Chương 214

2.4K 98 7
                                    

Phía trước Sư Thanh Y đều nói vô cùng kiên định, không hề thương lượng nhưng cuối cùng nhắc tới bệnh viện, ngữ khí của nàng rõ ràng do dự một chút.

Từ lần trước bệnh viện kiểm tra vài lần nhưng không kiểm tra ra thân thể thân thể có vấn đề gì, Sư Thanh Y đối với việc đó kỳ thực đã có chút dao động, nhưng nàng không có biện pháp, bị bệnh thì phải đến bệnh viện tìm bác sĩ đây là thường thức, bệnh viện này không được thì đổi bệnh viện khác, nếu không còn có thể làm gì bây giờ.

" Tất cả đều theo ý ngươi." Lạc Thần đồng ý :"Trước nghỉ ngơi."

Nàng xê dịch thân thể hướng Nguyệt Đồng nhích lại gần, lại ngồi thẳng, ánh mắt hướng Sư Thanh Y. Ánh mắt mềm mại, trong suy yếu lộ ra vài phần hờn dỗi cùng chờ mong, rất khó diễn tả.

Sư Thanh Y đầu tiên là bị nàng nhìn đến ngẩn người, sau đó suy nghĩ một chút liền lập tức rõ ràng.

" Ta..... Ôm ôm ngươi ngủ." Khuôn mặt Sư Thanh Y đỏ ửng, nhanh chóng ôm Lạc Thần để nàng tựa vào vai mình.

Lạc Thần thừa cơ gối đầu lên ngực nàng, tóc dài mềm mại tản ra trên người Sư Thanh Y, thấp giọng đạm nhạt nói: "Là ngươi tự mình muốn như vậy."

Sư Thanh Y dở khóc dở cười, nhẹ giọng dỗ dành nàng :" Phải, phải, là tự ta muốn ôm ngươi, như vậy sẽ thoải mái hơn một chút. Ta đau lòng ngươi."

" Miệng thật ngọt, cẩn thận da mặt biến dày."

Lạc Thần nhắm mắt lại, lông mi dài khẽ run như cách bướm.

Sư Thanh Y trong lòng buồn cười, vốn định trêu đùa nàng, có ngọt cũng không ngọt hơn ngươi, có dày cũng dày không qua ngươi, còn quanh co làm nũng, quả thực chính là thuỷ tổ da mặt dày. Bất quá nghĩ lại cảm thấy thân thể Lạc Thần đều hư nhược như vậy rồi, còn không quên vui đùa, mục đích cũng bất quá là vì muốn nàng không quá lo lắng, trong lòng đau xót, lời đến bên miệng nhất thời cũng không nói ra được.

" Thế nào?" Lạc Thần nhận thấy nàng trầm mặc.

Sư Thanh Y vươn ngón tay, quyến luyến vuốt ve trên gương mặt ôn nhuận của Lạc Thần, cười khẽ ,nói :" Ta không sợ da mặt ta biến dày, ngô, bất quá mặt của ngươi ngược lại rất 'mỏng"."

Còn trơn mịn như vậy.

Lạc Thần không nói tiếp, ánh mắt rơi xuống tay trái của Sư Thanh Y đang tùy ý đặt trên người nàng. Dừng một chút, Lạc Thần đưa tay vén tay áo của nàng lên, phát hiện những nơi bị rắn cắn chuyển thành màu đen cũng đã rút đi, lúc này mới thở phào nhẹ nhõm, thu tay lại.

Sư Thanh Y biết ý tứ của nàng, còn đặc biệt ở trước mặt nàng cử động ngón tay trái, làm mấy người động tác nắm tay lại, thản nhiên nói :" Tay của ta đã không còn tê liệt nữa, thêm một đoạn thời gian nữa, sẽ không còn vấn đề."

" Vậy là tốt rồi." Lạc Thần nói.

" Vết thương ở đầu gối đã khép lại, ngươi không cần lo lắng cho ta." Ánh mắt Sư Thanh Y buông xuống, nhịn không được ở trên mặt Lạc Thần nhẹ nhàng hôn một cái, dán tại gương mặt nàng nói :" Kỳ thực ngươi có thể nằm ở trong lòng ta như bây giờ, dựa vào ta, ta cảm thấy thật cao hứng. Ta thích ngươi ỷ lại ta, cho dù chỉ một chút."

[BHTT-Edit] Dò Hư Lăng•Hiện Đại - Quân SolaWhere stories live. Discover now