[Xuyên không] Nam An Thái Phi...

moctra520

618K 16.9K 745

Nam An Thái Phi truyền kỳ Tác giả: Bình Lâm Mạc Mạc Yên Như Chức Thể loại: xuyên không, điền văn, 3S (sắc - s... Еще

Giới thiệu
Quyển I: Đều do "quỳ thủy" gây họa
☆Chương 1: Nhà nghèo, vất vả cần cù lo liệu
☆Chương 2: Bà nội tàn nhẫn sinh lòng độc ác
☆Chương 3: Rời xa cha mẹ, bị bán làm nha hoàn
☆Chương 4: Đến nhà người, tương lai mù mịt
☆Chương 5: Vào Vương phủ, chăm chỉ làm việc
☆Chương 6: Bị bắt nạt, cố gắng sinh tồn
☆Chương 7: Lần đầu gặp mặt, hồn liền bay mất
☆Chương 8: Thấy thương thế, nảy sinh đau lòng
☆Chương 9: Bị phạt gậy, vừa yêu vừa sợ
☆Chương 10: Bị nhìn ngó, 'Tiểu Vương' nổi dậy
☆Chương 11: Đêm trăng sáng, xuân - cung hỗn loạn
☆Chương 12: Hái hoa lại bị hoa đâm chảy máu
☆Chương 13: Thuận theo ý chàng, chịu ơn mưa móc
☆Chương 14: Xa cách ngắn ngủi, Chu Tử bị nghi ngờ vô cớ
Quyển II: Đều do 'meo meo' gây họa
☆Chương 15: Nhận ân huệ vô cùng cảm khái
☆Chương 16: Giả say như chết, Vương gia học hỏi kinh nghiệm
☆Chương 17: Sinh hiềm nghi, hai Tĩnh tranh thủ cơ hội
☆Chương 18: Thu dọn hành lý, Chu Tử lưu tình
☆Chương 19: Đêm mưa gió, khổ luyện kỹ thuật
☆Chương 20: Bị cười nhạo, Vương gia trấn định
☆Chương 21: Kể ra bí mật, hai bóng song đôi
☆Chương 22: Chào từ biệt, lưu luyến không rời
☆Chương 23: Rời Nhuận Dương, chợt nghe tin dữ
☆Chương 24: Lộ chí lớn, Lục Hà thoát thân
☆Chương 25: Dừng ở Trường Đình, Chu Tử hắt dấm chua
☆Chương 26: Cự tuyệt cầu hoan, Triệu Trinh ê ẩm
☆Chương 27: Nói ra thành lời, hiểu được sự thật
☆Chương 28: Biết được chân tướng, hận ý đầy mình
☆Chương 29: Tiểu biệt thắng tân hôn
Quyển III: Đều do nữ nhân gây họa
☆Chương 30: Gặp Quý phi, được thừa nhận
☆Chương 31: Quay đầu ba lần, thương nhân động lòng
☆Chương 32: Vì tiền bạc, hai mẹ con mặt dày
☆Chương 33: Lập kế hoạch, ông chủ lớn mắc câu
☆Chương 34: Thực hiện được lời thề, Chu Tử vui vẻ
☆Chương 35: Nhận được tin, chính thê đánh tới
☆Chương 36: Trở lại kinh thành, quý nữ giá lâm
☆Chương 37: Chiến thắng trở về, không biết theo ai
☆Chương 38: Nhịn nửa năm, Vương gia ra oai
☆Chương 39: Sinh oán giận, đẩy ngã Vương gia
☆Chương 40: Gan tày trời, Chu Tử khóc lóc om sòm
☆Chương 41: Nguyệt tín đến, Vương gia bi thương
☆Chương 42:Tiệc quần phương, sơ tuyển phi tần
☆Chương 43: Âm thầm tranh đấu, huynh đệ hòa hợp
☆Chương 44: Sau đợt rối ren, người ấy đã không còn đây
☆Chương 45: Bên này chấn động mạnh, bên kia Chu Tử nhàn nhã
☆Chương 46: Cục diện chính trị thay đổi, Triệu Trinh được lợi
☆Chương 47: Vì lá thư, hành tung bại lộ
☆Chương 48: Phi ngựa tới, Chu Tử bị tóm
☆Chương 49: Thi hành hình phạt, Triệu Trinh dùng kế
☆Chương 50: Khéo đàm phán, đạt được mục đích
☆Chương 51: Chăm sóc khi đau ốm, hiểu rõ tấm lòng
☆Chương 52: Trở về Nhuận Dương, Vương phủ thay đổi
☆Chương 53: Phong phu nhân, Triệu Trinh ra oai
☆Chương 54: Đêm động phòng, thổ lộ nổi lòng
☆Chương 55: Đêm xuân, lần đầu bàn chuyện con nối dõi
