[Bách hợp][Edit Hoàn]Xuyên sá...

By SuThanhYct

1.9M 136K 15.7K

Tuyệt diễm thế gia băng sơn mỹ ngự tỷ x giả bộ ngoan hiền mị hoặc hắc hóa yêu nữ Tựa gốc: 穿书之浮梦三生 Tác giả: Th... More

☆Giới thiệu
☆Chương 1
☆Chương 2
☆Chương 3
☆Chương 4
☆Chương 5
☆Chương 6
☆Chương 7
☆Chương 8
☆Chương 9
☆Chương 10
☆Chương 11
☆Chương 12
☆Chương 13
☆Chương 14: Ai muốn cùng nàng ở trên giường lăn lộn
☆Chương 15: Lần đầu tắm chung, Tử Ngưng liền muốn chạy
☆Chương 16: Sư tôn thay đồ đệ cướp nàng dâu
☆Chương 17: Tần Mặc Hàm chính là sắc nữ?
☆Chương 18: Bí mật bại lộ
☆Chương 19: Tô Tử Ngưng vừa cong liền mất đi tức phụ?
☆Chương 20: Mặc Hàm, ta sẽ không để cho nàng chết
☆Chương 21: Vì cứu thê tử, Tô Tử Ngưng đại khai sát giới!
☆Chương 22: Tần Mặc Hàm mất đi ký ức
☆Chương 23: Truyền thừa
☆Chương 24: Tần Mặc Hàm, nàng là tiểu háo sắc
☆Chương 25: Tần thiếu chủ muốn đi tìm thê tử!
☆Chương 26: Thê tử của ta, để mình ta ôm là được rồi!
☆Chương 27: Ta nhớ nàng đến phát điên
☆Chương 28: Nàng đây là trực tiếp nói lời câu dẫn ta sao?
☆Chương 29: Tử Ngưng nàng còn muốn nằm trên người ta bao lâu?
☆Chương 30: Nàng là người của ta, không cho nàng nghĩ đến người khác!
☆Chương 31: Thánh Liên
☆Chương 32: Luân hồi chi lực
☆Chương 33: Ta không cởi được thắt lưng của nàng
☆Chương 34: Kẻ nào bắt nạt thê tử ta, tất cả đều chém!
☆Chương 35: Tô Tử Ngưng công khí mười phần!
☆Chương 36: Nàng không muốn ta sờ, chẳng lẽ muốn ta hôn lên?
☆Chương 37: Đến lượt Tần gia gia thay tôn nữ cướp nàng dâu
☆Chương 38: Hàm Nhi không phải nam tử,nếu không liền có thể đem Tử Ngưng cưới về
☆Chương 39: Ký ức tìm về
☆Chương 40: Dù nàng có chạy đến đâu, ta nhất định cũng tìm được nàng về
☆Chương 41: Tần thiếu chủ ngàn dặm đuổi theo nàng dâu
☆Chương 42: Nàng đuổi theo, ta chạy trốn
☆Chương 43: Tần thiếu chủ say rượu nói lời thật lòng
☆Chương 44: Tử Ngưng, ta yêu nàng (1)
☆ Chương 45: Tử Ngưng, ta yêu nàng (2)
☆Chương 46: Tình mềm tựa nước, hẹn đẹp như mơ (1)
☆Chương 47: Tình mềm tựa nước, hẹn đẹp như mơ (2)
☆Chương 48: Hẹn ước (1)
☆Chương 49: Hẹn ước (2)
☆Chương 50: Hẹn ước (3)
☆Chương 51: Ta chính là muốn câu dẫn nàng
☆Chương 52: Có nàng ở bên, ta mới ngủ ngon
☆Chương 53: Một cây cỏ, trao cả đời (1)
☆Chương 54: Một cây cỏ, trao cả đời (2)
☆Chương 55: Tâm tư thông suốt (1)
☆Chương 56: Tâm tư thông suốt (2)
☆Chương 57: Tâm tư thông suốt (3)
☆Chương 58: Nàng muốn ta làm sao dỗ dành nàng?
☆Chương 59: Mộng cảnh
☆Chương 60: Ngược dòng tìm hiểu kiếp trước (1)
☆Chương 61: Ngược dòng tìm hiểu kiếp trước (2)
☆Chương 62: Gặp lại sư tôn
☆Chương 63: Trở lại Vô Cực Tông
☆Chương 64: Thù xưa oán cũ
☆Chương 65: Tần thiếu chủ bá đạo
☆Chương 66: Ta đã hoàn toàn rơi vào trong tay nàng
☆Chương 67: Ngày sau muội cần gì, ta đều có thể cho muội
☆Chương 68: Huyết thề
☆Chương 69: Thỏa thuận
☆Chương 70: Ta có thể để muội tin cậy sao?
☆Chương 71: Trùng quan giận dữ vì hồng nhan
☆Chương 72: Vì nàng, ta sẵn sàng vứt bỏ tu chân giới
☆Chương 73: Thánh Kiếm
☆Chương 74: Muội đây là sợ ta chiếm tiện nghi?
☆Chương 75: Đạo lữ của Bạch Liễm
☆Chương 76
☆Chương 77: Hư Không Lệnh
☆Chương 78: Hồ nữ
☆Chương 79: Tần gia gia đã biết?
☆Chương 80: Hư không huyễn cảnh (1)
☆Chương 81: Hư Không Huyễn Cảnh (2)
☆Chương 82: Linh thú của Tần Chiêu Mặc (1)
☆Chương 83: Linh thú của Tần Chiêu Mặc (2)
