Chương 163: Căn phòng đó

Start from the beginning
                                    

Từ khu A , Lạc Thần đã bắt đầu đếm, đếm từng cửa một. Cửa sắt không có đánh số, phía trên cái gì cũng không có, thoạt nhìn giống như những cỗ quan tài dựng thẳng trên tường.

Xuy xuy –

Đi đến hai phần ba hành lang, Sư Thanh Y dừng lại cước bộ.

Xuy xuy – xuy -ừng ực –

Loại âm thanh đó càng lúc càng lớn, rất rõ ràng là từ cửa sắt bên phải phát ra.

Đi lâu như vậy nhưng vẫn chưa đi hết khu B, Vũ Lâm Hanh tâm trạng có chút không ổn định, vừa nghe âm thanh quỷ dị kia nhất thời mắng một câu: "Ai lại ở đây ăn mì, là muốn hù chết người sao."

Loại âm thanh này đúng là rất giống ai đó đang ăn mì sợi, nhất là tiếng nuốt lúc sau cùng, thực sự rất giống ăn mì, ừng ực nuốt xuống.

Vũ Lâm Hanh lời này mang theo sự ám chỉ nhất định, Sư Thanh Y thuận theo ý nàng xấu xa nói thêm là một chén mì sợi xốt máu tươi thịt bò tái rau thơm, Vũ Lâm Hanh lập tức kháng nghị :" Ngươi có thể buông tha mì sợi không a, ta rất thích ăn."

" Nga, vậy nương tình đổi thành miến cho ngươi." Đôi mắt hoa đào của Vũ Lâm Hanh khẽ chớp.

Sư Thanh Y trong lòng nói thầm vừa hay ta ghét ăn miến, chỉ tưởng tượng đến lại cảm thấy ghê tởm, vì vậy lập tức không lưu tình chút nào mà đem thức ăn này ném cho Vũ Lâm Hanh.

Phanh!

Lúc này, cửa sắt bên phải đột nhiên bị va chạm, phát sinh âm hưởng nặng nề.

Đôi mắt đen kịt của Lạc Thần đảo qua, ánh mắt khóa trên mắt mèo của cánh cửa đó.

Trước đó một giây trong mắt mèo vẫn còn một mảnh bạch quang mơ hồ, mà lúc này đây, trong nháy mắt biến thành một mảnh màu đỏ, giống như bên trong vỡ ra một túi máu, nhất thời bắn lên mắt mèo.

Sư Thanh Y ngũ quan tinh nhạy, cấp tốc ngửi được mùi máu thịt hỗn tạp trong không khí.

Mùi này không tươi, rất hôi thối, hình như là một miếng thịt để lâu, lại bị thứ gì đó bên trong lần nữa lấy ra ăn.

Xuy xuy –

Âm thanh hút mì, cùng với âm thanh nhấm nuốt thỉnh thoảng vang lên, khiến da đầu người nghe tê dại.

Lạc Thần mặt không đổi sắc nâng máy ảnh lên, nhắm ngay phía dưới khe cửa bắt đầu chụp ảnh.

Sư Thanh Y theo góc độ Lạc Thần chụp ảnh quan sát, chỉ thấy khe cửa gần như không tồn tại, nhưng chuẩn xác mà nói, vẫn có một cái khe phi thường nhỏ để thông khí.

Giờ phút này, từ khe hẹp dưới cửa, chảy ra một chút dịch thể màu đỏ, trong đó còn lẫn chút dịch thể màu nâu, hai màu hỗn hợp cùng một chỗ, bẩn thỉu lại âm trầm.

Sư Thanh Y nhìn chằm chằm dịch thể chậm rãi từ trong khe cửa chảy ra, mang theo một thứ màu nâu hình sợi.

Thứ đó cực kỳ nhỏ, sau khi chảy ra, uốn lượn, hơi rung động, có chút mềm nhũn như thịt.

Ngay sau đó, lại là một sợi khác theo dịch thể chảy ra.

Hai sợi gắt gao quấn cùng một chỗ, thoạt nhìn giống như chúng có ý thức, tạo cảm giác quỷ dị giống như chúng đang nói chuyện với nhau.

[BHTT-Edit] Dò Hư Lăng•Hiện Đại - Quân SolaWhere stories live. Discover now