☆Chương 56: Nghi ngờ mang thai, gặp lại người quen cũ
☆Chương 57: Gặp tình địch, Ngân Linh nhổ liễu
☆Chương 58: Tính toán sổ sách, Vương gia kinh ngạc
☆Chương 59: Đi đến Kim Kinh, đại quân tập họp
☆Chương 60: Vào Hoàng cung, thịnh tình khó báo
☆Chương 61: Tụ họp đêm rét buốt, trước giáo trường tuyên thệ
☆Chương 62: Nhớ Triệu Trinh, mẹ chồng nàng dâu đồng lòng
☆Chương 63: Thiên vị, Quý phi ra tay
☆Chương 64: Chiến thắng trở về, cả nước vui mừng
Quyển IV: Đều do chiến tranh gây họa
☆Chương 65: Biến cố phát sinh, Chu Tử rời kinh
☆Chương 66: Trùng phùng mẫu thân đệ đệ, nước mắt thấm ướt vạt áo
☆Chương 67: Được cứu chữa, đôi đường khó chọn
☆Chương 68: Gặp lại nhau, ngỡ như trong mộng
☆Chương 69: Chăm người ốm, đôi lòng hòa hợp
☆Chương 70: Xét xử phản tặc, Triệu Trinh nổi giận
☆Chương 71: Phu thê hòa hợp, phát sinh biến cố
☆Chương 72: Trở thành trắc phi, ngây thơ không biết
☆Chương 73: Tình hình thay đổi, tân hoàng đăng cơ
☆Chương 74: Gặp con trai, chịu khổ độc hại
☆Chương 75: Tẩy sạch nước tiểu, Chu Tử xui xẻo
☆Chương 76: Bị khiển trách, Chu Tử tức giận
☆Chương 77: Gặp thân thích Chu Tử ra mặt
☆Chương 78: Giải hòa, gió đông nổi lên
☆Chương 79; Đánh lui tiểu tam, Triệu Trinh xuất độc chiêu
☆Chương 80: Vào hậu cung, vui buồn lẫn lộn
☆Chương 81: Thương bào muội, cung đình chấn động
☆Chương 82: Chất chứa phẫn nộ, báo thù rửa hận
☆Chương 83: Thân thể hồi phục, trở về Nhuận Dương
☆Chương 84: Hỏi thăm tin tức, Chu Tử ghen
☆Chương 85: Thưởng trâm cài, sinh lòng ngờ vực
☆Chương 86: Sinh oán hận, rời nhà trốn đi
☆Chương 87: Truy bắt trốn thê, Vương gia bình tĩnh
☆Chương 88: Thỏa thuận giao ước, vui mừng khôn xiết
☆Chương 89: Tặng trang sức, mẹ chồng nàng dâu thổ lộ tình cảm
☆Chương 90: Tháng Chạp, bận rộn nhiều việc
☆Chương 91: Giải bày tâm sự, Triệu Trinh bảo vệ đất nước
☆Chương 92: Hào Hương cư, tình cờ gặp người xưa
☆Chương 93: Chấn chỉnh phu cương, Vương gia thất bại
☆Chương 94: Bày bố mê trận, bị "làn sóng hồng" lật đổ
☆Chương 95: Cảm nhận tình thân, phụ tử giải hòa
☆Chương 96: Hưởng thụ lợi ích tình thân, Kim Kinh có biến
☆Chương 97: Đêm giao thừa, cảm nhận tình thâm của quân
☆Chương 98: Nhận cấp báo, nửa đêm rời phủ
☆Chương 99: Châm lửa chiến tranh, lục đục đấu đá
☆Chương 100: Tình thế khẩn cấp, hết sức căng thẳng
☆Chương 101: Phát sinh chính biến, tân hoàng lên ngôi
☆Chương 102: Vào kinh thành, bận rộn trăm bề
☆Chương 103: Học cách nghiêm trị hạ nhân, Chu Tử đắc ý
☆Chương 104: Rời Kim Kinh, nóng lòng quay về
☆Chương 105: Trở về Vương phủ, ngỡ như trong mộng
☆Chương 106: Cha con tranh đấu, Triệu Trinh giành thắng lợi
☆Chương 107: Giỏi dùng kế, một mũi tên trúng ba con chim
☆Chương 108: Giữa đêm mùa hạ, Chu Tử sinh con
☆Chương 109: Ranh giới sống chết, nhìn lại cả đời
☆Chương 110: Biết được độc thủ, khó rõ đầu đuôi
☆Chương 111: Gặp con trai thứ, Chu Tử vui mừng
☆Chương 112: Sắc phong chính phi, song hỷ lâm môn