☆Chương 84: Linh thú của Tần Chiêu Mặc (3)
☆Phiên ngoại: Tần Chiêu Mặc x Ma Đế (1)
☆Phiên ngoại: Tần Chiêu Mặc X Ma Đế (2)
☆Phiên ngoại: Tần Chiêu Mặc x Ma Đế (3)
☆Phiên ngoại (H): Tần Chiêu Mặc x Ma Đế (4)
☆Phiên ngoại: Tần Chiêu Mặc x Ma Đế (5)
☆Chương 85: Vô Giới Cổ Thành (1)
☆Chương 86: Vô Giới Cổ Thành (2)
☆Chương 87: Trong họa có phúc (1)
☆Chương 88: Trong họa có phúc (2)
☆Chương 89 (H nhẹ)
☆Chương 90: Huyết nguyệt
☆Chương 91: Tử Ngưng, nàng đừng khóc
☆Chương 92: Ta muốn cùng nàng gạo nấu thành cơm (1)
☆Chương 93: Ta muốn cùng nàng gạo nấu thành cơm (2)
☆Chương 94(H)
☆Chương 95: Nàng làm sao không đến dính ta?
☆Chương 96: Tần Mặc Hàm đột phá Nguyên Anh
☆Chương 97: Sở gia truyền thừa (1)
☆Chương 98: Sở gia truyền thừa (2)
Chương 99: Sở gia truyền thừa (3)
☆Chương 100: Liễm nhi, ta yêu muội
☆Chương 101
☆Chương 102: Hương vị
☆Chương 103: (H)
☆Chương 104
☆Chương 105
☆Chương 106
☆Chương 107
☆Chương 108
☆Chương 109
☆Chương 110
☆Chương 111
☆Chương 112: Ngũ linh thánh tuyền
☆Chương 113(H): Song tu
☆Chương 114
☆Chương 115: Hồ Nữ tập kích
☆Chương 116: Tư định chung thân (1)
☆Chương 117: Tư định chung thân (2)
☆Chương 118: Nội gián
☆Chương 119: Huyền Động (1)
☆Chương 120: Huyền Động (2)
☆Chương 121: Vận mệnh (1)
☆Chương 122 (+): Vận mệnh (2)
☆Chương 123: Vận mệnh (3)
☆Chương 124: Lạc Thủy Chi Tân (1)
☆Chương 125: Lạc Thủy Chi Tân (2)
☆Chương 126: Lạc Thủy Chi Tân (3)
☆Chương 127: Âm mưu của Thiên Đạo (1)
☆Chương 128: Âm mưu của Thiên Đạo (2)
☆Chương 129(+): Tô Tử Ngưng độ kiếp
☆Chương 130: (H)
☆Chương 131
☆Chương 132: Lạc Hoang Nguyên (1)
☆Chương 133: Lạc Hoang Nguyên (2)
☆Chương 134: Thiên băng địa liệt (1)
☆Chương 135: Thiên băng địa liệt (2)
☆Chương 136: Hủy Thiên diệt Đạo (1)
☆Chương 137: Hủy Thiên diệt Đạo (2)
☆Chương 138: Ma Đế xuất trận
☆Chương 139: Lời hứa kiếp trước
☆Chương 140: Tần hạt châu nhỏ (1)
☆Chương 141: Tần hạt châu nhỏ (2)
☆Chương 142: Chấp niệm
☆Chương 143: Ta dáng vẻ này có phải rất dọa người không?
☆Chương 144: Ngưng nhi... để cho ta ôm nàng
☆Chương 145: Mặc Hàm, nàng muốn gả cho ta sao?
☆Chương 146: Thê tử ta quá giỏi!
☆Chương 147: Núi kêu biển gầm (1)
☆Chương 148: Núi kêu biển gầm (2)
☆Chương 149: Vì nàng mà sinh, vì nàng mà tử
☆Chương 150: Tam kiếp yêu thương
☆Chương 151(+): Trời cũng không ngăn được ta yêu nàng
☆Chương 152: Hàm Nhi muốn cùng Tử Ngưng thành thân
☆Chương 153: Minh ước
☆Chương 154: Thiên Đạo điên cuồng (1)
☆Chương 155: Thiên Đạo điên cuồng (2)
☆Chương 156: Ta nào có khi dễ nàng?
☆Chương 157: Tần gia đón dâu
☆Chương 158: Đại hôn
☆Chương 159: Tri kỷ
☆Chương 160: Tần Tiểu Chủ Tử quá gấp động phòng?
☆Chương 161: Ngưng nhi, muốn ta
☆Chương 162 (H)
☆Chương 163
☆Chương 164: [Chính văn hoàn]
☆Chương 166(H): Hậu tục (2)
☆Chương 167: Hậu tục (3)
☆Chương 168: Hậu tục (4)
☆Chương 169: Hậu tục (5)
☆Chương 170: Phiên ngoại Đời thứ nhất (1)
☆Chương 171: Đời thứ nhất (2)
☆Chương 172: Đời thứ nhất (3)
☆Chương 173: Đời thứ nhất (4)
☆Chương 174: Đời thứ nhất (5)
☆Chương 175: Đời thứ nhất (6)
☆Chương 176: Đời thứ nhất (7)
☆Chương 177: Đời thứ nhất (8)
☆Chương 178: Đời thứ nhất (9)
☆Chương 179: Phó CP (1)
☆Chương 180: Phó CP (2) [Toàn văn hoàn]
Chương 181: PN Hiện đại (1) 01-02-2024
Chương 182: PN Hiện đại (2) 02-02-2024

