cơ mới được."

Tưởng Khang Ninh liếm liếm miệng: "Nếu cái này thật là tiên quả, các đệ, các đệ sao lại giao ra?"

Thiệu Vân An chớp chớp mắt: "Vậy đại ca, ngài dám ăn sao?"

Tưởng Khang Ninh lập tức thật mạnh lắc đầu.

"Ta và Tỉnh ca cũng không dám."

Tưởng Khang Ninh: "......"

"Ta sợ ta và Tỉnh ca ăn rồi thành tinh liền xong đời. Thứ này chỉ sợ chỉ có Hoàng Thượng mới dám ăn."

Tưởng Khang Ninh thanh âm đều mềm: "Cái này, thật sự có thể ăn?"

"Hổ ca nói có thể ăn. Ta cảm thấy Hổ ca chính là lão hổ tinh, cái gì đều hiểu rõ, ngoại trừ không nói được tiếng người."

"Hả ——"

Thiệu Vân An: "lại lịch tiên quả đại ca ngài nói đi, ta chỉ có một yêu cầu, ngọn núi sau nhà ta toàn bộ đều bán cho ta, hoặc là liệt vào nơi cấm địa, bất luận kẻ nào cũng không được vào. Ta phát hiện ở nơi đó có nhiều cây trà cổ hồng bào rất quý giá, tất cả đều là của ta. Đại ca, ta và Tỉnh ca vì huynh mới nhịn đau bỏ đi thứ yêu thích, bằng không viên tiên quả này, toàn gia chúng ta phân chia nhau ăn tuyệt đối sẽ trường mệnh thiên tuế đó."

"Khụ khụ khụ......"

Tưởng Khang Ninh bị sặc nước miếng, chờ hắn hoãn lại, câu đầu tiên chính là: "Thiên tuế, không thành tinh chứ."

Hãn Phu - Neleta [Edit -  Hoàn]Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