☆Chương 113: Ngớ ngẩn làm nũng, Triệu Trinh dạy vợ
☆Chương 114: Bái lạy Thái phi, phu vinh thê quý
☆Chương 115: Trốn yến hội, phu thê đồng tâm
☆Chương 116: Bị vắng vẻ, Chu Tử mất mát
☆Chương 117: Vọng Giang lâu, Triệu Trinh nghe được tin vui
☆Chương 118: Mộng xuân, Chu Tử cáo ốm
☆Chương 119: Vạch rõ nỗi lòng giấu kín
☆Chương 120: Tìm được đầu sỏ, Thừa tướng tức giận
☆Chương 121: Thể hiện uy nghiêm, Triệu Trinh dạy con
☆Chương 122: Bị dọa vỡ mật, Tứ phu nhân cung khai
☆Chương 123: Đêm mưa yên tĩnh, vợ chồng tình thâm
☆Chương 124: Đến biệt viện, thử lại hỏa dược
☆Chương 125: Hứa - Hầu cố tình câu bạc
☆Chương 126: Hưởng thụ tình thân, Triệu Trinh dùng kế
☆Chương 127: Giấu 'Tiểu tam', Triệu Trinh bị đánh
☆Chương 128: Tranh chấp xong, hai bên đều khó chịu
☆Chương 129: Giải tỏa hiểu lầm, Triệu Trinh ngã bệnh
☆Chương 130: Khỏi bệnh, hai bên hòa hợp
☆Chương 131: Trao đổi, vợ chồng hòa hợp
☆Chương 132: Thiết đặt cạm bẫy, thu được toàn thắng
☆Chương 133: Rời Nhuận Dương, bắt đầu cuộc phiêu lưu
☆Chương 134: Ngủ ở trạm dịch, trải nghiệm hoàn toàn mới
☆Chương 135: Gặp mưu sĩ, ẩn chứa nguy cơ
☆Chương 136: Sinh hiềm khích, Chu Bích có tâm
☆Chương 137: Đại tuyết tới, Chu Tử vào kinh
☆Chương 138: Tỷ muội gặp nhau, vui buồn lẫn lộn
☆Chương 139: Hai phúc hắc tranh đấu gay gắt
☆Chương 140: Về Vương phủ, tập trung nhân khí
☆Chương 141: Bị hãm hại, Chu Tử khó chịu
☆Chương 142: Vì hài hòa, vợ chồng đồng lòng
☆Chương 143: Bị ức hiếp, mỹ nhân cứu anh hùng
☆Chương 144: Vì quyền thế, quyết đi ngược đường
☆Chương 145: Bước lầm một bước, không lối quay lại
☆Chương 147: Trở về Nhuận Dương, đoán được tin vui
☆Chương 148: Sơ sẩy rơi xuống nước, Triệu Trinh dạy vợ
☆Chương 149: Khéo trả thù, yêu thương khôn tả
☆Chương 150: Sinh con trai, vui mừng vô hạn
☆Chương 151: Chém đứt tơ tình, tạm rời Đại Kim
☆Chương 152: Tiến vào Ô Thổ, chờ cá mắc câu
☆Chương 153: Cùng rối ren, cả hai nơi đều hỗn loạn
☆Chương 154: Tàn sát kẻ địch, trung trinh không đổi
☆Chương 155: Được chi viện, thắng lớn trở về
☆Chương 156: Trở về Vương phủ, mọi chuyện rối ren
☆Chương 157: Thái Hậu đến, thời gian thấm thoát trôi qua
☆Chương cuối: Trở thành Thái Phi, trai ngọc sinh châu
☆Ngoại truyện Liễu Liên (I)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (II)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (III)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (IV)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (V)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (VI)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (VII)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (VIII)
☆Ngoại truyện Liễu Liên (IX)
☆Ngoại truyện về Từ Liên Ba và Chu Bích ( 1 )
☆Ngoại truyện về Từ Liên Ba và Chu Bích ( 2 )
☆Ngoại truyện về Từ Liên Ba và Chu Bích ( 3 )
☆Ngoại truyện về Từ Liên Ba và Chu Bích ( 4 )
☆Ngoại truyện về Từ Liên Ba và Chu Bích ( 5 )
☆Ngoại truyện về Từ Liên Ba và Chu Bích ( 6 )