☆Chương 165: Phiên ngoại Hậu tục (1)

9.4K 564 37
By SuThanhYct

Tô Tử Ngưng đột nhiên tại bên tai Tần Mặc Hàm nói câu nói kia, để Tần Mặc Hàm kém chút ngã một phát. Cái gì là Tiểu Liên Tử nàng tự nhiên rõ ràng, năm đó nữ nhi của các nàng chính là từ bên trong hạt sen nho nhỏ dựng dục ra tới, chỉ là thoáng kinh ngạc qua đi, Tần Mặc Hàm tiếp tục mang Tô Tử Ngưng đi về phía trước.

Tô Tử Ngưng thấy nàng như vậy, cũng không tiếp tục đề tài này, thoải mái cùng nàng trên đường đi chậm rãi thưởng thức cảnh sắc mỹ lệ Tu Chân Giới, thỉnh thoảng sẽ gặp phải một vài linh thú tinh quái không biết sâu cạn đi khiêu khích các nàng, bọn chúng nhưng lật không nổi sóng to gió lớn. Hơn nữa có Côn Côn tham ăn làm ầm ĩ ở bên cạnh, cơ bản không cần các nàng xuất thủ, phiền phức liền rất nhanh không còn bóng dáng.

Lần này các nàng đi Đông Đại Lục ít dấu chân người, đường đi cũng mười phần xa xôi, nếu như ngự kiếm chỉ cần một ngày là đến, nhưng đi bộ thì ngày tháng không cách nào tưởng tượng. Bất quá dọc đường phong quang vô cùng đẹp, núi non trùng điệp ở giữa hẻm núi uốn lượn, kỳ sơn dị thủy đều lộ ra một cỗ cảm giác kỳ ảo rời xa trần thế, để cho hai người lưu luyến hồi lâu.

Chỉ là nơi đây tuy kỳ hoa dị thảo phong phú, nhưng lại không hề hấp dẫn người, bởi vì hoa cỏ tuy đẹp, lại không có giá trị bằng linh dược bình thường. Dù cho bọn chúng linh khí dồi dào cũng không cách nào mang đến lợi ích cho người tu hành, làm sao sẽ có người không ngại đường xa vạn dặm đến đây thưởng thức. Mảnh lục địa này vạn năm qua thế nhưng không nhiều người có hứng thú như Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng đến ghé thăm.

