Nương Tử, Vi Phu Bị Người Bắt...

By AnnaLee140198

209K 6.6K 92

Tác Giả: Dạ Cát Tường Thể loại: cổ đại, sủng, nam phúc hắc, nữ cường, xuyên không, HE. Số chương: 115 chươn... More

Giới Thiệu
Chương 1: Xuyên Qua!
Chương 2: Hạ Gục Toàn Bộ!
Chương 3: Ngốc Tử Muốn Động Phòng
Chương 4: Thật Sự Là Yêu Nghiệt
Chương 5: Nương Tử, Chúng Ta Động Phòng Đi!
Chương 6: Lăn Lộn Trên Giường
Chương 7: Hồi Môn Nghèo Nàn
Chương 8: Vương Gia Thật Nghèo
Chương 9: Thái Hậu Là Một Lão Yêu Bà
Chương 10: Hạ Nhân Kiêu Ngạo
Chương 11: Che Dấu
Chương 12: Tuyệt Kỹ Của Vương Gia
Chương 13: Liếm Giúp Ta
Chương 14: Hai Tỷ Muội Phiền Toái
Chương 15: Gặp Quỷ
Chương 16: Con Thỏ Chết
Chương 17: Hôn Ước Vô Nghĩa
Chương 18: Ngươi Có Thể Vô Liêm Sỉ Hơn Nữa Được Không?
Chương 19: Ngươi Cho Ta Là Kẻ Ngốc Sao?
Chương 20: Thật Thần Kỳ Nha
Chương 21: Ổ Chó Thoải Mái Nhất Trên Đời
Chương 22: Không Muốn Noãn Noãn Bị Thương
Chương 23: Canh Hai
Chương 24: Đoạt Cơm Trưa Của Nhị Nương
Chương 25: Có Thể Đổi Được Rất Nhiều Tiền
Chương 27: Xem Kịch
Chương 28: Vừa Ăn Vừa Xem Kịch
Chương 29: Đầu Heo
Chương 30: Ngươi Dám Ăn?
Chương 31: Con Thỏ Nhỏ
Chương 32: Phế Nhân
Chương 33: Chó Nhà Ai Chạy Loạn?
Chương 34: Ta Thay Ngươi Báo Thù
Chương 35: Có Thể Ôm Noãn Noãn Nha
Chương 36: Ngươi Xấu Lắm
Chương 37: Đối Xử Tử Tế
Chương 38: Thâm Tàng Bất Lộ
Chương 39: Kiêu Ngạo Điêu Nô
Chương 40: Bán Người
Chương 41: Cái Chết Của Vân Nương
Chương 42: Bắt Gặp
Chương 43: Bị Phát Hiện
Chương 44: Ám Sát
Chương 45: Mạc Danh Kỳ Diệu
Chương 46: Thái Hậu Triệu Kiến
Chương 47: Đối Đầu
Chương 48: Noãn Noãn, Nhéo Ta A!
Chương 49: Thích
Chương 50: Hâm Mộ, Ghen Tị
Chương 51: Tặng Lễ Vật
Chương 52: Đuổi Người
Chương 53: Thiến !
Chương 54: Muốn Bảo Hộ Hắn
Chương 55: Không có Tiền Trả
Chương 56: Long Cẩm Thịnh Đáng Ghét
Chương 57: Không Thể Đắc Tội
Chương 58: Không Muốn Rời Đi
Chương 59: Bạc Quan Trọng Nhất
Chương 60: Nghiêm Trị
Chương 61: Cười Thật Giả Dối
Chương 62: Oan Gia Ngõ Hẹp
Chương 63: Việt Việt Mất Tích
Chương 64: Nhuyễn Như Thế Nào?
Chương 65: Noãn Noãn, Nàng Sờ A!
Chương 66: Một Người Vui Không Bằng Mọi Người Cùng Vui
Chương 67: Tăng Thêm Thu Nhập
Chương 68: Cung Cấp Có Hạn
Chương 69: Loạn Bổng Đánh Công Tử Phụ Quốc Tướng Quân
Chương 70: Ăn Vụng
Chương 71: Nguyên Nhân Không Thể Luyện Võ
Chương 72: Noãn Noãn, Lão Nhân Thật Hung Bạo!
Chương 73: Lão Nhân Cổ Quái
Chương 74
Chương 75
Chương 76
Chương 77
Chương 78
Chương 79
Chương 80
Chương 81: Nương Tử, Thay Ta Trút Giận (1)
Chương 82: Nương Tử, Thay Ta Trút Giận (2)
Chương 83: Nương Tử, Thay Ta Trút Giận (3)
Chương 84: Nương Tử, Thay Ta Trút Giận (4)
Chương 85: Nương Tử, Thay Ta Trút Giận (5)
Chương 86: Nương Tử, Thay Ta Trút Giận (6)
Chương 87: Nương Tử, Thay Ta Trút Giận (7)
Chương 88: Một Trăm Vạn Lượng, Ta Cho Ngươi Tức Chết
Chương 89: Bái Sư
Chương 90: Mục Đích Mời Cơm
Chương 91: Muốn Nhan Lăng Làm Nô Tỳ
Chương 92: Gậy Ông Đập Lưng Ông
Chương 93: Thân Mật Cùng Đại Tiểu Thư!
Chương 94: Kết Cục Tính Kế Người
Chương 95: Kim Hà Trư Xuất Hiện
Chương 96: Say Rượu
Chương 97: Náo Loạn Ở Thanh Lâu
Chương 98: Việt Việt Vẽ Rùa
Chương 99: Bị Thương
Chương 100: Cung Chủ Lên Tiếng
Chương 101: Không Có Người Ngại Tiền Nhiều
Chương 102: Ý Đồ Xấu Không Cần Quá Lộ Liễu
Chương 103: Nửa Đêm Trộm Kim Hà Trư
Chương 104: Thuật Đọc Tâm
Chương 105: Quì Phạt
Chương 106: Dỗ Ngọt Nhan Noãn Noãn
Chương 107: Quá Khứ Của Long Trác Việt
Chương 108: Kinh Vì Thiên Nhân
Chương 109: Ta Không Ngại Đi Theo Ngươi
Chương 110: Sự Trừng Phạt Của Nhan Noãn Noãn
Chương 111: Thái Hậu Triệu Kiến
Chương 112: Âm Mưu Của Thái Hậu
Chương 113: Bắt Gian Tại Giường
Chương 114: Đại Kết Cục (1)
Chương 115: Đại Kết Cục (2)