☆Chương 146: Trở về Nhuận Dương, cả nhà đoàn tụ

1.8K 58 1
moctra520


Thì ra là Chương Kỳ.

Triệu Trinh ghìm ngựa, chờ Chương Kỳ đi tới.

Chương Kỳ xuống ngựa, đến làm lễ ra mắt. Liễu Liên biết Chương Kỳ, sớm đã ngừng xe ngựa bước xuống. Tống Chương cưỡi ngựa đứng bên phải xe ngựa của Chu Tử, không tiến lên. Mặc dù chỉ gặp mặt một lần, nhưng hắn cũng đã nhận ra Chương Kỳ. Hắn nhớ đây là một thương nhân chuyên buôn ngọc khí.

Chu Tử ở trong xe nghe được giọng nói bên ngoài, nhận ra là Chương Kỳ.

Triệu Trinh vừa nghe Chương Kỳ vừa nói chuyện, mắt xoay chuyển không dễ nhận ra liếc về phía xe Chu Tử, phát hiện Chu Tử không kéo cửa xe xuống để theo dõi bên ngoài, lúc này mới yên lòng trở lại.

Chương Kỳ là người cơ trí đến mức nào, nhìn ra đoàn người Vương gia đang cải trang ra ngoài, e là không tiện tỏ vẻ quá quen biết với mình, hàn huyên mấy câu, liền muốn rời đi. Trước khi đi, hình như hắn nhớ ra điều gì đó, lại cúi chào Triệu Trinh một cái, lúc này mới nói: "Công tử, tổ phụ (ông nội) của lệnh phu nhân đã qua đời, hôm nay, e rằng trong nhà đã chẳng còn ai."

Nghe được lời của Chương Kỳ, đôi mày thanh tú của Triệu Trinh chau lại, còn chưa kịp nói chuyện, Chu Tử đã hỏi qua lớp cửa sổ xe: "Tổ mẫu (bà nội) thì sao, ngươi có nghe được tin gì không?"

Chương Kỳ nói: "Nghe nói là đã bệnh chết tha hương rồi."

Chu Tử trầm mặc một hồi. Lát sau mới nói: "Chương Kỳ, ta muốn gặp mặt phu nhân và con trai của ngươi."

Chương Kỳ ôm quyền hướng về phía xe ngựa của Chu Tử cúi chào, rồi mới đi tới bên xe ngựa của mình, mở cửa xe ra.

Hai nha đầu khoảng mười sáu mười bảy tuổi nhảy xuống trước, tiếp đó lại đỡ một thiếu phụ thanh tú áo gấm váy trắng xuống xe. Trong ngực thiếu phụ còn ôm một đứa trẻ quấn tã.