Các nàng một đường đi tới đã hơn nửa tháng, Tần Mặc Hàm tính toán một chút tháng ngày, thời điểm này Mộng Liên Hoa cũng sắp nở, qua mấy ngày nữa, phiến ao sen kia sẽ tràn ngập hoa sen. Cho nên các nàng nếu không tăng tốc cước lực, lúc đến nơi thật chỉ còn nhìn thấy hạt sen.

Các nàng sở dĩ hiểu rõ nơi này vẫn là nhờ vào ký ức ở kiếp thứ hai, thời điểm đó Tô Khinh Chỉ tính cách kia hoàn toàn khác với thường nhân, đương nhiên sẽ không cảm thấy chỗ này buồn chán. Lúc nàng thích Tần Chiêu Mặc, cứ như vậy quấn lấy nàng ấy đến Đông Đại Lục xem Mộng Liên Hoa. Tràng cảnh kia nhưng cũng đủ để cho hai người ghi khắc cả đời.

Bởi vậy lúc Tô Tử Ngưng nhắc đến chuyện này, Tần Mặc Hàm không chút do dự liền đáp ứng, tại lúc Tàng Phong Viện đi vào quỹ đạo liền lập tức xuất phát. Kiếp trước là nàng ấy mang theo chính mình đi, lần này nàng muốn mang theo nàng ấy lại đi xem một chút nơi tựa như tiên cảnh kia.

Sau đó hai nàng bắt đầu ngự kiếm phi hành, tốc độ cũng không quá nhanh, bởi vậy sau ba ngày mới đến phiến Thiên Trì tại Đông Đại Lục. Lúc Tần Mặc Hàm mang theo Tô Tử Ngưng đáp xuống bên ao trời, hai nàng đều có chút xuất thần, sau một hồi các nàng mới quay đầu, đối mặt cười một tiếng. Vạn năm đã qua, các nàng một lần nữa tới nơi này, mặc dù cảnh tượng xung quanh có thay đổi, nhưng mảnh ao trời này vẫn là dáng vẻ như xưa.

Tần Mặc Hàm nói khẽ: "Nàng nghỉ ngơi trước đi, Mộng Liên Hoa phải chờ tới trong đêm mới mở, đợi lát nữa ta đi săn một ít thức ăn, được không?"

Tô Tử Ngưng gật đầu cười, hai nàng lấy ra một trương vải tơ phủ trên đồng cỏ, liền ngồi trên mặt đất, nhìn trước mắt mặt nước yên tĩnh. Tuy ao này gọi là Thiên Trì, nhưng cũng không phải rất sâu. Dù cho Mộng Liên Hoa rất khác biệt hoa sen bình thường vốn chỉ có thể sinh trưởng tại ao nước cạn, nhưng ao trời này cũng chỉ sâu hơn hai thước.

Giờ khắc này trên mặt nước cái gì cũng không có, không có lá sen cũng không có tàn hoa, người không biết chuyện thế nào cũng nghĩ không ra nơi này sẽ có loại vật gọi là Mộng Liên Hoa. Mắt thấy hoàng hôn sắp tới, Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng ở xung quanh tìm kiếm một lần, vậy mà gặp Phượng Linh Nhạn, tuy nói tu sĩ không đặt nặng vấn đề ăn uống, thế nhưng Phượng Linh Nhạn, Cá Đuôi Phượng đều là chất thịt cực phẩm, vô cùng hiếm thấy, duy nhất lần đó tại Vô Tận Hải Vực, Tần Phóng từng săn qua được một con.

Mảnh ao trì này hiếm ai lui tới, Phượng Linh Nhạn vì vậy sinh trưởng khá là mập mạp, Tần Mặc Hàm vô ý thức nhìn Tô Tử Ngưng, quả nhiên tại trong mắt đối phương thấy được một vòng ánh sáng, sau đó người đã hóa thành tàn ảnh lướt tới. Phượng Linh Nhạn tốc độ cực nhanh, thế nhưng cũng không nhanh bằng đã Tiên Thiên Tô Tử Ngưng. Tất nhiên khó bắt được là đối với tu sĩ bình thường, chí ít không có Tiên Thiên cao thủ như thế tùy tính đuổi theo một con chim.

