Sủng Thê Chi Đạo

By suga_nhi

1M 46.7K 3.5K

 Mọi người theo dõi mình để cập nhật những cuốn tiểu thuyết hay nhất nhé:)) Tác giả: Duẫn Gia Thể loại: Đam... More

CHƯƠNG 1: THẤT NGHIỆP
CHƯƠNG 2: CHỦ XE
CHƯƠNG 3: DANH THIẾP
CHƯƠNG 4: TỔ TRƯỞNG
CHƯƠNG 5: LẦN THỨ HAI GẶP MẶT
CHƯƠNG 6: HIỂU LẦM
CHƯƠNG 7: BÁNH TRÊN TRỜI RƠI XUỐNG
CHƯƠNG 8: GIẢI THÍCH
CHƯƠNG 9: HỌC TRƯỞNG
CHƯƠNG 10: BẠN CÙNG PHÒNG
CHƯƠNG 11: TÌNH CỜ GẶP MẶT
CHƯƠNG 12: NHÀ TRỌ
CHƯƠNG 13: CHU THÍCH
CHƯƠNG 14: CHUYỂN NHÀ
CHƯƠNG 15: VÀO Ở
CHƯƠNG 16: NGOÀI Ý MUỐN
CHƯƠNG 17: TÉ BỊ THƯƠNG
CHƯƠNG 18: PHÒNG KHÁM
CHƯƠNG 19: NỨT XƯƠNG
CHƯƠNG 20: KHÔNG NÊN
CHƯƠNG 21: TÂM TÌNH
CHƯƠNG 22: CHĂM SÓC
CHƯƠNG 23: RA NGOÀI
CHƯƠNG 24: ƯỚC MƠ
CHƯƠNG 25: CHUYỂN NHÀ
CHƯƠNG 26: ĐÀN ÔNG
CHƯƠNG 27: HIỂU RA
CHƯƠNG 28: BẤT AN
CHƯƠNG 29: CHUYỂN KHOẢN
CHƯƠNG 30: RA NGOÀI
CHƯƠNG 31: ĐI DẠO PHỐ
CHƯƠNG 32: CẮT TÓC
CHƯƠNG 33: BẠN BÈ
DẠY HỌC
MÁY TÍNH
TRANG WEB
THĂM DÒ
CẢM NGHĨ
SẮC DỤ
TRỢ LÝ
ĐỒNG NGHIỆP
THĂNG CHỨC
PHIỀN NÃO
CƠM TRƯA
CHÁN NẢN
CỐ KỲ
UY HIẾP
DỰ PHÒNG
TÂM SỰ
CÁI CHẾT
AN LÒNG
BẠN GÁI
NGHI HOẶC
KHÚC NHẠC DẠO
LÀM RÕ TÌNH CẢM
EM NÓI EM YÊU ANH
VU OAN HÃM HẠI
TRANH GIÀNH QUYẾT LIỆT
THƯƠNG LƯỢNG
CHUYỆN XẢY RA NGOÀI Ý MUỐN
QUANH CO
HAI VỊ TRÍ
CHUẨN BỊ CHIẾN TRANH
CÓ CHÚT KHÓ XỬ
TÍN NHIỆM
THĂM DÒ
TRƯƠNG THIÊN THÀNH LÔI KÉO
TÀI NẤU ĂN
NHÀ ĂN
KHÔNG AI CÙNG ĂN CƠM
CHI TIẾT ĐỂ NHÌN NGƯỜI
TỐC ĐỘ
DANH SÁCH GIẢM BIÊN CHẾ
LÝ DO THẬT SỰ
CỰC PHẨM NỮ NHÂN
MỘT TRẬN GIẢM GIÁ ĐAU LÒNG
SÓNG GIÓ RẠP CHIẾU PHIM
CÁI GỌI LÀ VẬN KHÍ
THUA CƯỢC
ANH LÀ NGƯỜI ĐÀN ÔNG CỦA EM
GẶP MẶT TÌNH ĐỊCH
JQ TRONG KHÔNG KHÍ
PHÁT HIỆN BÍ MẬT
TRỞ THÀNH CỘNG SỰ
LÃNH CẢM
CỌ SÚNG RA LỬA
BUỔI BÁN ĐẤU GIÁ ĐẤT
TIN TỨC NỘI BỘ
ĐỀ BẠT
ĂN KHÔNG CÒN MỘT MẨU
NỮ ĐỒNG NGHIỆP HÀ LỴ
KẾ HOẠCH CHẶT CHẼ
TỔN HỮU
NGẢ BÀI
CHUYỆN GIA ĐÌNH
VỀ THĂM QUÊ
THĂM DÒ
THÂN THÍCH ĐẾN NHÀ
THỦ ĐOẠN NHAM HIỂM
KHU VUI CHƠI
ĐI KHÁM BÁC SĨ
TỚI CỬA
ĐUỔI NGƯỜI
TRỞ VỀ H THỊ
SỐNG CHUNG
DÂY DƯA
ĐỘNG TÌNH
BỎ QUA
CỐC GIA
ĐÃ TỪNG NHẬP NGŨ
KINH NGẠC
LỐI TẮT KHÁC
BA VÁN THẮNG HAI
HỌP MẶT
CHỨC VỊ CHÍNH LÀ NGƯỜI YÊU
HẾT HI VỌNG
TÌNH CỜ GẶP MẶT Ở KHÁCH SẠN
LỄ PHỤC
TIỆC RƯỢU
ÂM MƯU CỦA LAN LÂM
TRANH CHẤP
SÓNG GIÓ
BỊ BẠI LỘ
XIN LỖI
SỰ THAY ĐỔI CỦA LAN LÂM
QUAN HỆ TAM GIÁC
GIẢI QUYẾT
GẶP MẶT
XẢY RA CHUYỆN
TỚI CỬA
HỢP TÁC
TRỘM TƯ LIỆU
THẤT BẠI
LẠI GẶP CẢNH SÁT
THÔNG ĐỒNG
TIỆC RƯỢU
CÔNG KHAI
CHỈ MỘT NGƯỜI ĐƯỢC SỐNG
ĐẠI KẾT CỤC

