☆Chương 157: Tần gia đón dâu

8.4K 615 44
                                    

Nhạc Phồn phản ứng đầu tiên là Tô Tử Ngưng lại tú ân ái, uổng cho nàng vừa rồi còn đau lòng đến rơi nước mắt, sau đó chính là kinh ngạc, quan hệ giữa Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng đã được trưởng bối Tần gia đồng ý rồi sao?

Nhưng ngay cả hôn kỳ đều định ra tới, tự nhiên không thể nào là giả, kinh ngạc qua đi, Nhạc Phồn từ đáy lòng chúc phúc các nàng, cũng hiểu rõ hai người trải qua rất nhiều trắc trở mới đến được ngày hôm nay. Trong lòng nàng lại nhịn không được ước ao, thoáng quay đầu nhìn Bạch Liễm, trên mặt người kia cũng là kinh ngạc sau chuyển thành vui vẻ. Bạch Liễm cùng lúc quay đầu nhìn Nhạc Phồn, ánh mắt đồng dạng mang theo tia chờ mong.

Nhạc Phồn trong lòng hơi động, nhưng rất nhanh điều chỉnh cảm xúc, trên mặt mang theo tươi cười: "Tử Ngưng đúng là một khắc đều không buông tha cơ hội tú ân ái, nhưng sư tỷ thật sự mừng cho hai muội, quả nhiên đại nạn không chết, tất có hậu phúc."

Nhạc Phồn cái mũi vẫn còn có chút mỏi nhừ, nhìn hai người giống như một đôi bích nhân, trong mắt tràn đầy vui mừng.

Tần Mặc Hàm sủng nịch liếc nhìn Tô Tử Ngưng, sau đó ấm cười nói: "Đa tạ sư tỷ, muội sớm đã nghĩ báo tin cho sư tỷ biết, chỉ là một mực bỏ lỡ." Dứt lời nàng mắt nhìn Nhạc Phồn: "Cũng chúc mừng sư tỷ rốt cục bước qua Kim Đan, thành công kết thành Nguyên Anh."

Nhạc Phồn cười lắc đầu: "Hổ thẹn, hai muội tuổi nhỏ hơn ta rất nhiều, nhưng đã sớm đạt thành tựu, Tử Ngưng thì không nói, Mặc Hàm muội đều có thể hủy đi Lạc Chấn Sinh đạo tâm, chuyện này đã quá mức nghịch thiên, vạn năm không thấy."

Bạch Liễm nhịn không được cười lên: "Sư tỷ một mực nhớ mong các nàng, làm sao tới đây rồi còn lẫn nhau khách khí?"

Tần Mặc Hàm cũng là nở nụ cười: "Bạch Liễm nói rất đúng, giữa chúng ta cũng không cần nói những thứ này. Ta đã định để Tần Phóng đi thông tri hai người, bây giờ tới rồi liền ở lại Bắc Xuyên đi, vừa lúc tham dự lễ thành thân của ta cùng Tử Ngưng."

Bạch Liễm liên tục gật đầu, trong con ngươi mang theo tia ngưỡng mộ: "Thật sự là quá tốt, hai người một cọc tâm sự rốt cuộc tu thành chính quả."

Tô Tử Ngưng thích đùa Bạch Liễm, dù sao ở kiếp trước nàng cùng Bạch Liễm quan hệ rất tốt, lập tức nháy mắt cười nói: "Chính là, bất quá Bạch Liễm trong lòng tựa hồ cũng có cái cọc tâm sự, không biết ai có thể giúp ngươi."

Nàng lời này rõ ràng có ý riêng, lập tức Bạch Liễm mặt liền đỏ lên, ánh mắt liếc nhìn Nhạc Phồn nhưng lại giống như bị bỏng đến, vội vàng nhìn đi nơi khác, lúng túng nói: "Ngươi lại bắt ta làm trò cười, ta nơi nào có tâm sự?"

Nhạc Phồn có chút xấu hổ, oán hận nhìn Tô Tử Ngưng: "Sư tỷ hiểu rõ muội vui đến hận không thể thiên hạ đều biết, tâm sự của muội đã có Mặc Hàm lo lắng, tâm sự của Liễm nhi tự nhiên có người thay muội ấy chu toàn, muội vẫn là tranh thủ thời gian quan tâm hôn sự chính mình đi."

Tô Tử Ngưng cười ha hả, chỉ vào hai người: "Quả nhiên là đồng xuất một môn, nhị sư tỷ cùng Mặc Hàm ngày thường đều muộn tao đến không được, nói thẳng sư tỷ sẽ thay Liễm nhi chu toàn là được, vì sao phải quanh co lòng vòng."

[Bách hợp][Edit Hoàn]Xuyên sách chi Phù mộng tam sinh- Thời vi Nguyệt ThượngWhere stories live. Discover now