Tô Tử Ngưng cười đến lông mày con mắt đều cong cong, mang theo Phượng Linh Nhạn nhìn Tần Mặc Hàm. Tần Mặc Hàm vẫn yên tĩnh đứng ở nơi đó, hé miệng cười khẽ, trong mắt mang theo một tia hiểu rõ cùng cưng chiều, để Tô Tử Ngưng có chút nóng mặt. Chỉ là nàng vẫn tiến tới, đem Phượng Linh Nhạn đưa cho Tần Mặc Hàm: "Không cho phép nàng cười như vậy, ta chính là tham ăn. "

Tần Mặc Hàm tiếp nhận Phượng Linh Nhạn nhẹ gật đầu: "Được, ta không cười. "

Thiên Trì nước rất sạch sẽ, Tô Tử Ngưng ở một bên nâng má nhìn xem Tần Mặc Hàm xử lý Phượng Linh Nhạn. Nàng mặc một thân y sam màu trắng, để cho tiện xử lý, nàng đem ống tay áo xắn lên, lộ ra một đoạn cánh tay trắng nõn xinh đẹp, vạt áo cũng mười phần tùy ý dịch tại giữa đai lưng , như vậy vốn nên có vẻ hơi dung tục, thế nhưng tại Tô Tử Ngưng xem ra, thời khắc này Tần Mặc Hàm lại nhiều hơn mấy phần tùy ý, vóc người đẹp mắt động tác cũng là đâu vào đấy, nhìn làm sao đều tốt.

Lúc Tần Mặc Hàm lấy ra tương muối gia vị ướp thịt, Côn Côn vốn một mực bền lòng vững dạ ngủ say liền tỉnh lại. Dù sao Tần Mặc Hàm đặc biệt phối tương liệu mùi thơm, tại trong trí nhớ Côn Côn mười phần khắc sâu, giờ phút này ngửi thấy, liền lập tức lắc lắc chạy ra, nhìn thấy Tần Mặc Hàm đang đổ nguyên liệu vào, lập tức kêu lên vui mừng ở bên nhảy cẩng.

Tần Mặc Hàm nhìn Côn Côn dính tại bên người nàng, bất đắc dĩ nói: "Học Tô Tô ngoan ngoãn ngồi xuống, sẽ không quên ngươi."

Côn Côn liên tục gật đầu, đang muốn đi qua nằm sắp bên cạnh Tô Tử Ngưng, lại nhìn thấy được một ao nước, lập tức một cái tung người rơi xuống nước, nó tuy là Thần Thú, nhưng trên bản chất vẫn là cá, đối với nước yêu thích, đại khái gần với ăn.

Tô Tử Ngưng giúp đỡ nhóm lửa đốt than, nhìn thấy Côn Côn bơi lội vui chơi, nhịn không được bật cười: "Ta đều quên gia hỏa này là con cá. "

Tần Mặc Hàm nhìn xuống Côn Côn cũng là nở nụ cười: "Không chỉ nàng, ta cũng quên, dù sao chưa thấy qua cá như thế tham ăn, lại còn nũng nịu bán manh dính người."

"Hơn nữa cá này lại thích ăn cá nhất, ha ha." Tô Tử Ngưng cười đến nghiêng nghiêng ngửa ngửa, Côn Côn nghe được nhưng rõ ràng, ngậm một con cá ném lên bờ, bay tới vẫy vào Tô Tử Ngưng một thân nước, không vui lẩm bẩm: Cá lớn nuốt cá bé có cái gì không đúng sao? Một mình Tô Tô vẫn thích ăn cá, ta đều không nói gì.

Tô Tử Ngưng nghe nó nói mà có chút sững sờ, Tần Mặc Hàm nhìn dáng vẻ nàng ngây người, lập tức "Phốc phốc" cười ra tiếng, lập tức nghiêng thân qua lau nước đọng trên mặt nàng, sờ lên đầu của nàng: "Ngoan, thích ăn cá thông minh, ăn nhiều mới tốt."

Tô Tử Ngưng lấy lại tinh thần đem Tiểu Bàn Ngư một trận vò loạn, bất mãn nói: "Ta chẳng lẽ không hề thông minh?"

Thánh Liên sớm tại lúc Côn Côn tiến vào trong nước liền rút lên sợi rễ chạy, giờ phút này dính tại đầu vai Tần Mặc Hàm, nghe được Tô Tử Ngưng, nhếch lên sợi rễ lung lay, trêu đến Tô Tử Ngưng thẳng trừng mắt: "Thánh Liên, ngươi bị Côn Côn làm hư."

