Chương 13: Quỳ gối

6.8K 106 4
                                    

Chương 13: Quỳ gối

Một câu nói, lại mang theo lạnh lẽo thấu xương không thể xem thường, cô không phải quân tử, cô chính là như vậy, có thù tất báo.

Quân Ẩn vốn đang đứng tựa vào thân cây cột, nghiêm mặt một cái, hắn cố ý thả chậm động tác, đem sống lưng kéo đến thẳng tắp, giọng nói, mang theo hàn ý băng lãnh, "Muội nói gì?"

"Quân Nhi," Người đàn ông quỳ dưới đất, lại trước Phong Phi Duyệt một bước, lạnh lùng quát lên, "quỳ xuống."

Nhưng, Quân Ẩn vẫn bất động, chỉ là một khuôn mặt đầy nộ khí nhìn cô chòng chọc.

Phong Phi Duyệt khẽ nhếch miệng cười, chỉ có điều không lên tiếng, 'được, anh không quỳ, tôi liền để cho cả nhà anh tiếp tục quỳ'.

"Quân Nhi, quốc gia, chữ quốc trước chữ gia, Duyệt Nhi là quốc mẫu Huyền Triều, con quỳ xuống cho ta!" Người đàn ông vung tay một cái, ống tay áo cực lớn bị phất tung ra hai bên, vẻ mặt đầy nghiêm nghị.

Phong Phi Duyệt cắn môi, cố nén bật cười, cô quản không được con đường sau này, nhưng cố chấp vẫn muốn báo thù mối hận ngày hôm đó.

Quân Ẩn nhìn chằm chằm mặt cô, cuối cùng vẫn là khẽ cong một chân, đầu gối dập lên trên mặt đá xanh trơn bóng, "Thần, tham kiến hoàng hậu nương nương."

Kéo miệng cười đầy thỏa mãn, ánh mắt Phong Phi Duyệt nhìn quanh viện tử lúc này mới vòng ngược trở lại, chỉ là không hẹn mà gặp, chạm mắt với người phụ nữ lúc nãy, đây, là Quân gia Nhị phu nhân..

Cô cũng không nghĩ nhiều, chỉ là bắt chước bộ dáng làm ra vẻ, "Đều đứng lên đi."

"Tạ hoàng hậu".

Sau khi mọi người đứng dậy, Đại phu nhân mới thân mật tiến lên trước, vươn tay kéo cô vào trong lồng ngực bà ấy, "Duyệt Nhi, con thật khiến mẹ lo đến chết, những ngày qua con đã đi đâu, hoàng thượng nói con ở trong cung đột nhiên mất tích, cẩm y vệ khắp thành cũng đều xuất động, suýt chút nữa thì lật ngược cả kinh thành lên."

Đối mặt với loạt câu hỏi liên tiếp, cô tất nhiên một câu cũng không trả lời được, nhìn vẻ mặt lúng túng của cô, Quân Ẩn cũng không lên tiếng, chỉ lo đứng dậy phần mình.

"Đúng vậy, Duyệt Nhi, con vừa mới mất tích, hoàng thượng hắn..." Người đàn ông lúc trước, cũng chính là tướng quân Huyền Triều mang theo vài phần không vui đanh mặt lại, "hoàng thượng hắn ta suýt chút nữa nhổ tận gốc Quân gia chúng ta."

"Cha," Quân Ẩn phía sau, lúc này mới lên tiếng, hai mắt tràn đầy thâm ý rơi lên trên người Phong Phi Duyệt, "Duyệt Nhi muội ấy, là con tìm thấy trong sa mạc đưa về, lúc đó muội ấy bị thương rất nặng, đại phu nói, chuyện lúc trước muội ấy không còn nhớ rõ nữa."

"Cái gì?" Quân tướng gia không nhịn được cất cao vài phần thanh âm, "Vậy phải làm thế nào cho phải?"

"Duyệt Nhi, nói cho mẹ, những ngày qua con đã đi đâu?" Hai tay Đại phu nhân nâng mặt cô lên, nhìn mái tóc dài đến cần cổ của cô, trong hốc mắt một hồi trong suốt, "Tóc của con sao lại như vậy, kẻ nào cắt vậy?"

DỤ QUÂN HOAN - THÁNH YÊUWhere stories live. Discover now