KHẨN TRƯƠNG

6.6K 311 5
By suga_nhi


Cốc Tu Cẩn không để cậu chờ lâu lắm, lúc Đường Hiểu còn đang ngẩn người liền nhìn thấy anh từ một cánh cửa khác trong thư phòng bước ra.

Trên người anh vẫn còn mặc áo tắm, trên tay đang cầm một cái khăn lông màu trắng lau tóc. Nhìn thấy cậu đã ngồi đợi trên ghế sôpha, không dấu vết giật mình một chút, sau ánh mắt dừng lại trên người cậu, cười nói, “Cậu tắm thật nhanh.”

Đường Hiểu đỏ mặt, cũng không thể nói cho anh biết, là vì muốn nhanh chóng được cùng anh xem phim, cho nên cậu mới cố ý tắm thật nhanh, bất quá đây cũng không phải nguyên nhân chủ yếu.

Không ngờ trong thư phòng còn có một cánh cửa, hơn nữa đây là lần thứ hai cậu chân chính nhìn thấy bộ dáng Cốc Tu Cẩn đi ra từ phòng tắm.

Mái tóc thường ngày được vuốt thẳng hiện tại lại rũ xuống, so với bình thường thiếu đi vài phần cẩn thận và uy nghiêm, nhưng lại nhiều thêm vài phần dịu dàng và gợi cảm, anh tuấn đến mức khiến người khác phải mặt đỏ tim run.

Cốc Tu Cẩn đi tới, ánh mắt dừng lại ở máy tính cậu đặt trên bàn trà, khuôn mặt tuấn tú lộ ra ý cười ôn hòa, “Đường Hiểu, dọn máy tính của cậu đi, chúng ta xuống dưới lầu xem phim.”

“Xem ở đây không được sao?”

Đường Hiểu có chút kinh ngạc, trên lầu và dưới lầu dường như chẳng có gì khác nhau. Lời này chỉ đơn thuần là thể hiện sự nghi hoặc của cậu, xem phim quả thật không nhất định phải xem ở thư phòng.

“Màn hình máy tính quá nhỏ, chúng ta xuống dưới lầu dùng TV LCD màn hình lớn hơn xem.”