Chương Kỳ dẫn thê tử Kim thị tới, giới thiệu: "Đây là Triệu công tử cùng Triệu phu nhân."

Kim thị ôm đứa bé chào một cái.

Ngân Linh mở cửa xe ra.

Chu Tử không xuống xe, nàng ngồi trên xe mỉm cười quan sát Kim thị, thấy nàng ấy sắc mặt trắng trẻo ửng hồng, so với trước đây mượt mà hơn không ít, trong lòng cũng vui mừng cho nàng ấy.

Kim thị vốn cho đây chỉ là bạn bè làm ăn buôn bán của trượng phu, kết quả vừa nhìn thấy Chu Tử, liền phát hiện là Chu Vương phi, giật mình kinh hãi, nhưng rất nhanh liền hiểu rõ, vội muốn hành đại lễ, lại bị Ngân Linh ngăn lại.

Chu Tử cười nói: "Đến đây, cho ta xem đứa bé của ngươi!"

Bộ dạng của đứa bé rất giống Chương Kỳ, lớn lên e rằng sẽ là một soái ca. Chu Tử thấy đứa nhỏ này, trong lòng lập tức nhớ đến Bánh Bao Nhỏ và Màn Thầu Nhỏ của mình, lòng dạ đau xót. Nàng cởi tràng hạt Linh Hương mà Chu Bích cho nàng từ trên tay ra, nhét vào lớp ngoài của tã lót, nói: "Đây là tràng hạt Linh Hương mà Tĩnh Đàm pháp sư ở chùa Hộ Quốc tự dâng cho Thái hậu, ban cho tiểu công tử cầm chơi." Lại cởi vòng tay nạm hồng ngọc Triệu Trinh tặng ra, cười nói với Kim thị: "Cái này ban cho con dâu tương lai của ngươi!"

Kim thị vội tạ ơn.

Vợ chồng Chương Kỳ mang theo nha hoàn cùng người làm rời đi, Triệu Trinh đang muốn lên ngựa tiếp tục đi về phía trước, Chu Tử lại nhìn hắn gọi: "Vương gia!"

Triệu Trinh đi tới bên cạnh xe Chu Tử.

Chu Tử nhìn hắn, đôi mắt to long lanh: "Vương gia, chúng ta trở về Kim kinh đi, từ Kim kinh lại ngồi thuyền trở về Nhuận Dương... Thiếp, thiếp nhớ Bánh Bao Nhỏ và Màn Thầu Nhỏ rồi!"

Triệu Trinh nhìn nàng, chân mày đầu tiên là nhíu lại, sau đó lại lập tức giãn ra. Hắn nghĩ hắn hiểu được suy nghĩ của Chu Tử. Người mình yêu thương đã không còn, người mình hận đều chết hết, dù trở về cũng có ý nghĩa gì đâu?

Hắn tự cầm tay Chu Tử, nói: "Được, chúng ta về nhà." Chúng ta cùng trở về, về nhà của chính mình.

Liễu Liên đốt pháo nhỏ báo tin, sau một phút đồng hồ, Triệu Tráng cưỡi ngựa mang theo mấy Tinh Vệ từ hướng thôn trang chạy tới.

Từ Kim Kinh đến Độc huyện, dọc đường đều du sơn ngoạn thủy nên đi rất chậm; nhưng từ Độc huyện trở về Kim Kinh, bởi vì liên tục ra roi thúc ngựa lên đường nên đi rất nhanh, chỉ mất hai mươi ngày.

Ngày ba tháng ba, đoàn người Chu tử đã trở lại vương phủ ở kinh thành.

Thanh Châu ở lại canh phủ cực kỳ vui mừng, vội ngênh đón Vương gia và Vương phi vào Tùng Lâm Uyển.

Sau khi Triệu Trinh tắm sơ qua liền đến Ngoại thư phòng.

Chu Tử đi đường mệt nhọc, chạy vào phòng tắm tắm nước nóng trước. Nàng ngâm mình trong thùng tắm, Thanh Châu vừa hầu hạ nàng, vừa nói mấy tin tức mới nhất ở Kim kinh.

