Chương 173: Đệ đệ muốn leo giường ⑮

1.8K 173 1
                                    

Tần Khắc chỉ chần chờ một giây, sau đó xoay người muốn đi trở về.

Quỳ Thanh Thanh nằm ở rìa xe, suy yếu lại kiên định túm chặt áo Tần Khắc, "Ngươi muốn quay về? Ta không cho phép ngươi trở về, bây giờ đi về ngươi sẽ chết."

Tần Khắc nghiêng đầu nhìn Quỳ Thanh Thanh, nhìn vị chiến hữu đã cùng hắn vào sinh ra tử, hắn nói với Đào Nhiên: "Bắt nàng."

Đào Nhiên đưa tay đem Quỳ Thanh Thanh vòng vào trong ngực, Tần Khắc hướng về Quỳ Thanh Thanh cười một cái, nụ cười ôn hòa rực sáng như mọi ngày, hắn nói: "Tôi nhất định phải đi tìm nàng, đừng cản tôi."

Quỳ Thanh Thanh kích động nói: "Ngươi không sợ không về được sao?"

"Đừng như vậy Thanh Thanh." Tần Khắc nói: "Bắt đầu từ bây giờ cô chính là người đứng đầu tiểu trấn, tôi không phải là một đầu lĩnh đủ tư cách, cô phải mang các huynh đệ khỏe mạnh sống sót."

Nói xong Tần Khắc xoay người vọt vào trong trấn, Lão Trương lau mặt một cái, hét: "Lên đường!"

Đoàn xe tăng thêm tốc độ, bắt đầu rời khỏi trấn nhỏ. Mọi người cách trấn nhỏ càng ngày càng xa, trấn nhỏ đã từng che chở mọi người sinh hoạt hiện tại chìm ngập trong biển lửa. Bóng dáng Tần Khắc đã sớm biến mất không thấy, không ai cho rằng hắn còn có thể trở về.

Chân Lăng nguyên bản đã chạy đến chỗ tập hợp, kết quả nửa đường đụng phải mấy người dị năng phe địch, nàng vội vàng núp vào. Chờ nguy hiểm trôi qua nàng đi ra, khắp nơi đều là một mảnh lửa lớn, nàng thậm chí không phân rõ phương hướng, căn bản không biết nên đi về phía nào.

Chân Lăng ở trong trấn nhỏ chạy loạn, nàng không dám lớn tiếng kêu, sợ đem địch nhân dẫn tới.

"Chói má, dưới trướng Tần Khắc có những ai vậy? Tiểu tử cuối cùng đi ra kia là ai?"

"Chưa từng nghe nói qua nha."

"Không nghe nói dưới trướng Tần Khắc có một nhân vật như vậy, chắc không phải là người dị năng mới chứ?"

"Ta cảm thấy hắn có thể là vũ khí bí mật của Tần Khắc..."

Có giọng nói truyền tới, Chân Lăng lập tức xoay người vọt qua bên cạnh, lưng dán tường núp trong một góc. Mấy người kia vừa tra xét bốn phía, vừa đi tới nơi này. Chân Lăng dán vào tường không dám lộn xộn, nhưng mà cả cái trấn đều đang bị hỏa hoạn nướng, vách tường không thể cháy, lại bị nướng nóng rực.

Nàng hít sâu một cái cắn răng nhắm mắt lại, mồ hôi trên dưới cả người tuôn như nước, sau lưng đã nóng không chịu nổi. Chân Lăng đau đến trước mắt đều biến thành đen, một cỗ khói dày đặc bị gió thổi ngang qua, Chân Lăng vô tình hít một hơi, lập tức không ức chế được ho khan.

"Khụ khụ khụ..."

"Ai?"

"Ai ở nơi đó?"

Mấy người dị năng kia nghe được tiếng động lập tức trở lại, Chân Lăng xoay người chạy, nhưng mà bất luận là thể lực hay tốc độ nàng đều không phải đối thủ, rất nhanh liền bị đuổi kịp. Nàng bị một người dị năng tốc độ ngăn ở trước mặt, ba người dị năng sau lưng ngăn cản đường lui.

[Edit|Hoàn] Nữ phụ ác độc cười với ta [Xuyên nhanh] - Long Nữ Dạ BạchNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