Vol 2: Chương kết (1).

910 77 54
                                    

Dinh thự Nam tước Tigerwood, ba tháng sau.

Mobius's Point of View.

"Ikon, tiến hành quét."

"Bắt đầu quá trình quét bề mặt."

Tôi ra lệnh cho Ikon kiểm tra khối kim loại kỳ lạ mà bản thân thu được từ sinh vật kỳ lạ chẳng kém cách đây ba tháng. Một khối cầu bé bằng quả bóng tennis, làm bởi thứ kim loại chưa xác định. Tôi sẽ tạm gọi nó là kim loại X. Cực kỳ cứng và bền. Nhiệt độ nóng chảy ít nhất là trên 3,500 độ C. Tỉ lệ giãn nở vì nhiệt rất thấp và siêu dẫn điện. Quả cầu cũng là nguồn phát sóng vô tuyến cực mạnh nữa. Ngoại trừ bề mặt nó là các hình vẽ và ký tự kỳ lạ, tôi chẳng biết thêm gì cả.

Vì vậy, bây giờ tôi bắt đầu nghiên cứu nó. Khởi đầu bằng việc giải mã các ký tự được khắc trên bề mặt.

Tuy nhiên, có một vấn đề lớn. Ikon không đủ mạnh. Lý do nằm ở phần cứng của Ikon, bộ vi xử lý của nó không đủ tốt để giải quyết loại mã phức tạp cỡ này. Tôi cần thêm sức mạnh tính toán.

Tôi đã dành ra hai tháng để tạo ra một máy tính lượng tử, sử dụng chính Ikon làm hệ điều hành. Bộ vi xử lý 1024 Qubit, 192 lõi chạy song song. Và giờ, tôi có một siêu máy tính mạnh đến không tưởng.

Đúng thế, thành công ngoài mong đợi. Nhưng đồng nghĩa với nó là khó khăn khủng khiếp trong chế tạo. Trước hết, tôi chưa bao giờ chế tạo máy tính lượng tử trước đây mà chỉ là những chiếc máy tính điện tử thông thường. Chúng rất khác biệt về bản chất. Cho nên hướng tiếp cận cũng rất khác nhau:

Đầu tiên, các trạng thái lượng tử phải được giữ ổn định đủ lâu để có thể thực hiện tính toán.

Thứ hai, tôi phải thiết kế một tập các toán tử dựa trên việc điều khiển các trạng thái lượng tử.

Thứ ba, các Qubit phải có khả năng mở rộng. Tất nhiên, để có máy tính, chúng phải có khả năng trao đổi thông tin lẫn nhau. Cụ thể hơn, các Qubit phải có khả năng tương tác với nhau trong khi vẫn có thể giữ được siêu vị trí của các trạng thái lượng tử.

Và cuối cùng là cần định nghĩa ra trạng thái khởi đầu cho quá trình tính toán, một trạng thái kết thúc để đo đạc kết quả.

Khá là phức tạp để đi vào chi tiết, nhưng cuối cùng, tôi đã lựa chọn giải pháp sử dụng kim cương. Nếu tôi nhớ không nhầm thì đã có vài nghiên cứu được đề cập về cách thiết kế này, sử dụng Nitrogen thay thế vị trí nguyên tử Cacbon trong kim cương. Cụ thể hơn, mỗi nguyên tử Cacbon trong kim cương liên kết với bốn nguyên tử Cacbon khác. Khi tôi thay thế nó bằng Nitrogen, liên kết Nitrogen-Cacbon yếu hơn một chút so với liên kết Cacbon-Cacbon xung quanh. Loại bỏ một nguyên tử Cacbon khác, tôi sẽ tạo ra một lỗ trống. Kết quả cuối cùng là một cặp Nitrogen-lỗ trống với một electron thừa. Chính electron đó sẽ đóng vai trò Qubit trong máy tính.

Còn rất nhiều chi tiết khác nhưng tôi nghĩ mình nên tạm dừng tại đây vì giải thích tiếp chẳng đưa vấn đề đi vào đâu cả.

Tôi khá tự hào vì kết quả của gần 1000 giờ làm việc. Toàn bộ phần cứng nặng nửa tấn được lưu trữ trong túi ma thuật, chiếc túi mà tôi mới mua cho phép chứa đến cả một con voi châu Phi trong đó. Thật sự là quá tiện dụng.

Superhero in Fantasy WorldWhere stories live. Discover now