☆Ngoại truyện Liễu Liên (III)

Mulai dari awal
                                    

Từ Liên Ba thực hồ nghi, nghĩ hắn mến hoa khôi thanh lâu nào đó, vội nói: "Liễu Liên, ngươi cẩn thận một chút cho ta, đừng mấy thứ bệnh lậu gì đó về!"

Ánh mắt như nước hồ thu của Liễu Liên lay động, mỉm cười nhìn hắn: "Yên tâm, không nhiễm được!"

 "Không nhiễm được. . . . . ." Hắn rót một ly rượu, uống một hơi cạn sạch, miệng thì thào tự nói, "Cả đời này cũng không nhiễm được. .. . . ." 

Hắn tựa lên bàn mà ngủ. 

Từ Liên Ba khốn khổ nhìn hắn, bản thân liền biết ra ngoài uống rượu cùng Liễu Liên, nhất định sẽ có kết quả này. 

Sáng sớm ngày hôm sau, Liễu Liên sảng khoái tinh thần ra khỏi phòng, với tay mở cửa phòng Từ Liên Ba. 

Ngón tay còn chưa chạm đến, cửa phòng Từ Liên Ba liền mở ra, một vị mỹ nữ dáng người cao gầy bộ ngực to tròn đứng trong cửa, mắt to chớp chớp nhìn Liễu Liên, ngón tay đặt trên đôi môi đỏ tươi đầy đặn, một tiếng "Chào" thoát ra, thoạt nhìn thật sự mê người! 

Liễu Liên rũ rèm mắt suy tư một chút, quay đầu bước đi. Vừa đi vừa lầm bầm lầu bầu: "Chẳng lẽ lão tử nhớ lầm, lão Từ không ở phòng này sao?" 

Đại mỹ nữ bị lạnh nhạt thấp giọng kêu lên: "Là ta!" Âm thanh trầm thấp, đúng là giọng của TừLiên Ba. 

Lúc này Liễu Liên mới cười hì hì quay đầu, chen qua người đại mỹ nữ, vào phòng Từ Liên Ba. 

Từ Liên Ba cũng theo hắn vào phòng. 

Liễu Liên nhìn Từ Liên Ba đứng õng ẹo làm dáng trước mặt mình, vô cùng khó chịu, hai tay ôm ngực đứng đó, cau mày nhìn chằm chằm Từ Liên Ba.

 Từ Liên Ba lại thật sự hưng phấn: "Có giống không? Có giống tình nhân trong mộng của ngươi không?" 

Liễu Liên liếc trắng mắt, bộ dạng thực khinh bỉ. 

Từ Liên Ba chưa từ bỏ ý định, tiếp tục nói: "Nghe xong miêu tả của ngươi tối hôm qua, ta cảm thấy khẩu vị ngươi rất nặng, hẳn là thích loại nữ tử hoa khôi này, vì sao không giống?"

Liễu Liên cúi mắt trầm tư. Hắn nghĩ đến bộ dáng của Chu Tử.

Hơn ba tháng không gặp, hình ảnh Chu Tử vẫn sống động như vậy. Rõ ràng chỉ là nhợt nhạt thầm mến, sao lại đến mức này? 

Hắn nhìn Từ Liên Ba, mắt hoa đào khẽ cười: "Không phải, nàng không phải là dạng này . . . . . ."

Từ Liên Ba liên tục truy hỏi vẫn không có kết quả, đành xếp cờ im trống, nói sang chuyện khác: "Vậy Liễu đại sư, ngươi định ở lại bao lâu, có muốn quay về Kim kinh cùng ta không?" 

Liễu Liên cười cười nói: "Ta muốn ở lại, mình ngươi quay về Kim kinh đi!" 

Nhiệm vụ lần này của bọn họ là đưa một món lễ vật cho một đại thần ở Đông Khu quốc, sau khi hoàn thành nhiệm vụ, có thời gian nửa năm tự do, dùng để tập võ nghĩ ngơi hồi phục.

Liễu Liên đã chuẩn bị tốt để đến chỗ sư phụ uyện đao pháp, tĩnh tâm. 

Liễu Liên tĩnh tâm được, đã hai năm. 

[Xuyên không] Nam An Thái Phi truyền kỳ - Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như ChứcTempat cerita menjadi hidup. Temukan sekarang