Chương 35: Chạy ra khỏi sanh thiên

3.7K 160 13
                                    

Ánh mắt Lạc Thần trở nên mềm mại, cảm xúc xót xa trong mắt càng đậm, cùng Sư Thanh Y nói: "Chúng ta trước hết thăm dò phản ứng của những con mèo này rồi tính tiếp."

Sư Thanh Y suy nghĩ một chút rồi gật đầu.

Hai người sóng vai bắt đầu cẩn thận tiến về phía trước, mỗi bước đi đều hết sức cảnh giác giống như dưới đất có chôn thuốc nổ, đồng hời quan sát nhất cử nhất động của đàn mèo.

Đàn mèo dần an tĩnh lại, đôi mắt xanh biếc nhìn chầm chầm về phía Sư Thanh Y cùng Lạc Thần, Sư Thanh Y cảm giác ánh mắt của những con mèo này đều đang nhìn chầm chầm nàng, tinh quang bắn ra bốn phía, cả đàn hận không thể xông tới đem các nàng một cái xé rách.

Thế nhưng rõ ràng chúng nó không dám, bởi vì nữ vương của chúng nó chưa truyền ra mệnh lệnh.

Bốn phía vô cùng tĩnh mịch, con mèo trắng đầu đàn vẫn đứng tại chỗ, ánh mắt không chuyển chăm chú nhìn Sư Thanh Y.

Hai mắt của nó giống như ánh trăng, đẹp say lòng người.

Sư Thanh Y cũng chăm chú nhìn con mèo trắng.

Nàng liền phát hiện con mèo này cũng không phải đang nhìn nàng mà là nhìn quỹ liên đang đeo trên cổ tay mà thôi.

Sư Thanh Y dự định làm một thử nghiệm. Nàng đưa tay trái về bên phải một chút, mèo trăng quả nhiên nghiêng đầu nhìn theo, nàng lại đưa tay về bên phải, ánh mắt nó liền liếc sang bên phải. Nàng cuối cùng đem tay trái buông lỏng xuống dưới, nó vẫn chăm chú nhìn theo, ánh mắt gắt gao khóa lấy quỷ liên, tựa như đang nhìn một bảo vật vô cùng quý giá.

Con mèo này nhận biết quỷ liên?

Trong đầu Sư Thanh Y đột nhiên toát ra một ý nghĩ muốn đùa con mèo này, nếu như nàng đem vòng tay này gỡ xuống, ném ra phía ngoài, nó có phải sẽ giống như chó thích chơi trò chạy theo nhặt khúc xương mà vui vẻ ngậm vòng tay này trong miệng chạy trở về?

Đương nhiên đây chỉ là ý nghĩ trong đầu thôi, không thể thực hiện được, dù sao hiện nay Sư Thanh Y căn bản không thể nào gỡ vòng tay này ra được.

" Ta hiện tại có một ý nghĩ rất điên rồ." Sư Thanh Y cắn nhẹ môi dưới có chút khô, nói rằng:" Có lẽ chúng ta nên thử một lần."

Lạc Thần liếc mắt nhìn nàng:" Ân?"

Sư Thanh Y nói: "Ngươi tạm thời đứng ở đây đừng nhúc nhích."

Lạc Thần nhíu mày: "Ngươi muốn làm gì?"

Sư Thanh Y không đáp Lạc Thần mà chỉ nghiêng người đi tới, chậm rãi đến gần đàn mèo bên kia, một mặt nói: "Đừng nhúc nhích."

Lạc Thần đang bước chân về phía trước dò xét, nghe Sư Thanh Y lần nữa nhấn mạnh, lại rụt trở về, ở tại chỗ đợi.

Khoảng cách với đàn mèo ngày càng gần, Sư Thanh Y trong lòng quả thực khẩn trương tới cực hạn. Có rất nhiều mèo bắt đầu biểu hiện rõ địch ý, cong lưng lại, lông trên người đều dựng lên.

Con mèo trắng vẫn như trước nghiêng đầu như đang suy nghĩ cái gì đó, xem bộ dáng của nó lúc này thật sự rất giống con người.

[BHTT-Edit] Dò Hư Lăng•Hiện Đại - Quân SolaWhere stories live. Discover now