11. Vương Tuấn Khải phiên ngoại

346 29 8
                                    

Cả thế giới đều đã cho rằng tôi thích em, vậy coi như tôi thích em đi.

Tôi đã 23 tuổi, đã trải qua thời thơ bé vô ưu vô lo, thời niên thiếu vô vàn vui vẻ, cũng từng có suy nghĩ phản nghịch. Trước khi chuyện này xảy ra, tôi cho rằng mình có thể hiểu tất cả mọi người xung quanh, bao gồm Vương Nguyên, và cả bản thân tôi.

Đứng dưới ánh đèn sân khấu mười năm, những lời chê trách đều trở thành một phần của cuộc sống. Phần lớn đều là mỉm cười cho qua, dù trong lòng buồn muốn chết.

Về chuyện mà trước giờ tôi không muốn nghĩ đến, là người khác nói tôi thích Vương Nguyên. Tôi và em giống như nhất định phải ở bên nhau vậy, fan nhìn thấy tôi và em chạm tay nhau thì liền bắt đầu loạn lên, trên Weibo đều là từng trận théo gào có chút kinh dị, dường như đem tất cả tình cảm khi còn sống của họ đều đổ lên người tôi và em.

Tôi thậm chí suy nghĩ, nếu một ngày nào đó tôi nói chuyện không giống như bọn họ nghĩ, bọn họ sẽ khóc sao?

Chẳng phải mỗi người đều hi vọng tôi cùng em chân chính ở bên nhau, tôi hiểu được có một số người đem hết tinh thần gửi gắm vào chuyện này, đem chính mình ảo tưởng thành Vương Nguyên hoặc là tôi, cùng đối phương nói chuyện yêu đương. Bọn họ yêu chúng tôi, đồng thời cũng yêu chính bản thân họ.

Nếu mọi người đều nói tôi thích em, vậy làm như là tôi thích em đi, tôi không hề cố kỵ tiếp tục cùng em ở chung, dù sao tôi cũng không phải thật sự thích em.

Bởi vì tôi vô cùng rõ ràng tôi sẽ không bao giờ thích em.

Em là người bạn người anh em tốt nhất của tôi, thích em, không phải sẽ rất kỳ quái sao?

Ôm ý nghĩ như vậy tôi cùng em ở chung mười năm, em ở trước mặt tôi không hề che giấu, tôi biết rõ em thích gì, thói quen của em ra sao. Em nhìn qua thật ngốc, kỳ thật không có ngốc như vậy, tôi rất rõ điều đó.

Nhưng này cũng không ảnh hưởng việc tôi thích trêu đùa em, ở trước mặt tôi em luôn biểu hiện thật sự rất ngốc, ngẫu nhiên đùa giỡn cũng phải cẩn thận nếu không em sẽ giận. Ai kêu tôi luôn tự coi mình là anh trai, anh trai thì phải nhường em trai.

Tôi thích đứng ở vị trí người anh trai này, như vậy cuộc sống của em đều sẽ ở trong tầm mắt của tôi, em nỗ lực vất vả thậm chí vui sướng tôi đều biết được. Khi đó tôi liền hiểu ra, đại khái điều tôi không mong muốn nhất, chính là làm người xa lạ đối với em.

Sau khi thành niên em có chút kỳ quái, gần như là thay đổi thành một người khác. Tôi phát hiện, em không còn đem tất cả mọi chuyện đều nói với tôi, trong lòng em có rất nhiều bí mật, không muốn để tôi biết.

Có lẽ đến một lúc nào đó, mỗi người đều cần không gian riêng của chính mình. Tôi tự nhủ như vậy, nhưng không cách nào ngăn cản nội tâm muốn quan tâm em. Em đến cùng dấu tôi điều gì? Đến tôi mà còn không muốn nói ra, vậy em tìm ai tâm sự? Nhưng đây cũng chỉ là tò mò mà thôi, thời gian qua đi tôi cũng không quá để ý đến nữa.

[TRANS] Tuyển Tập Shortfic TFBOYSNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