Nàng một người cùng hai cái gia hỏa không hề nói tiếng người huyên náo hăng say, Tần Mặc Hàm chỉ mỉm cười ở một bên bận rộn chế biến thức ăn, lúc Phượng Linh Nhạn hương vị thơm nức mê người tản mát ra, một người một cá rốt cuộc mới triệt để an tĩnh lại, cùng nhau nhìn chằm chằm thịt nướng trong tay Tần Mặc Hàm.

Tần Mặc Hàm cầm dao đem lớp da khô vàng bên ngoài mở ra, lưu loát đem đùi nhạn gỡ xuống đưa cho Tô Tử Ngưng, lại đem một cái khác cắt tốt đưa cho Côn Côn.

Tô Tử Ngưng nắm vuốt đùi nhạn thổi lại thổi, sau đó đưa tới bên miệng Tần Mặc Hàm, Tần Mặc Hàm hé miệng thanh tú cắn một cái, lớp da xốp giòn thơm ngon, bên trong thịt cũng là tươi non cực kì, vào miệng hấp dẫn, thịt săn chắc, không có chút nào hương củi, lại thêm nước linh quả cùng mật ong thấm vào, ngọt mặn thích hợp, rất ngon miệng. Tô Tử Ngưng cắn một cái, ban đầu còn ưu nhã chậm rãi nhai, lúc sau mấy ngụm liền nuốt, còn chưa đã thèm liếm liếm đầu lưỡi, trong mắt lộ ra cỗ ánh sáng vui sướng, mà một bên khác Côn Côn ăn đến cái đuôi đều dao thành quạt hương bồ.

Uống vào linh tửu, ăn mỹ vị thịt nướng, dạng này thời gian thật sự là quá đẹp, Tô Tử Ngưng thở dài một tiếng: "Đáng tiếc sư tỷ cùng Bạch Liễm không đến, không phải vậy càng thêm trọn vẹn."

Tần Mặc Hàm ngẫm nghĩ nói: "Lần sau có cơ hội liền dẫn các nàng tới đây, nơi này thật sự là chỗ tốt. " Dứt lời, nàng nhìn một chút bầu trời, bóng đêm đã sớm bao phủ thiên địa, nhưng cũng không phải là đen nhánh một mảnh, phía tây lóe lên ánh sáng chòm sao Bắc Đẩu, một vầng trăng tròn vằng vặc sáng trong treo giữa trời, xung quanh bóng cây bụi bụi, hình dáng có thể thấy rõ ràng.

Ánh trăng rơi vào mặt nước, ánh sáng nhạt dập dờn, nhưng Tần Mặc Hàm con ngươi có chút mở ra, nói khẽ: "Tử Ngưng, nàng nhìn trong nước."

Nguyên bản mặt nước dưới ánh trăng sóng gợn lăn tăn bắt đầu hiện ra một chút sáng ngời, phảng phất từ đáy nước dâng lên, theo thời gian chuyển dời càng ngày càng rõ ràng, càng ngày càng nhiều.

Lúc mấy chùm huỳnh quang lộ ra khỏi mặt nước, Tần Mặc Hàm khóe miệng khẽ nhếch, sau đó nhìn bọn chúng từng cái tranh nhau nhô ra đến, chậm rãi từ sừng nhọn từng chút triển khai, phảng phất vừa tỉnh ngủ giãn ra thân eo.

Sau khi mầm nhọn mở ra, rõ ràng là từng mảnh từng mảnh lá sen, dọc theo xương lá rõ ràng lộ ra ánh huỳnh quang, phác họa ra hình dáng bọn chúng, toàn bộ vươn lên mặt nước, không bao lâu bên trong Thiên Trì nguyên bản trống rỗng, thình lình bao phủ liên miên một mảnh đều là lá sen, huỳnh quang sáng chói để cho người ta nhìn mà cảm khái.

"Mộng Liên Hoa sắp mở." Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng nhìn thấy mà có chút giật mình, vạn năm trôi qua, Mộng Liên Hoa theo thời gian đã sinh trưởng dồi dào, lúc trước rải rác một lùm bây giờ đã nhiều thành như vậy.

Lá cây nằm ở trong nước, duyên dáng yêu kiều, rễ cây dưới nước cũng lấp lóe ánh sáng, bầy cá không ngừng vây quanh bơi lội, cảnh tượng như vậy kéo dài nửa canh giờ, ngay sau đó vòng tiếp theo tràng cảnh rung động lần nữa diễn ra.