Cốc Tu Cẩn vừa nói, vừa đặt chiếc khăn lông lên tay vịn của sôpha, sau đó dẫn đầu đi đến cửa.

Đường Hiểu cúi đầu nhìn nhìn cái máy tính trong tay mình, kỳ thật màn hình của máy tính này không tính là nhỏ, máy tính người bình thường mua dường như đều là 14 inch, mà cái này là 17 inch, bất quá so với TV LCD dưới lầu, quả thật nhỏ hơn gấp ba bốn lần.

Sau khi xuống lầu, Cốc Tu Cẩn nhận lấy máy tính trong tay cậu, sau đó đặt nó bên cạnh TV LCD, sau khi chỉnh sửa liền kết nối máy tính với TV.

Đường Hiểu ở một bên nhìn mà không hiểu ra sao, không đợi cậu suy nghĩ xong, Cốc Tu Cẩn đã chuẩn bị sẵn sàng, kéo cậu ngồi lên trên ghế sôpha. Hai người ngồi cùng một chỗ, ở giữa gần như không có khoảng cách.

Cốc Tu Cẩn cầm điều khiển từ xa nói, “Đường Hiểu, bộ phim kia cậu lưu ở thư mục nào?”

Đường Hiểu lập tức nói tên thư mục ra, bởi vì cậu không thay đổi link download, cho nên thư mục kia rất dễ tìm.

Lúc nhìn thấy bộ phim kia, Đường Hiểu trộm quan sát biểu tình Cốc Tu Cẩn. Thấy anh không có gì khác thường, Đường Hiểu nhất thời thở phào nhẹ nhõm, vẫn chưa xem qua thì tốt rồi.

Sau khi Cốc Tu Cẩn mở ra bộ phim ra, liền gật đầu nói, “Quả thật là một bộ phim rất cũ.”

Bởi vì là bộ phim đã cũ, cho nên có thể thấy được điều này thông qua chất lượng hình ảnh, hơn nữa trên hình ảnh cũng có ghi lại thời gian quay phim, từ đó đến nay cũng khoảng bảy tám năm.

Đường Hiểu ngồi nghiêm chỉnh, tuy rằng lúc đầu vẫn chưa nhìn ra đây là một bộ phim đồng tính, nhưng mà đối với Đường Hiểu đã sớm biết chuyện này mà nói, đây quả là một sự khiêu chiến tâm lý!

Cậu vô cùng để ý cách nhìn của Cốc Tu Cẩn đối với đồng chí, trong lòng cứ lo lắng không yên, mới vừa ngồi xuống chưa đến năm phút đồng hồ, cậu cơ hồ là mỗi phút liền thay đổi một tư thế.

Cốc Tu Cẩn rốt cục không chịu được, đè lại Đường Hiểu đang định đổi tư thế, thất thanh cười nói, “Đường Hiểu, chỉ xem một bộ phim thôi tại sao cậu lại giống như mắc chứng ADHD (1) vậy, có phải không thoải mái hay không?”

Cảm giác được xúc cảm khi bàn tay của anh đặt lên vai mình, trong lòng Đường Hiểu chỉ có một ý niệm duy nhất, cảm giác thật ấm áp, vội vàng lắc đầu, “Không có, chỉ là tôi rất hồi hộp… Rất hồi hộp về nội dung bộ phim mà thôi.”

“Còn chưa bắt đầu cậu đã hồi hộp, vậy đến đoạn kịch tính, chẳng phải cậu sẽ giống như con khỉ bò lên bò xuống hay sao?” Cốc Tu Cẩn trêu chọc nói.

Đường Hiểu trầm mặc, cậu cũng biết lý do này có chút gượng ép, nhưng nếu không nói như vậy, cậu thật đúng là tìm không được lí do để lấy cớ cho cái chứng ‘ADHD’ của mình.

Đúng lúc này, Trương quản gia mang một đĩa hoa quả đi tới, tức thời giúp cậu hóa giải trận xấu hổ này, đuôi mắt lão quản gia đã lộ ra một vài nếp nhăn, cười ha hả đem thức ăn trong tay đặt xuống nói, “Vừa xem phim vừa có thể ăn vặt, như vậy sẽ không thấy nhàm chán.”

