Sư Thanh Y: "......."

Chỉ đơn giản như vậy?

" Ta là một cổ Sư, dĩ nhiên muốn dùng các loại tuyệt phẩm cổ làm mục tiêu, trong những năm tháng dài dằn vặt, ta vẫn đều nghiên cứu những thứ này. Bọn họ có thể cung cấp cho ta điều kiện tốt nhất, ta không cần quản bọn họ, chỉ cần có thể được thuận lợi nuôi cổ là tốt rồi." Thiên Thiên cười nói: "Mặt khác trong tay bọn họ có rất nhiều miêu cổ hi hữu, có thể bồi dưỡng càng nhiều loại cổ, cơ hội tốt như vậy sao lại không làm?"

Sư Thanh Y không nói.

" Ta phải trở về, Sư Sư, Lạc tiểu thư." Thiên Thiên cầm lấy chén trà đã uống qua đặt trên mặt bàn.

" Trở về nhà sao?" Sư Thanh Y không lường trước nàng đột nhiên sẽ nói như vậy, liền cúi đầu nhìn đồng hồ: "Còn rất sớm ."

"Đã hơn mười giờ ba mươi, Sư Sư ngươi cảm thấy cái này gọi là sớm?" Thiên Thiên ngậm ý cười.

Sư Thanh Y có chút xấu hổ mà vén tóc bên tai.

" Ta thực sự phải trở về." Thiên Thiên nghiêng đầu, trong mắt u lam: "Đêm nay Mạch ra ngoài."

Nói xong nàng đứng lên.

Thiên Mạch?

Sư Thanh Y cũng cùng Lạc Thần đứng lên, Sư Thanh Y nói: "Như vậy là thế nào?"

Thiên Thiên nói: "Nghẹn lâu cũng sẽ muốn ra hít thở không khí. Ta cùng nàng giao hẹn qua, đêm nay để nàng ra ngoài, sáng sớm sẽ trở lại. Sáng mai ta còn phải mở cửa trà quán, nàng tính tình kỳ quái, đứng trong tiệm sẽ dọa khách bỏ chạy."

Trước đây ở trong cổ lâu Thiên Thiên đã nói qua bản thân mới là chủ nhân cách, Thiên Mạch bất quá là bởi vì một số nguyên nhân phía sau sản sinh ra, nhưng khi đó có chút không quá thoải mái, Sư Thanh Y cũng không tin Thiên Thiên, chỉ cho rằng nàng đang nói dối.

Hôm nay thành bạn bè, cùng một chỗ trải qua rất nhiều chuyện, mới phát hiện Thiên Thiên quả thật là chủ nhân cách.

" Bình thường nàng cũng ra ngoài sao?" Sư Thanh Y nói.

Thiên Thiên lắc đầu: "Thỉnh thoảng buổi tối sẽ xuất hiện, ta đồng ý mới được ra."

" Trước đây có phải nàng một lần cũng không cho ngươi ra ngoài, nàng sợ ngươi lần nữa đoạt lại quyền làm chủ thân thể, cho nên luôn dựa vào Lăng Huyết áp chế ngươi?"

" Đúng vậy." Thiên Thiên cười nói: "Sư Sư, ngươi nói nàng có phải rất hạ tiện hay không?"

Sư Thanh Y: "........"

Thiên Thiên lần thứ hai mỉm cười: "Nhưng cho dù nàng hạ tiện như vậy, ta cũng phải chiếu cố nàng. Không có cách nào, ai bảo ta còn hạ tiện hơn cả nàng đây."

" Ngươi a." Sư Thanh Y dở khóc dở cười, đột nhiên không biết nói nàng như thế nào.

Tiễn Thiên Thiên ra cửa, Thiên Thiên phát tay :"Đến đây là được rồi, không cần tiễn."

" Lái xe cẩn thận một chút." Sư Thanh Y căn dặn.

" Được. Tạm biệt." Thiên Thiên lại nhìn về phía Lạc Thần: "Lạc tiểu thư, tạm biệt."

[BHTT-Edit] Dò Hư Lăng•Hiện Đại - Quân SolaWhere stories live. Discover now