Tại khoảng cách bên trong lá sen, thân hoa lục tục ngo ngoe không ngừng từ dưới nước xuất hiện, nụ hoa nho nhỏ cũng dần mọc ra, đài sen cao hơn lá sen chừng một ngón tay, vô cùng dễ thấy. Nụ hoa vừa nhô lên trước nhất cũng không vội nở rộ, mà là chờ lấy đồng bạn.

Lúc này Tô Tử Ngưng cùng Tần Mặc Hàm ngồi bên cạnh ao gần như ngừng thở, liền ngay cả Côn Côn cũng trừng lớn con mắt màu xanh lam, sau một khắc con mắt của nó càng mở càng lớn, miệng cũng trương ra.

Một ao Mộng Liên Hoa phảng phất nhận được mệnh lệnh theo thứ tự nở rộ, nụ hoa trắng như tuyết mở ra, cánh hoa tầng tầng chồng chất lên nhau, cảnh tượng như vậy, để Tần Mặc Hàm nhớ đến một chương trình ti vi trước đây, trong đó quay lại toàn bộ quá trình thực vật nở hoa, nhưng hiện tại tận mắt quan sát đến, tuyệt đối rung động hơn rất nhiều.

Chỉ một thoáng đầy ao cánh hoa toàn bộ chậm rãi nở rộ, Mộng Liên Hoa sở dĩ có một chữ 'mộng', là bởi vì nó nở rộ vào giữa ban đêm, đặc tính cùng loại với Mộng Đàm Hoa (hoa quỳnh), hoa nở bất quá ngắn ngủi mấy khắc. Những cánh hoa trắng noãn kia quanh quẩn lấy một chút ánh sáng nhạt, nhìn đẹp đến mức như mộng ảo.

Một đóa nở rộ đã đẹp đến mức làm người run sợ, cái này một ao đủ để cho người ngạt thở. Đã nhìn qua bực này kỳ cảnh hai người đều chìm vào trong đó ngơ ngẩn si mê, đừng nói Côn Côn cùng Thánh Liên là lần thứ nhất nhìn thấy, hai gia hỏa này đã ghé vào mép nước ngất ngất ngây ngây rồi.

Toàn bộ Thiên Trì quang hoa sáng chói, cảnh sắc thần tiên này âm thầm hiển hiện giữa núi non trùng điệp như không muốn người biết được. Sau đó, mảnh thứ nhất cánh hoa khoan thai rơi xuống, mang theo lấp lóe huỳnh quang rơi vào trong nước, mấy hơi sau liền tiêu tán giữa một bầy cá đang tranh nhau bơi lại, sự xuất hiện của nó giống như mộng, rời đi cũng giống như thế.

Một cánh hoa rơi xuống phảng phất mở ra một cái cơ quan, sau đó mảnh thứ hai, mảnh thứ ba, đều xoay quanh hạ lạc.

Côn Côn đột nhiên lẩm bẩm kêu một tiếng, một cái phi thân chui vào bên trong ao Mộng Liên Hoa, Tiểu Bàn Ngư màu lam đội lấy một đóa Thánh Liên, say mê đuổi theo những cánh hoa rơi xuống, mang theo gió xoáy lên một đường cánh hoa, lập tức đầy trời ánh sáng nhạt bốn phía tung bay, tại bên trong ao yên tĩnh mang theo một trận huyên náo.

Tô Tử Ngưng quay đầu mắt nhìn Tần Mặc Hàm, Tần Mặc Hàm quấn lấy tay của nàng, đem người kéo qua, từ phía sau nàng vòng ôm lấy nàng, nhìn xem Côn Côn dính một thân cánh hoa lóe huỳnh quang, cười đến dịu dàng thỏa mãn.

Tô Tử Ngưng si ngốc ngắm nhìn, so với trong trí nhớ càng thêm rung động lòng người, sau đó vẫn là quay đầu, thấp giọng hỏi Tần Mặc Hàm: "Thích hoa sen sao?"

Tần Mặc Hàm cao hơn nàng một chút, thấy nàng quay đầu, liền rủ mắt nhìn nàng, trong trí nhớ năm đó nàng cũng hỏi qua, mím môi nở nụ cười: "Thích."

Tô Tử Ngưng nở nụ cười: "Vẫn là như vậy qua loa."

Tần Mặc Hàm nhìn nàng khóe mắt đã đỏ bừng, hôn một chút mi tâm của nàng, tiếng nói thấp nhu: "Không hề qua loa, ba đời đều một mực dưỡng nàng đóa hoa sen này, lại thế nào qua loa?

