Chương 193: Đây Là Em Họ Của Tôi

190 11 0
                                    

"Tôi... Tôi... Tôi nào có làm gì đâu...".

Bạch Thường vội vàng đứng dậy, ngượng ngùng nhìn người đang đứng ngoài cửa...

Mã Dao Quang, tại sao cô nàng này luôn xuất hiện vào những thời khắc oái ăm như thế này cơ chứ!

Ánh mắt Mã Dao Quang như muốn giết người, nhìn chằm chằm vào Bạch Thường, rồi sải bước đi vào trong.

"Giỏi lắm Bạch Thường, một đứa con nít nhỏ xíu như thế mà anh cũng ra tay cho được. Nói mau! Con bé là cái gì của anh?".

Bạch Thường cũng không hiểu tại sao khi trông thấy cô ấy thì hắn lại có cảm giác như mình vừa làm chuyện gì đó sai trái, tim cứ nảy lên thình thịch, liền giơ tay chỉ sang Linh Nhi.

Đúng lúc Linh Nhi cũng chạy tới ôm lấy cánh tay của hắn.

"Đây... Đây là em họ của tôi...".

"Đây là ba ba của tôi!".

Con mẹ nó chứ... Lần này thì hay rồi.

"Em họ? Ba ba? Tên họ Bạch kia, anh đang trêu ngươi tôi đấy à.".

Mặt Mã Dao Quang đầy tức giận, đang xoay người định bỏ đi.

"Ấy ấy ấy, cô hiểu lầm rồi, chúng tôi thật sự không có quan hệ gì cả, con bé này vốn là một đứa trẻ không có nhà để về, lẽ ra con bé không nên gọi tôi như thế nhưng tôi cũng hết cách rồi.".

Bạch Thường nhăn mặt nhíu mày giữ cô lại, lúc này Mã Dao Quang mới quay đầu, cẩn thận quan sát Linh Nhi.

"Là hồ ly tinh?".

Cô ấy mới nhìn đã nhận ra rồi, Bạch Thường giật mình hỏi: "Làm sao cô biết?".

Sắc mặt cô lại càng thêm khó coi, hừ một tiếng nói: "Giấu đầu nhưng lòi hết cả cái đuôi ra rồi, tôi đâu có mù đâu, tất nhiên là nhận ra được.".

Bấy giờ Bạch Thường mới phát hiện sau lưng Linh Nhi có mộ cái đuôi to lông xù màu trắng lộ ra, cả váy cũng bị nhấc lên.

Hắn vội vàng chạy tới che lại, kéo váy xuống, thầm oán: "Em đó!!! Nãy giờ vẫn đang bình thường vậy mà vào những lúc quan trọng lại để lộ cả đuôi ra thế này.".

Linh Nhi ngượng ngùng nói: "Tại người ta lâu rồi chưa có được ăn thịt gà, nhất thời hưng phấn, nên xảy ra phản ứng sinh lý thôi mà...".

"Bạch Thường, rốt cuộc là chuyện gì thế này, mới không gặp nhau có một ngày mà anh đã có thêm một đứa con gái rồi, vậy nếu thêm vài ngày nữa chắc con cháu anh đứng đầy nhà luôn rồi ấy nhỉ?".

Mã Dao Quang chất vấn, Bạch Thường gãi đầu nói: "Haizzz... Chuyện này có hơi kỳ diệu ảo lòi một xíu, nếu giờ tôi nói với cô là có một người con gái còn trinh trắng đột nhiên mang thai thì cô có tin không?".

"Mang thai, là do anh làm hả?".

"Không phải... Chẳng liên quan gì đến tôi cả, tại sao chuyện gì cô cũng đổ hết lên đầu tôi thế, đầu đuôi câu chuyện là thế này này, cô bình tĩnh nghe tôi kể từ từ...".

Bạch Thường kéo Mã Dao Quang ngồi xuống, sau đó bắt đầu kể đầu đuôi ngọn ngành cho cô nghe, từ chuyện bảo tàng Khâu gia, đến chuyện vô tình gặp Tiểu Linh Nhi, Sở Phương Phương mang thai, Linh Nhi nhận ba, rồi cả chuyện xảy ra ở nhà máy thép chiều nay, toàn bộ đều kể hết.

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)Where stories live. Discover now