“Cám ơn Trương quản gia.” Đường Hiểu vô cùng cảm kích Trương quản gia, nếu không phải ông xuất hiện đúng lúc, cậu cũng không biết trả lời Cốc Tu Cẩn như thế nào.

Trương quản gia cười cười bước đi, phòng khách chỉ còn lại hai người bọn họ.

Đường Hiểu có chút xấu hổ, mang trà và trái cây lên, dùng nĩa Trương quản gia đã chuẩn bị sẵn xuyên qua một khối hoa quả, sau đó não rút đưa tới trước mặt Cốc Tu Cẩn, chờ mong nói, “Học trưởng, anh có muốn ăn hay không?”

Vừa nói xong câu đó bản thân cậu lập tức cứng ngắt, chẳng phải cậu nên đưa đĩa trái cây tới trước mặt Cốc Tu Cẩn sao? Tại sao lại bị não rút như vậy, trình tự làm sai rồi, nhưng mà cậu đã không thể thu hồi lại được nữa.

Cốc Tu Cẩn dừng lại một chút, lúc Đường Hiểu xấu hổ đến gần như run rẩy, anh hơi nghiêng người, há mồm cắn khối hoa quả kia, sau đó nói, “Hơi ngọt.”

Đường Hiểu xem như không còn xấu hổ nữa, nghe được lời nói của anh liền hiếu kỳ hỏi, “Học trưởng anh không thích ăn ngọt sao?”

Cốc Tu Cẩn lắc đầu, “Không thích lắm, quá ngọt không chịu được, thanh đạm một chút thì tốt hơn, trái cây này rất ngọt, có lẽ Trương quản gia chuẩn bị cho cậu đó, cậu ăn đi.”

Đường Hiểu cảm thấy khả năng này không lớn lắm, chuẩn bị cho khách mà không chuẩn bị cho chủ nhà, không giống như việc Trương quản gia sẽ làm, cậu nhìn nhìn đĩa trái cây trong tay, đột nhiên nhãn tình sáng lên, lập tức xuyên vào một khối hoa quả khác, hưng phấn đưa qua trước mặt Cốc Tu Cẩn, “Học trưởng anh xem, đây là trái kiwi, nó không ngọt lắm đâu.”

Cốc Tu Cẩn bị tinh thần bám riết không tha của cậu đánh bại, nâng tay gõ đầu của cậu một cái, “Tập trung xem phim.”

Đường Hiểu bị gõ một cái liền giật mình, lúc này mới nhớ tới mục đích của mình. Nếu không nhờ Cốc Tu Cẩn nhắc nhở, cậu cơ hồ đã quên mất chuyện này.

Bất quá để che dấu xấu hổ có thể phát sinh sau đó, cậu không đặt đĩa trái cây lên bàn lại, mà là đặt lên đùi mình. Tuy rằng làm thế có chút thất lễ, nhưng mà cậu cũng không quản nhiều như vậy.

(1) Hội chứng ADHD: Hội chứng thiếu tập trung và năng động thái quá, hay còn gọi là rối loạn tăng động giảm chú ý (Attention – Deficit Hyperactivity Disorder).

Continue Reading

You'll Also Like

38.2K 3.1K 64
Bút danh/ tác giã: Hoa Giã Thể loại: đam mỹ, xuyên sách ngôn tình, hệ thống, thay đổi cốt truyện, đô thị tình duyên, 1x1, HE. Couple chính: Phạm Đình...
41.1K 1.8K 17
Tác giả: Ngụy Tùng Lương Tình trạng chính văn: Hoàn 16 chương Tình trạng edit: Hoàn Thuộc tính công thụ: Ôn nhu kiên định công VS ốm yếu ngoan ngoãn...
63.4K 6.2K 9
Tác giả: Mạn Tả Thi Thư Thể loại: Linh Dị, Đam Mỹ, Điền Văn, Đoản Văn Nguồn: xiaorii1129.wordpress.com Trạng thái: Full Thể loại: Đoản văn, Hiện đại...
9.1K 800 15
Sau khi kết hôn tổng tài không về nhà Tác giả: Quỷ Tài Tình trạng: Hoàn thành (10 chương chính truyện + 4 phiên ngoại) Edit: Quân Linh Tiến độ: Hoàn...