Chương 278: Hỗ Chủ thôn

Start from the beginning
                                    

Sư Thanh Y: "......."

..... Thế nào có thể là an ủi.

...... Nhất định là ta đã nghĩ nhiều.

Sau đó Sư Thanh Y thu hồi tâm tư, dọc theo lộ tuyến đến xã Hoắc Tây, qua khoảng một giờ, có thể thấy ven đường rải rác từng cụm liều trại của dân mục.

"Dừng xe." Giáng Khúc nói.

" Làm sao vậy?" Sư Thanh Y nhìn phía trước.

" Trong liều trại bên kia có lão bằng hữu của ta cùng Tang Cát, ta muốn cùng Tang Cát qua đó thăm hỏi một chút, thuận tiện xử lý chút việc. Không mất nhiều thời gian, không phiền ngươi chứ, Sư tiểu thư?"

" Được, ta ở ven đường chờ các ngươi."

Sư Thanh Y dừng xe lại.

Giáng Khúc xuống xe hướng xe Tang Cát ra hiệu, sau đó Tang Cát cũng xuống xe, Giáng Khúc thấp giọng cùng Tang Cát nói vài câu gì đó, Tang Cát gật đầu, hai người hướng xa xa đi.

Thoạt nhìn đây là việc riêng của hai người bạn Tạng dân, Sư Thanh Y cũng không tiện nhúng tay, liền ở trên xe chờ.

Không biết chờ bao lâu, trong lúc chán đến chết điện thoại di động của Sư Thanh Y lại đột nhiên rung lên.

Sư Thanh Y giật mình, lấy ra điện thoại di động, nhìn thấy tín hiệu tạm thời còn chưa mất.

Lạc Thần rốt cục trả lời tin nhắn.

" Thanh Y, trước đó ra ngoài, bỏ quên điện thoại. Bây giờ ngươi ở nơi nào, điện thoại có tín hiệu không, nếu thấy liền trả lời ta."

Sư Thanh Y lập tức đánh chữ: "Ta đang trên đường, đúng lúc có việc dừng lại, ở đây tạm thời còn có tín hiệu, sau đó cũng không nói chính xác được."

Đầu ngón tay của nàng chạm nhẹ màn hình, thậm chí bắt đầu run rẩy.

Cổ họng thắt chặt, nỗi sợ hãi lần thứ hai ly biệt rất chân thực.

Văn tự không thể so với lời nói, văn tự càng dễ nói dối che giấu, tỷ như cho dù nàng sợ hãi, khi đánh ra chữ cũng vĩnh viễn ngay ngắn cùng bình tĩnh như vậy.

" Đừng sợ." Tin nhắn của Lạc Thần lần nữa gửi đến.

Sư Thanh Y kinh ngạc.

" Cho dù ngươi sắp mất liên lạc với ta, cũng đừng sợ. Ngươi từng nói qua nhất thời chia lìa, chỉ vì lâu dài gặp lại, nếu nhất định có một ngày gặp lại, vậy liền dũng cảm mà đi tiếp. Ta ở đây chờ ngươi."

" Được." Khóe mắt Sư Thanh Y đột nhiên đỏ bừng :" Ta cũng chờ ngươi."

Ta rất nhớ ngươi.

Sau một lúc lâu, điện thoại di động nhận được một bức ảnh.

Là ảnh của Lạc Thần.

Bối cảnh là sườn núi phủ tuyết cực kỳ có đặc sắc của Sắc Đạt, bầu trời cao lam vô tận, mặt đất phủ đầy tuyết, hiển nhiên chiếm lấy sự chú ý của Sư Thanh Y vẫn là người trong ảnh.

Lạc Thần mặc áo khoác trắng, quay đầu nhìn lại trên sườn núi tuyết trắng, tóc dài bị gió thổi tung, sắc trời thông thấu sáng sủa chiếu xuống vai nàng.

[BHTT-Edit] Dò Hư Lăng•Hiện Đại - Quân SolaWhere stories live. Discover now