Chương 159: Người hữu tình!!!

12.2K 700 375
                                    

"Không phải nói qua lại nhanh nhất cũng phải hai tháng, sao lại..." Ôn Liễu Niên nhìn hắn, vẫn cảm thấy mình giống như là đang nằm mơ.

"Lần này sư phụ vẫn chưa mang ta đến Lạc Anh đảo, mà là ở một đảo nhỏ không có người ở Đông Hải." Triệu Việt nói, "Trên đảo có một động băng thiên nhiên, đúng lúc có thể bình ổn nhiệt khí trong cơ thể."

"Tiền bối đâu, không trở về với ngươi hả?" Ôn Liễu Niên hỏi.

"Sư phụ trở về Lạc Anh đảo trước, nói muốn đón năm mới với mọi người." Triệu Việt nói, "Ta trở về ở với ngươi đến qua ngày mười lăm, đến lúc đó sẽ có thuyền đến đây đón."

"Luyện công có mệt không?" Ôn Liễu Niên sờ sờ gò má của hắn, "Hơi gầy."

"Không mệt." Triệu Việt lắc đầu, "Nghĩ đến ngươi sẽ không mệt nữa."

Ôn Liễu Niên nhìn hắn cười.

Triệu Việt cúi đầu, triền miên hôn lên cánh môi mềm mại ngọt ngào kia.

Mỗi một ngày ở trên đảo, ngoại trừ luyện công, thời gian còn lại đều là nghĩ đến hắn. Thế nào là khắc cốt ghi tâm? Chỉ có sau khi tách ra, mới có thể cảm nhận được thật sự.

Năm con Hồng giáp lang nằm sấp ở trên bàn, tập thể nhìn hai người lắc xúc tu.

Bên tai là tiếng sóng biển vỗ rì rào, một lúc lâu sau, Triệu Việt mới lưu luyến không rời buông người ra. Nhìn đôi môi kia rõ ràng có chút thủy quang, nhịn không được liền cúi đầu cắn một phát, mới ôm người ngồi vào bên cạnh bàn.

Kim giáp lang vèo vèo bò đến, cao hứng.

Tiểu Hồng giáp lang cũng ngốc ngốc bò theo sau, ôm !

Ba con Hồng giáp lang còn lại làm thành một vòng tròn, Triệu Việt cười thành tiếng: "Sao nhiều vậy, Tây Nam vương vương tìm được à?"

"Ừ." Ôn Liễu Niên gật đầu, "Tặng cho cốc chủ."

"Tây Nam vương làm người thế nào?" Triệu Việt hỏi.

"Không tệ lắm, hơn nữa tựa hồ thật sự không có tâm mạo phạm Đại Sở." Ôn Liễu Niên vỗ vỗ ngực hắn, "Trong khoảng thời gian ngươi không ở đây, xảy ra không ít chuyện, chờ đến tối nghỉ ngơi, ta lại chậm rãi kể cho ngươi nghe."

Triệu Việt gật đầu: "Được."

"Ngươi thì sao, võ công luyện thế nào rồi?" Ôn Liễu Niên quan tâm.

"Từ lúc bắt đầu luyện lại, thì hơi thở rõ ràng thoải mái hơn rất nhiều, ít nhất tim không còn đập nhanh giống như lúc trước nữa." Triệu Việt nói, "Tuy nói Hồng Liễu đao pháp lúc trước chưa có ai luyện qua, nhưng chung quy là thoát thai từ trong kiếm pháp Vân gia, không đến nỗi hoàn toàn vô dụng, đừng quá lo lắng."

"Không có nguy hiểm là tốt rồi." Ôn Liễu Niên tựa vào trong lòng hắn, nghĩ nghĩ lại dặn dò, "Cũng không cần quá mệt mỏi."

"Có ngươi ở chỗ này chờ ta, tất nhiên phải cố gắng gấp bội." Triệu Việt nắm đầu ngón tay của hắn, "Mới có thể xuất sư sớm một chút."

Hai người thân mật thì thầm một trận, Ôn Liễu Niên nhìn nhìn ra bên ngoài, nói: "Gọi mọi người vào trước đi, sắp năm mới rồi, còn đang chờ cùng nhau ăn cơm." Ở đâu mà có đạo lý vẫn đứng bên ngoài.

Thổ Phỉ Công Lược - Ngữ Tiếu Lan SanWhere stories live. Discover now