Chương 26: Chó Cắn Chó

1.7K 58 2
By AnnaLee140198

Cảnh xuân tháng ba tươi đẹp vô cùng, hàng liễu rủ ven hồ vừa đâm lộc, màu xanh của lá dưới ánh nắng nhẹ trở nên vô cùng thanh lệ. Hồ nước trong đến độ có thể nhìn thấy đáy cùng vô số loài cá quí đang tung tăng bơi lội trong nước.

Hồng Lăng các bên cạnh hồ nước trong Vũ Dương hầu phủ chính là nơi ở của Nhan Lăng.

Tường đỏ ngói xanh, mái hiên bằng ngọc lưu ly, sân trước trồng vô số kỳ hoa diệu thảo, dưới ánh mặt trời sắc hoa rực rỡ vô cùng, một cơn gió nhẹ thổi qua cũng đủ để không gian nơi đây tràn ngập hương thơm thanh khiết.

Nhan Noãn Noãn vịn cửa trước Hồng Lăng các, thở phì phò vì mệt, nha hoàn bên trong nhìn thấy Nhan Noãn Noãn, nguýt dài một tiếng bước tới cửa trước, không chờ Nhan Noãn Noãn ổn định nhịp thở đã vội đuổi nàng ra ngoài như đuổi một kẻ ăn mày.

"Đi đi, nơi đây không phải là nơi ngươi có thể đến, cẩn thận đừng để giầy của ngươi làm ô uế chỗ này!" nói rồi cầm cây chổi quơ qua quơ lại trước mặt Nhan Noãn Noãn, vẻ khinh miệt không hề che giấu.

