Xúc cảm đó...

Hạ Mộc cuống quít ngẩng đầu: "Điện hạ? Mau đứng lên."

Đoạn Tử Đồng sắc mặt ửng đỏ dời ánh mắt, uy nghiêm hỏi cô: "Thân thể của ngươi sao lại mềm mại như vậy? Dường như không có xương cốt."

" Ta mới không mềm, mèo tai cong bọn ta vốn là mềm dẻo linh hoạt! Là Địch Hách Lạp các ngươi quá rắn chắc, thân thể quá cứng, giống như bọn ta mới là vừa vặn."

Hạ Mộc cao ngạo biện giải cho bản thân, hai tay chống vai Quyển Quyển, đứng dậy, ngô...

Người này quả nhiên rất rắn chắc, xương quai xanh cũng rất cứng, tựa như chuôi đao đặt dưới lòng bàn tay cô.

Khó trách lại chìm xuống biển, chủng tộc hùng mạnh cũng có rất nhiều khuyết điểm, có lợi thì có hại, vẫn là tộc mèo như cô tốt nhất, tính thích ứng rất mạnh.

"Đứng lên nha điện hạ." Hạ Mộc rất thức thời, không lại thử tay không mạnh mẽ kéo Đoạn Tử Đồng đứng lên, mà chỉ ngồi xổm trước mặt điện hạ, khuyên nhủ: "Đi xem đi thử xem, giáo sư ở đây đều là nhà khoa học đứng đầu thế giới, nhất định sẽ hiểu rõ đặc tính của Địch Hách Lạp."

" Ta còn hiểu rõ hơn hắn." Thân là Địch Hách Lạp, Trứng Cuốn điện hạ nói như thế.

Thực sự là ấu tể cố chấp!

Hạ Mộc tức giận ngồi ở một bên, không hề khuyên bảo.

Đoạn Tử Đồng dùng khóe mắt âm thầm nhìn cô –

Con mèo ngốc tựa hồ không muốn kéo nàng nữa.

Điện hạ thất vọng cúi đầu, ngón tay thon dài bắt lấy không khí, xúc cảm mềm mại kia dường như vẫn còn lưu lại trong lòng bàn tay.

Có phải thân thể của tất cả omega đều mềm mại như vậy không?

Trứng Cuốn điện hạ mờ mịt nhìn về phía biển rộng –

Mỗi lần yến tiệc, đều có rất nhiều omega không cẩn thận ngã vào lòng nàng, xúc cảm của bọn họ cũng mềm mại như vậy sao?

Ngẫm nghĩ dĩ nhiên không có đầu mối, lúc đó cũng không có chú ý qua chuyện này.

Sau khi huấn luyện xong, Hạ Mộc tự mình tìm kiếm dãy số, tìm được số hiệu của giáo sư môn sinh học trên đảo, liền gọi đi.

Điện thoại lại nhận được thông báo bận.

Điện thoại riêng của du khách, không thể trực tiếp gọi cho giáo sư giảng dạy trên đảo.

Sau khi hỏi rõ ý đồ của Hạ Mộc, nhân viên phục vụ trực tiếp cự tuyệt yêu cầu gọi điện của cô, nói cô không có quyền hạn.

Hạ Mộc nhíu mày cúp máy, suy nghĩ một chút, lại gọi vào dãy số của Đại Nha.

" Nha ca, có thể cùng ta đến gặp giáo sư  sinh học một chút hay không?"

Có thể ở trên đảo tìm được một học viên dễ trao đổi, thực sự là một việc may mắn.

Đại Nha dẫn cô đi bộ đến khu nghiên cứu khoa học, trên đường nhìn thấy rất nhiều kiến trúc cổ quái.

[BIÊN TẬP XONG] Toàn Bộ Cá Khô Của Đế Quốc Đều Thuộc Về Miêu Vương PhiTahanan ng mga kuwento. Tumuklas ngayon