Chương 189: Địa Ngục Cô Độc

182 10 0
                                    

"LÀ... LÀ TẢNG ĐÁ ĐÓ!".

Khâu Bách Thịnh quay đầu lại, ông ta là người đầu tiên hoảng hốt hét lên.

Bạch Thường cũng nhận ra nó, hắn đã từng thấy tảng đá đó rồi. Nó là tảng đá bị một ác sát cực kỳ đáng sợ bám vào.

Lớp ngoài của tảng đá lúc bấy giờ đã đỏ bừng lên, mà vẫn không hề bị tan chảy.

Nhưng đó là chuyện hoàn toàn không thể.

Nên biết rằng nhiệt độ trong lò luyện thép đó ít nhất cũng phải lên đến mấy ngàn độ, dù có là tảng đá thì ném vào đó lâu như thế cũng phải tan chảy từ lâu rồi.

Vậy tại sao nó vẫn hoàn toàn lành lặn, chẳng hề hấn gì?

Mọi người kinh ngạc nhìn chằm chằm vào tảng đá, bỗng nhiên lớp vỏ ngoài của nó bắt đầu vỡ vụn.

Như quả trứng gà đang được lột vỏ vậy, sau khi lớp ngoài rơi xuống thì lộ ra một vật thể màu đỏ sậm hình quả trứng bên trong.

Nhìn nó cứ như tảng đá cuội bị nung đỏ lên vậy, Bạch Thường buồn bực sải bước đi tới, đang muốn quan sát nó thật cẩn thận thì bỗng nhiên tảng đá lại phát ra tiếng "Bộp!" rồi nứt thành hai nửa.

Sau đó, luồng khí cực nóng đột ngột bắn lên cao.

"MAU LÙI LẠI!".

Bạch Thường hét lên, mọi người cùng nhau lùi lại, chờ luồng khí đó yếu đi thì Bạch Thường là người đầu tiên đi tới, hắn cũng rút Đồ Ma Đao ra, chuẩn bị tinh thần chiến đấu sống chết với nó.

Nhưng kỳ quái là trong tảng đá lại không hề xuất hiện ác sát đáng sợ gì, cũng chẳng có con quái vật nào cả.

Mà giữa tảng đá chỉ có một con tiểu bạch xà nho nhỏ, trông chẳng có tí sức tấn công nào.

Tiểu bạch xà cuộn mình giữa tảng đá chậm rãi duỗi thân, rồi ngóc đầu lên.

Bấy giờ, Bạch Thường mới nhìn rõ dáng vẻ của tiểu bạch xà, hắn hít một hơi thật sâu.

Con rắn này trông có vẻ bình thường nhưng lại không có mắt, trên đầu có một điểm đỏ nhô lên trông cứ như cái sừng.

"Đây... Đây là thứ gì thế?".

Khâu Bách Thịnh sợ hãi, giật mình nói.

Khi ông ta thốt lên, dường như tiểu bạch xà có thể nghe thấy, nó bèn nhướng người dậy, xoay về phía ông ta.

"Tiểu Điệp, cô lập tức dẫn Khâu thúc thúc rời khỏi nơi này ngay, đây không phải là loài vật bình thường, nó cực kỳ nguy hiểm, ở đây cứ giao lại cho tôi!".

Bạch Thường trầm giọng nói, Khâu Tiểu Điệp lo lắng đề nghị: "Hay... Hay là chúng ta cũng đi thôi, chứ thứ này rơi vào lò luyện thép mà còn chẳng hề hấn gì, tôi sợ anh...".

"Yên tâm, thứ này không thể tổn thương tôi được đâu, mọi người mau đi đi. À phải rồi, dẫn cả Linh Nhi theo!".

Khâu Bách Thịnh nghe thế, chần chừ một lát rồi lại nói: "Thế cậu phải thật cẩn thận nhé...", nói xong bèn kéo tay Khâu Tiểu Điệp vắt giò lên cổ chạy.

[Ebook] Căn Bếp Âm Dương - Ngô Bán Tiên (Chương 1-200)Opowieści tętniące życiem. Odkryj je teraz