Trong khoảng thời gian họ rời đi, Kim kinh xảy ra rất nhiều chuyện.

Đầu tiên là Thừa tướng Lâm Hiếu Từ đột nhiên bất ngờ bộc phát bệnh nặng mà chết, tiếp đến Lâm lão phu nhân đau lòng quá độ, cũng đi theo con trai. Liên phu nhân thề thủ tiết vì chồng, giữ đạo hiếu với mẹ chồng, tiến hành tang lễ xong, mang em chồng Lâm Mộ Từ vào am Tĩnh tu có giới luật nổi tiếng nghiêm khắc ở ngoại thành, xuống tóc làm ni cô.

Nghe Thanh Châu nói tới đây, Chu Tử tò mò hỏi: "Nghe nói Lâm nhị tiểu thư này rất hung hãn, sao lại ngoan ngoãn xuất gia cùng Liên phu nhân?"

Thanh Châu cười, vừa nhỏ tinh dầu vào thùng tắm, vừa nói: "Nghe nói đúng là Lâm nhị tiểu thư không đồng ý, nhưng Liên phu nhân đã ra tay trước mà chiếm được lợi thế, bán hết toàn bộ nha đầu người hầu thân tín của nàng ta, sau đó lệnh cho mấy ma ma nha hoàn đè ép đưa nàng ta vào am Tĩnh tu, bản thân cũng theo vào, bảo là muốn làm bạn với em chồng!"

Thanh Châu nói xong rất vui vẻ, nhưng Chu Tử lại có chút chán nản, nàng không quên được Liên phu nhân xinh đẹp đoan trang.

Liên phu nhân là một thục nữ quý tộc, lại bởi vì buồn phiền đè nén mà to gan mở rộng lòng khóc lóc kể lể với mình, kể trượng phu 'Tương kính như tân' với mình, hầu như vẫn luôn ngăn cách, không có ấm áp cùng săn sóc; kể về mẹ chồng có tính tình bất thường, mặc dù không đến nỗi mắng chửi mình, lời nói lại luôn lạnh nhạt, ngăn mình và trượng phu; kể đến cô em chồng nóng nảy lại tùy hứng, tự cho mình là rất cao, ai cũng xem thường, ngày ngày bày bộ mặt lạnh lùng tính tới tính lui tìm kế...

Một nữ tử như vậy, nàng ta lại vẫn chưa tới ba mươi, còn chưa từng được hưởng thụ yêu thương và ấm áp cần có trong cuộc đời, lại vì một trượng phu không thương mình chết đi mà cả đời phải làm bạn với Thanh đăng Cổ Phật. Cuộc đời của nàng ấy, rốt cuộc là may mắn hay bất hạnh?

Đến đêm khuya Triệu Trinh mới trở về.

Thì ra bởi hành trình có thay đổi, hắn nghĩ nên sớm đưa Chu Tử trở về Nhuận Dương, cho nên làm việc luôn tay, vội vàng sắp xếp công việc triều chính, vội vàng gặp nhóm người Điền Tử Kính Hồ Phi Đồng, vội vàng sắp xếp phòng ngự ở Kim kinh...

Lúc Triệu Trinh trở lại, trong bầu trời đêm, mưa phùn đang mênh mông rơi xuống. Triệu Tráng cùng Tần Đình Vân đốt đèn lồng đi phía trước, Liễu Liên cùng Trương Đào Đào đi ở phía sau. Trong vầng sáng của đèn lồng, có thể thấy mưa bụi nghiêng nghiêng đan xen dày đặc.

Mới vừa vào nội viện Tùng Đào Uyển, xa xa Triệu Trinh đã nhìn thấy cửa sổ phòng ngủ vẫn sáng dèn, từ cửa sổ, ánh đèn mờ nhạt tràn ra cách lớp màn cửa sổ, mang cho hắn cảm nhận ấm áp khi trở về trong đêm rét lạnh – thê tử của hắn, ở dưới đèn chờ hắn.