Nhan Noãn Noãn nắm chặt tay khắc chế ham muốn muốn đánh người xuống, đôi mày thanh tú khẽ nhíu lại như thể không hề nghe thấy điều nha hoàn kia nói, vẻ khẩn cấp nói: "Không xong rồi, mau để ta vào gặp nhị muội!"

Nha hoàn nọ liếc mắt trừng Nhan Noãn Noãn, cây chổi vẫn giơ ra trước mặt Nhan Noãn Noãn, không vui nói: "Đại tiểu thư, ngươi có chuyện liên quan gì tới tiểu thư của ta, Nhị tiểu thư đang bận, không có rảnh gặp ngươi, mời ngươi trở về đi!"

"Không phải ta mà chính là nhị muội có chuyện a, ngươi..." vẻ mặt Nhan Noãn Noãn càng lúc càng khẩn trương, bất quá đáy mắt lại không có gì là vội vã hay có chuyện cả mà ngược lại tràn ngập ý cười khi người khác gặp họa. Chỉ là nàng còn chưa nói hết câu đã bị nha hoàn nọ cắt ngang.

"Phi phi, nhị tiểu thư của chúng ta đang rất tốt thì làm sao có chuyện được, ngươi ở đây nói hưu nói vượn là cố tình kiếm chuyện sao?" nói rồi hung hăng trừng mắt nhìn Nhan Noãn Noãn.

Nhan Noãn Noãn nhìn ánh mắt nàng ta, rất phối hợp làm động tác rụt cổ, khiếp nhược cắn cắn môi nói: "Ta nói thật mà, vừa rồi nha hoàn Bạch Mai bên cạnh Nhị muội tới phòng bếp lấy bữa trưa, trên đường gặp nha hoàn Tuệ Nhi của Tam muội, hai nàng ấy làm ầm ĩ cả lên, ta chính mắt nhìn thấy nha hoàn Tuệ Nhi bỏ thứ gì đó vào đồ ăn của Nhị muội a!" Nàng đúng là tới gây chuyện đó nha.

"Thật vậy?" Nha hoàn nọ bán tin bán nghi nhìn Nhan Noãn Noãn hỏi lại.

"Đương nhiên là thật rồi! Ngươi mau để ta vào, nhỡ Tuệ Nhi bỏ độc vào thức ăn của Nhị muội thì rất có thể Nhị muội đã xảy ra chuyện rồi a!"

Nhan Noãn Noãn gấp đến độ dậm chân, thần sắc bối rối của nàng khiến cho nha hoàn nọ cũng cảm thấy khẩn trương theo. Bộ dáng Đại tiểu thư xem ra cũng không phải là đang nói giỡn a! Trong lòng đột nhiên cả kinh, ném cây chổi trong tay xuống rồi vội vã chạy vào trong, không xong rồi, Bạch Mai tỷ mang bữa trưa về từ lâu, chỉ sợ giờ này Nhị tiểu thư cũng đã ăn rồi mất!

Nhìn nha hoàn nọ vội vã chạy đi, Nhan Noãn Noãn đưa tay sờ mũi, mắt phượng khẽ nheo lại, nở nụ cười lạnh lùng, tiết mục chó cắn chó hẳn là sẽ rất đặc sắc đi. Nghĩ rồi cũng vội chạy theo.

Nhan Noãn Noãn cùng nha hoàn nọ cùng lúc đứng ở cửa phòng khách, đưa mắt nhìn vào đã thấy Nhan Lăng đang cầm đũa, thức ăn cũng sắp đưa tới miệng, nha hoàn nọ vừa muốn lên tiếng ngăn cản thì Nhan Noãn Noãn đã nhanh miệng nói trước: "Nhị muội không thể ăn thứ đó a!"

