Chương 42: Thử

2.6K 63 1
                                    

Trang Thư Lan vất vả ôm một chồng sử sách đặt lên bàn, vừa lật xem vừa chép lại.

Chỉ là sau khi đã viết hết một trang giấy nàng ngồi không được yên, bởi vì Mạnh Thi Lâm ngồi đối diện vẫn nhìn nàng chằm chằm a!

"Mạnh đại nhân"

Buông bút, Trang Thư Lan ngẩng đầu lên tiếng hỏi

"Ngài nhìn ta làm cái gì? Ta không phải tinh tinh cũng không phải côn trùng, sâu bọ, ngài không cần phải xem xét kỹ càng đâu!"

"Vì sao quan sâu bọ lại phải quan sát kỹ càng?"

Mạnh Thi Lâm cười mà không giải thích được nên hỏi.

"Nhưng thật ra Trang đại nhân đáng để xem xét tỷ mỷ !"

Xem xét tỷ mỷ? Hắn tưởng hắn đang đo độ nông sâu của nước hả? Trang Thư Lan một tay chống má, mắt nhìn trên dưới một lượt đánh giá vị Trạng nguyên này, khuôn mặt cũng bình thường, phong thái có chút mệt mỏi, cũng có bộ dạng của một thanh quan lại có vài phần cương trực, .... thật ra con người Mạnh Thi Lâm đã thể hiện đầy đủ phong phạm của một người đọc sách thời xưa. Chỉ có điều nhìn ánh mắt hắn, Trang Thư Lan ý thức được vị tân khoa Trạng nguyên này không giống như những kẻ đọc sách bình thường khác.

"Mạnh đại nhân hôm thi đình làm bài như thế nào?"

Trang Thư Lan hỏi.

Tuy rằng Mạnh Thi Lâm cảm thấy khó hiểu khi Trang Thư Lan đột nhiên hỏi như vậy nhưng cũng thành thật trả lời.

"Ta không hề làm bài"

A? Trang Thư Lan nhíu mày, thì ra nơi này vẫn còn có một người không ngu ngốc!

"Có phải ngươi cũng lật tới trang cuối cùng của đề thi?"

Trang Thư Lan thử hỏi.

"Trang cuối cùng của đề thi có cái gì sao?"

Mạnh Thi Lâm tò mò hỏi lại, vừa rồi nghe nàng cùng Trang Thư Dao nói chuyện, hắn tin chắc trong trang cuối cùng của đề thi nhất định ẩn chứa bí mật gì đó!

"Ngươi.... Ngươi cũng không biết"

Trang Thư Lan trừng to mắt hỏi.

"Chẳng lẽ...... chẳng lẽ ngươi cố ý không làm bài? Cố ý nộp giấy trắng?"

"À....."

Mạnh Thi Lâm gật gật đầu, có chút xấu hổ.

Thì ra đây là một kẻ vô cùng ngạo mạn! Ánh mắt Trang Thư Lan nhìn đi nhìn lại khuôn mặt của Mạnh Thi Lâm.

"Việc đó, ta thường nghe người ta nói a, gian khổ dùi mài kinh sử mười năm với mong muốn ghi tên bảng vàng. Ngươi..... ngươi không nghĩ tới việc nộp giấy trắng sẽ trực tiếp bị đánh trượt đấy chứ!"

Bị Trang Thư Lan nhìn chằm chằm, Mạnh Thi Lâm có chút không được tự nhiên, khuôn mặt cũng theo đó mà ửng đỏ.

"Ngay từ khi bắt đầu ta đã không có ý định đi thi, chuyện hôm nay tất thảy đều là ngoài ý muốn!"

"Vì sao?"

Trang Thư Lan bị những lời nói của Mạnh Thi Lâm gợi lên không ít hứng thú. Hắn là một kẻ đọc sách, những người này trừ bỏ thi cử nhằm đạt công danh, còn có thể làm cái gì?

Nàng Phi Lười Của Tà VươngNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