Chương 10 - Tiến tới

4.5K 295 7
                                    

Beta: Dâu

------------

Màn đêm dần dần buông xuống, Lâm Mộc ngồi xổm nhìn hai tiểu tử tương thân tương ái ôm nhau.

Nhìn Casso dùng chân trước ôm Cầu Cầu, bộ dáng hai tiểu tử kia ôm nhau ghé đầu vào cùng ngủ làm cho Lâm Mộc thấy vui vẻ. Cả hai đều là ấu tử, cả hai đều tròn tròn. Lâm Mộc nhịn không được nhu nhu đầu nhỏ, Cầu Cầu lấy lòng cọ cọ tay hắn.

"Rất đáng yêu, ngươi còn có thể đáng yêu nữa không." Nói xong nhịn không được muốn ôm Cầu Cầu, đáng tiếc Casso thấy Lâm Mộc vươn tay tới liền dùng người mình che lại tỏ vẻ bất mãn.

Casso nhìn Lâm Mộc không đi ngủ mà quấy rầy nó cùng Cầu Cầu nói chuyện phiếm, trong lòng ngóng trông Patrick thúc thúc nhanh mang cậu đi đi.

Casso thấy Lâm Mộc lâu lâu lại đùa giỡn Cầu Cầu, trong lòng nhịn không được phun tào Lâm Mộc: "Không phát hiện Cầu Cầu đang xem thường thúc sao? Thật sự là ngốc chết, rất muốn Cầu Cầu cắn thúc a. Cầu Cầu cắn người rất lợi hại, cháu biết rất rõ, rất đau." Mặc dù biết hậu quả làm phiền Cầu Cầu rất nghiêm trọng, nhưng nó thực sự không muốn nói cho Lâm Mộc biết. Cho dù nó nói Lâm Mộc cũng không hiểu, Lâm Mộc không thông minh để học được ngôn ngữ của thú nhân. Casso dùng thân thể làm hết mọi cách che chắn cho Cầu Cầu, không cho Lâm Mộc chạm vào.

Nhìn Casso che chở cho nhóc con kia, Lâm Mộc vừa bực mình vừa buồn cười, giả bộ ủy khuất nói: "Casso thật là phá hư tiểu hài tử, sao lại ngăn cản thúc chơi cùng Cầu Cầu chứ?"

Nghe xong Lâm Mộc nói, Casso ở trong lòng cho cậu cái xem thường: "Thúc đây là chơi cùng Cầu Cầu sao? Thúc rõ ràng là khi dễ Cầu Cầu."

Lâm Mộc nâng cằm nhìn bọn họ, "Casso đối với Cầu Cầu thật là tốt a!" Nghĩ đến phiền não của mình Lâm Mộc nhịn không được sinh khí, "Patrick đáng giận, chiếm giường ngủ của ta, còn muốn ngủ cùng ta, thật sự là đáng giận, còn giấu đồ của ta, hừ!"

Casso giúp cầu Cầu chải bộ lông bị Lâm Mộc làm loạn, thấp giọng nói thầm: "Thật sự là ngốc, Patrick thúc thúc bắt đầu quang minh chính đại theo đuổi thúc, làm sao có thể không có hành động." Lâm Mộc đang sinh khí cho nên không nghe thấy lời Casso nói, nếu không cậu nhất định sẽ phát điên, cậu vậy mà bị Casso xem thường!

Casso không để ý tới Lâm Mộc ở bên tai mình oán giận, thấp giọng cùng Cầu Cầu nói chuyện: "Cầu Cầu, ngươi xem hiện tại chủ nhân ngươi có bao nhiêu ngốc, không bằng vứt bỏ hắn để ta làm chủ nhân của ngươi đi. Ta nhất định sẽ hảo hảo chiếu cố ngươi. Thế nào, đổi chủ nhân đi!" Cầu Cầu ngẩng đầu liếc nhìn Casso một cái, hung hăng cắn trên mặt nó. Casso kêu đau một tiếng, sau đó nhìn Cầu Cầu cắn nó xong lại nằm xuống, ủy khuất.

Lâm Mộc cũng không đoán được Cầu Cầu vậy mà đột nhiên cắn Casso một cái, tuy rằng bộ dạng Casso ủy khuất rất đáng thương, nhưng cậu vẫn là nhịn không được nở nụ cười, "Ha ha ha, Casso, ngươi đáng đời."

Casso hung hăng trừng mắt nhìn cậu một cái, đối với người đang đi tới hô to: "Mau mang giống cái nhà thúc đi đi! Còn có vừa rồi thúc ấy mới chửi thúc đó." Casso thuận tiện tố cáo việc làm của Lâm Mộc.

[HOÀN] BỘ LẠC DU THÚWhere stories live. Discover now