Chu Tử chưa ngủ, nàng mặc váy ngủ màu trắng thêu đóa hoa trắng nhạt, chờ Triệu Trinh trong phòng ngủ. Nhìn thấy Triệu Trinh đi vào, cười khanh khách nghênh đón: "Vương gia của thiếp, đói bụng không?"

Triệu Trinh uống xong canh gà Chu Tử chuẩn bị, rửa mặt qua loa liền ngủ cùng Chu Tử.

Mưa ngoài cửa sổ dần dần lớn hơn, giọt mưa rơi xuống trên ngói lưu ly, phát ra âm thanh lộp độp. Chu Tử rúc vào trong ngực Triệu Trinh, thân thể mệt mỏi, nhưng nội tâm yên bình. Nàng biết, bởi vì ở bên cạnh nam nhân này, nàng cảm thấy vô cùng hạnh phúc.

Có người từng nói: "Cả đời ta chỉ khát vọng được người cất giấu, an bài mọi thứ ổn thỏa, cẩn thận bảo vệ. Không để ta sợ hãi, không để ta chịu khổ, không để ta lưu lạc khắp nơi, không để ta không nơi nương tựa." Đó là khát vọng cả đời của tất cả nữ nhân, vì có Triệu Trinh, tất cả khát vọng của nàng đều được thực hiện.

Triệu Trinh đã ngủ say, Chu Tử nhỏm người, khẽ hôn lên môi hắn: "Triệu Trinh, thiếp muốn bầu bạn với chàng cả đời, chăm sóc chàng, để chàng không còn cô đơn nữa, để chàng luôn có nụ cười..."

Từ thành Kim kinh phía bắc, hoa khói tháng ba xuôi về Nhuận Dương.

Ngày sáu tháng ba, Triệu Trinh mang theo Chu Tử, lên thuyền lớn, một đường xuôi nam, trở về Nhuận Dương.

Triệu Trinh cùng Chu Tử ở phòng lớn của tầng một; để tiện hầu hạ, Thanh Châu ở gian phòng nhỏ bên cạnh phòng lớn. Liễu Liên lấy cớ bảo vệ Vương gia Vương phi, tự ý đến ở phòng sát vách Thanh Châu. Khiến Thanh Châu cho là hắn có ý với mình, vừa nhìn thấy Liễu Liên, khuôn mặt nhỏ nhắn đỏ ửng trước nay chưa từng có, lộ vẻ xấu hổ.

Chu Tử nhìn thấy, suy tính lúc trở về có nên ra mặt làm mai cho Thanh Châu cùng Liễu Liên hay không.

Nhìn vóc người Liễu Liên xinh đẹp như một đóa hoa tươi tắn, lại nhìn dáng vẻ lông mày nhỏ nhắn đôi mắt ti hí mặt tròn trịa của Thanh Châu, dũng khí làm mai luôn tăng cao của Chu Tử lập tức "xùy" một tiếng, biến mất không còn. Aizz, cứ để hai người bọn họ thuận theo tự nhiên thôi!

Vợ chồng Ngân Linh và Triệu Tráng lên ở tầng thứ hai, Tống Chương một thân một mình ở trên gác xép tầng ba.

Mùng hai tháng tư, nhóm người Nam An vương về đến Nhuận Dương.

Cao thái phi dẫn theo tiểu Thế tử cùng Nhị công tử, được Tinh Vệ của vương phủ vây quanh, đi tới bến tàu Vận Hà, nghênh đón vợ chồng Nam An vương.

Từ trên thuyền bước xuống, Chu Tử nhìn Cao thái phi một chút, lại nhìn Triệu Tử cùng Triệu Sam được Cao thái phi dắt hai bên trái phải, nước mắt rơi như mưa. Nàng và Triệu Trinh cùng hành lễ: "Bái kiến mẫu thân!"

Sau khi hành lễ, Chu Tử vẫn không đứng yên, mỗi tay với một bé, ôm Triệu Tử cùng Triệu Sam vào ngực mình, khóc: "Con của mẹ!"