Nhan Lăng nghe thấy giọng của Nhan Noãn Noãn, đôi lông mày không tự giác nhíu lại, tâm trạng đột ngột kém đến cực điểm, nàng ta quay đầu lại, hung hăng trừng mắt nhìn Nhan Noãn Noãn rồi nhìn sang nha hoàn nọ, nổi giận đùng đùng mắng: "Sao ngươi lại để nàng ta vào đây hả? Càng ngày càng làm càn mà, trong mắt ngươi còn có chủ tử này nữa không hả?"

Nha hoàn nọ cả kinh, vội vàng quì xuống nói: "Nhị tiểu thư hiểu lầm rồi, nô tỳ không có ý đó, là Đại tiểu thư, nàng..."

"Còn dám cãi lại, Bạch Mai, vả miệng cho ta!" Nhan Lăng ghét nhất chính là nha hoàn hay xảo biện, chủ tử nói sai chính là sai, phận nô tài chỉ có thể ngoan ngoãn nhận sai chứ không có quyền cãi lại.

"Dạ, Nhị tiểu thư!" Bạch Mai nhận lệnh đi đến trước nha hoàn nọ.

Nha hoàn nọ thấy vậy vội dập đầu mấy cái liền nói: "Nhị tiểu thư tha tội, nô tỳ không cố ý!"

Nha hoàn này mới vừa nãy còn vênh vênh váo váo tự đắc với Nhan Noãn Noãn nay ở trước mặt Nhan Lăng lại thập phần khép nép, quả nhiên là điển hình của loại người thích bắt nạt kẻ yếu mà!

"Đại tiểu thư, người mau nói đi!"

Nhan Noãn Noãn hai tay ôm ngực nhìn bộ dáng thất kinh của nha hoàn kia, không hề có ý định lên tiếng giúp nàng ta khỏi bị đánh. Vừa mới rồi không phải rất kiêu ngạo sao? Không phải đuổi nàng như đuổi kẻ ăn mày sao? Coi nàng là gì chứ? Nàng mới không thích lên tiếng.

Bạch Mai thấy nha hoàn nọ khóc đến đỏ cả mắt, không chút khách khí tát cho nàng ta một cái tát vang dội, Nhan Noãn Noãn khẽ nhếch khóe miệng cười mỉa.

Có thể làm nha hoàn bên cạnh Nhan Lăng, Bạch Mai đương nhiên cũng biết chút võ công, bởi vì được Nhan Lăng tín nhiệm nên ở Hồng Lăng các này nàng ta cũng được coi như có vị thế hơn người, một tát này chí ít cũng phải dùng tới tám phần công lực. Ai biểu nàng ta khiến Nhị tiểu thư không vui đâu.

Nha hoàn nọ bị tát ngã trên đất, đưa tay ôm má, tức giận nghiến răng nghiến lợi mà không dám nói gì.

Nhan Noãn Noãn lúc này nhanh chóng đi tới trước mặt Nhan Lăng, đưa tay gạt phăng thức ăn cùng đũa trên tay nàng ta xuống đất, Nhan Lăng bị hàng động của nàng chọc giận nhảy dựng lên hét lớn: "Nhan Noãn Noãn, ngươi phát điên cái gì vậy, muốn chết à?"

"Nhị muội đừng kích động, đồ ăn này có vấn đề!"

Nhan Lăng trừng mắt nhìn Nhan Noãn Noãn, trực giác cho nàng biết hôm nay Nhan Noãn Noãn tới đây nhất định là muốn làm loạn: "Thức ăn này mỗi ngày ta đều ăn, có thể có vấn đề gì chứ?"

"Ta tận mắt thấy Tuệ Nhi bỏ gì đó vào trong đồ ăn mà!" Nhan Noãn Noãn mở to đôi mắt xinh đẹp, thành khẩn nói.

Nhan Lăng vừa nghe nàng nhắc tới Tuệ Nhi, khẽ nhíu mày, "Ngươi thấy lúc nào?"

