Chương 178: Đệ đệ muốn leo giường ⑳

2.2K 158 3
                                    

Bởi vì buổi tối vận động một phen, cho nên Đào Nhiên sáng sớm ngủ tương đối chìm, cho đến trời sáng choang còn không dậy nổi. Hắn chưa tỉnh ngủ Quỳ Thanh Thanh cũng sẽ không đánh thức hắn, hiện tại tiểu tử này là người của mình, Quỳ Thanh Thanh chỉ nghĩ cẩn thận thương yêu hắn.

Nàng nằm ở bên cạnh Đào Nhiên, nhìn Đào Nhiên hơi quệt mồm ngủ, một loại cảm giác thỏa mãn không nói ra được vờn quanh nàng, Quỳ Thanh Thanh nhìn một chút liền không nhịn được muốn cười, lại sợ phát ra âm thanh đánh thức Đào Nhiên, chính đang nín khổ cực, bên ngoài bỗng nhiên truyền tới cổ họng bể nồi bể chảo của Lão Trương, "Quỳ Thanh Thanh! Người đâu?!"

Quỳ Thanh Thanh sợ hết hồn, lập tức đi nhìn Đào Nhiên, thấy hắn vẫn ngủ yên, lúc này mới an tâm. Quỳ Thanh Thanh nghiêng đầu qua hướng về bên ngoài trừng mắt một cái, sau đó rón rén xuống giường, bắt đầu dè dặt cẩn thận mặc quần áo.

Lão Trương chờ đến không nhịn được, lại lớn tiếng kêu: "Ngủ chết rồi à?! Mau ra đây!"

Quỳ Thanh Thanh: "..." Nếu như cho nàng một cơ hội, nàng nhất định phải đánh Lão Trương đến không thể tự lo liệu sinh hoạt.

Lúc này Đào Nhiên trên giường đã cau mày hừ hừ, dáng vẻ khó chịu như mệt hết sức lại cứ bị ồn ào. Khuôn mặt nhỏ nhắn trứu lại, thật là làm Quỳ Thanh Thanh đau lòng đến không thể đau lòng hơn. Nàng vội vàng đem y phục lấy ra ngoài mặc, mặc xong áo lót, chính đang thắt đai lưng Lão Trương đột nhiên từ phía sau lưng nhô ra nói: "Tại sao cô lại ở chỗ này mặc quần áo?"

Quỳ Thanh Thanh trợn to mắt, ngón trỏ che trước môi nói: "Suỵt..."

Lão Trương: "Suỵt?"

Nói thế nào hắn cũng là một đại lão gia sắp bốn mươi tuổi, loại chuyện này dĩ nhiên hắn hiểu. Lão Trương liền mặt biến sắc, lộ ra thần sắc thô bỉ nói: "Oh yo, giỏi cho cô a Quỳ Thanh Thanh, lại ở trên giường giấu người. Là ai vậy, sẽ không phải là Lão Lý chứ? Ta sớm đã nhìn ra cô thèm thuồng cơ bụng tám múi của hắn."

Quỳ Thanh Thanh một đầu bốc hỏa: "Đừng nói chuyện."

"Sao ta lại không thể nói chuyện?" Lão Trương mặt không phục nói: "Mọi người đều là người quen cũ có cái gì mà giấu giếm? Không phải là chút chuyện này thôi sao, khinh thường Lão Trương ta không sinh hoạt giới tính sao?"

Quỳ Thanh Thanh hận không thể một mồi lửa nướng chín Lão Trương, lúc này từ trong phòng truyền ra một thanh âm: "Ồn ào chết."

Toàn thân Lão Trương chấn động một cái, thanh âm này sao không giống như Lão Lý?

Đào Nhiên mặc quần cụt rộng thùng thình, áo sơ mi trên người không cài nút lộ ra khuôn ngực gầy nhỏ, hắn buồn ngủ mông lung đi ra nói: "Sáng sớm ồn ào gì thế?"

Lão Trương trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn, trái tim co rúc một trận, trong miệng một câu đều không nói ra được. Sau đó hắn liền đảo mắt nhìn chằm chằm Quỳ Thanh Thanh, phảng phất như đang nói biểu đệ ngươi mà ngươi cũng có thể hạ thủ được, Quỳ Thanh Thanh ngươi quả thực không phải là người! Ngươi là súc sinh mặt người dạ thú!

Quỳ Thanh Thanh mặt mo có chút không nhịn được, dự định một hồi nữa giải thích với lão Trương, lúc này nàng hướng về Đào Nhiên cười nịnh nọt nói: "Không sảo nữa không sảo nữa, ngủ tiếp đi."

[Edit|Hoàn] Nữ phụ ác độc cười với ta [Xuyên nhanh] - Long Nữ Dạ BạchWhere stories live. Discover now