Tiểu Thế tử Triệu Tử đã mấy tháng không gặp mẫu thân, rất nhung nhớ, hôm nay gặp lại mẫu thân, ôm cổ mẫu thân khóc.

Chỉ có Nhị công tử Triệu Sam, mới vừa biết đi, được tổ mẫu mang theo đến đón mẫu thân. Nhưng bé đã sớm quên mất mẫu thân, thấy Chu Tử khóc lớn, cảm thấy nữ nhân trước mắt này từ đẹp mắt lập tức biến thành khó coi, vội chạy trở về trong ngực tổ mẫu, sau đó mắt phượng nhỏ nhắn nhìn chằm chằm, chỉ vào Chu Tử, non nớt nói: "Xấu! Xấu!"

Chu Tử không nghe rõ, đôi mắt đẫm lệ mông lung nhìn Triệu Sam trước mặt. Triệu Trinh nghe rõ, nhất thời trợn mắt nhìn Triệu Sam một cái.

Triệu Sam vô duyên vô cớ bị trừng, lập tức bám lấy tổ mẫu, chỉ vào Triệu Trinh, lớn tiếng tố cáo: "Hư! Hư!"

Triệu Trinh cùng Chu Tử, đôi cha mẹ không có trách nhiệm này, mới vừa trở về Nhuận Dương, một bị Màn Thầu Nhỏ Triệu Sam bình phẩm là "Xấu", một bị bình phẩm là "Hư", thật cũng không coi là oan uổng.

Triệu Trinh nhướng mày, gọi một tiếng "Liễu Liên".

Liễu Liên tiến lên.

Triệu Trinh chỉ vào Triệu Sam nói: "Nhị công tử giao cho ngươi!"

Liễu Liên lại cười nói: "Dạ". Hắn nhìn về phía Triệu Sam cười cười, nói: "Nhị công tử, xin đắc tội!" Đưa tay liền ôm Triệu Sam vào lòng, thối lui ra phía sau Vương gia cùng Vương phi.

Triệu Tử thấy thế, vội dáo dác tìm kiếm Hàn Tử Xuyên, vừa tìm vừa gọi: "Sư phụ!"

Hàn Tử Xuyên nhanh chóng liền bước ra từ trong đám người, ôm lấy Triệu Tử.

Trong mấy tháng này, bởi vì trong tay túng quẫn, mặc dù không có lão đối thủ Liễu Liên ở đây, mỗi ngày trôi qua của Hứa Văn Cử cùng Hầu Lâm Sinh cũng không thoải mái, cho nên cũng thật nhớ nhung Vương gia cùng Vương phi. Đợi Vương gia Vương phi trở về phủ, nghe ngóng tin tức Liễu Liên.

Продолжить чтение

Вам также понравится

BẠCH NHẬT Y SAM TẬN - Cẩm Trúc Likhoa

Подростковая литература

266K 7.6K 72
Tác giả:Cẩm Trúc Thể loại:Ngôn Tình, Trọng Sinh Trạng thái:Full BẠCH NHẬT Y SAM TẬN Thể loại : Cổ đại trọng sinh, HE Bạch Chỉ yêu Mộ Đồ Tô, yêu tới h...
[EDIT] Vũ Khí Hình Người (2) - Húy Tật Memory_Land

Художественная проза

70.1K 13.2K 159
Tên khác: Nhân hình binh khí Tác giả: Húy Tật Thể loại: Nguyên sang, Đam mỹ, Tương lai , HE , Tình cảm , Kinh dị , Xuyên việt , Cường cường , Vô hạn...
14.6K 1.1K 13
--- Tiểu khả ái, em rớt tóc giả kìa! --- Bản edit. Tên Hán Việt: Tiểu khả ái, nhĩ giả phát điệu liễu Tác giả: Cẩm Chanh Thể loại: Hiện đại, tình cảm...
14.8K 608 79
Hoàng hậu trọng sinh thủ sách Tác giả: Mậu Lâm Tu Trúc Độ dài: 61 chương + 4 phiên ngoại (Hoàn) ----- VĂN ÁN Truyện này giảng dạy một bài học: làm cá...