"Chính là lúc Bạch Mai cùng Tuệ Nhi cãi nhau khi nãy." Nhan Noãn Noãn nhìn Bạch Mai rồi nói tiếp: "Ta về sau ngẫm lại thấy không đúng lắm, nếu Tuệ Nhi bỏ độc vào trong đồ ăn thì chẳng phải Nhị muội sẽ gặp nguy hiểm sao nên vội vã chạy đến đây!"

"Ta tại sao phải tin lời ngươi nói?" Nhan Lăng híp mắt hỏi, bất quá trong lòng cũng không tin là đồ ăn hôm nay có vấn đề.

Bạch Mai ở một bên đột ngột nói lớn: "A, khó trách hôm nay Tuệ Nhi lại cản đường không cho nô tỳ đi, nguyên lai là nàng ta muốn hạ độc a, thật đáng giận! Nhị tiểu thư, việc này nhất định là do Tam tiểu thư ở đằng sau sai khiến rồi!"

Nếu một khắc trước Nhan Lăng còn nghi ngờ tính chân thật trong lời nói của Nhan Noãn Noãn lúc này đây, Bạch Mai vừa dứt lời, đôi mắt đẹp của Nhan Lăng dấy lên ngọn lửa tức giận. Giỏi cho Nhan Xảo kia, lại dám hạ độc nàng! Để cho ngươi yên ngươi lại muốn đè đầu cười cổ ta sao?

"Bạch Mai, mang theo đống thức ăn này tới Tử Xảo các!"

Nhan Lăng oán hận cùng giận dữ không thổi, đôi mắt đẹp hiện lên những tia đỏ máu, nếu không tính sổ với Nhan Xảo kia thì lửa giận này không thể nào tiêu tán được.

Gương mặt thanh tú của Bạch Mai cũng hiện lên tia hung ác, nàng ta trước nay luôn hận Tuệ Nhi đến thấu xương, hôm nay tiện nhân này suýt chút nữa khiến nàng trở thành hung thủ độc chết Nhị tiểu thư, thù này không trả không được mà.

Nhan Noãn Noãn nhìn theo bóng Nhan Lăng rời đi, vẻ mặt mờ mịt, thập phần vô hại, chỉ là trong lòng không khỏi kích động, trò hay mới bắt đầu thôi mà! Sở dĩ nàng muốn xuống tay với Nhan Lăng là vì Nhan Xảo kia thông minh khôn khéo, không dễ dàng bị chọc giận như vậy.

Nhan Lăng trước giờ vẫn tự coi mình là trưởng nữ, thân phân tôn quí, đãi ngộ là độc nhất vô nhị. Nhan Xảo kia chỉ là thân phận con gái thứ thiếp lại cố tình tranh sủng, được hưởng đãi ngộ ngang với nàng, điều này đã khiến nàng khó chịu từ rất lâu. Hôm nay Nhan Xảo kia lại dám hạ độc nàng là muốn chính mình trở thành độc nữ trong nhà, trở thành người thừa kế duy nhất của Vũ Dương hầu phủ này sao?

Continue Reading

You'll Also Like

80.1K 5.4K 125
Tên gốc : Hảo Hảo Ái Ngã / 好好爱我 Tác giả : Hàn Thất Tửu Thể loại : Bách hợp, hiện đại, gương vỡ lại lành, hiện tại quá khứ đan xen, chua, cay, mặn, n...
425K 11.4K 166
Tác giả: Mạc Nghiên Yên Thể loại: Kiếm Hiệp, Ngôn Tình, Xuyên Không Trạng thái: Full Editor: Mia Leo, Kiến Hy, nhungchuoi, megau1976, Nyan Neko Số...
213K 18.2K 58
Gemini nhìn vậy chứ không phải như vậy, hắn không phải là người đơn giản nhưng cách Fourth đã nghĩ về hắn. ... ‼️ Don't repost - 3 ngày / 1 chap - t...
609K 52.1K 129
🏆 QT: Xuyên thư: Ở oa tổng bãi lạn sau, ta bạo hồng 🏆 Tác giả: Tinh Đàm 🏆 Thể loại: Đam mỹ, Hiện đại, HE, Tình cảm, Xuyên sách, trâm anh thế phiệt...