Dứt lời Tần Mặc Hàm cười đến mặt mày cong cong: "Đời thứ nhất là đóa Tiểu Bạch Liên, đời thứ hai đại khái là Hắc Tâm Liên, một đời này sao, nhưng lại là đóa Huyết Liên. "

Tô Tử Ngưng khanh khách nở nụ cười: "Nghe nàng nói như vậy, nàng gặp phải là càng ngày càng dọa người."

Tần Mặc Hàm ôm chặt nàng, cười không nói, Tô Tử Ngưng nhìn xem Mộng Liên Hoa tàn lụi xong chỉ còn lại đài sen, lần nữa nhớ tới lời mình đã nói. Kỳ thật bởi vì thể chất nàng đặc thù, chính là vạn năm Thánh Liên tu luyện thành người, giữa thiên địa từ xưa đến nay cũng đại khái chỉ có nàng một đóa, cho nên tại đời thứ nhất các nàng là có đứa bé.

Hai người Tinh Huyết dung hợp dựa vào linh thể Thánh Liên, có thể thai nghén sinh mệnh. Đứa bé kia là hai người đau đớn, dù sao các nàng căn bản không làm đến tận bất cứ trách nhiệm nào liền như vậy luân hồi.

Bây giờ Tần Mặc Hàm là Tần gia độc miêu, Tô Tử Ngưng vẫn nghĩ, nếu như có thể lưu lại huyết mạch thuộc về hai người thì tốt biết bao. Bất quá nàng bây giờ có chút khác biệt, lại được Hạn Bạt chi thể, tuy nói có Tô Khinh Chỉ cùng nàng dung hợp, nhưng cũng không biết có thể thực hiện được không, đương nhiên còn có một chuyện nàng rất rõ ràng, Tần Mặc Hàm không muốn nàng mạo hiểm, dù sao Thánh Liên sinh hạt non, sẽ tiêu tốn rất nhiều mẫu thể linh lực.

Hai nàng tại Đông Đại Lục triệt để buông lỏng nửa tháng, mang theo Côn Côn Thánh Liên, Tinh Lạc cùng Thí Thần Thương cũng không bị kìm nén, chỉ là hai cái Thánh Khí này, một cái nhìn như lãnh đạm, một cái làm ầm ĩ, lại luôn có thể đối chọi nhau, cãi nhau ầm ĩ, nhưng cũng mang đến bao nhiêu thú vị.

Du ngoạn hết Đông Đại Lục, Tần Mặc Hàm mới mang Tô Tử Ngưng trở về, Tàng Phong Viện vận hành rất tốt.

Không có quá nhiều sự tình, Tô Tử Ngưng cũng liền cân nhắc trong lòng chuyện kia. Nếu như muốn thật dưỡng dục hạt sen, ngoại trừ linh tuyền yêu cầu hà khắc, còn cần một loại đồ vật, chính là từ lúc Bàn Cổ khai thiên lập địa sinh ra Hỗn Độn Chi Thổ, thai nghén sinh sôi không ngừng sinh mệnh, hạt sen trồng trong đó mới có thể gánh chịu linh thai sinh trưởng. Bởi vậy Tô Tử Ngưng một mực để Ma Tộc bốn phía tìm kiếm, cái này một đường tìm kiếm cũng trôi qua hơn trăm năm.

Nhưng đại khái là có duyên phận, trong lúc bốn phía lịch luyện, Tần Mặc Hàm cùng Tô Tử Ngưng lại vô tình xâm nhập một cái bí cảnh, không ngờ gặp được trong truyền thuyết Hỗn Độn Chi Thổ, để Tô Tử Ngưng chỉ cảm thấy là ý trời.

-------------------

Continue Reading

You'll Also Like

65.3K 5.5K 32
Geminifourth, chữa lành.
400K 19.1K 72
Tên Truyện: Thanh Vũ - 清羽 Tác giả: Cửu Thập Thất Lang - 九十七郎 Edit: Tớ Tên Kun Tình Trạng: HOÀN Độ Dài: 70 Chương + 1 Chương ngoại truyện Thể Loại:...
8.1K 267 10
Tác phẩm: Cho phép ngươi làm nũng Tác giả: Nhất Chỉ Lan Châu Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 858 Số lần bị cất chứa cho đến...
29.2K 809 16
Tác phẩm: Pháo hôi sau khi thức tỉnh cưới đến nữ chủ! Tác giả: Đồ Đồ Họa Họa Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 3266 Số lần bị...