Chương 68 : Nói rõ

776 51 0
                                    

Kiều Tư Lâm hành động lại rất mau, chỉ một ngày, liền làm thỏa đáng việc Lạc Kiêu phân phó với y.

Đến đêm hôm sau, canh thời gian, liền đúng giờ đến chỗ hẹn ở rừng trúc sau núi.

Chờ đến bên kia, mới phát hiện Lạc Kiêu cùng Triệu Mục đã sớm chờ trong rừng. Bên này bước nhanh lên trước chắp tay hướng về phía Lạc Kiêu hô một tiếng: “Mạt tướng đến trễ, lại để tham lĩnh chờ lâu rồi.”

“Không tính là trễ, ta cùng Triệu bách phu trưởng cũng chỉ mới đến mà thôi.” Lạc Kiêu đáp lại,nhìn y liền hỏi: “Chuyện làm thế nào rồi?”

Kiều Tư Lâm thu tay về, cười giảo hoạt, nói: “Tham lĩnh còn không tin ta? Nếu như đã phân phó, mạttướng dĩ nhiên là không dám lười biếng.” Từ trong ngực móc ra một cây trâm, đưa cho Lạc Kiêu,nghiêm túc nói: “Mạt tướng phái vài huynh đệ đến nơi sinh ra của thiếp thất Liễu Nhi tìm một lần, tintức lấy được ngược lại không khác gì lắm so với nàng báo cáo cho Tham lĩnh.”

“Đây là cái gì?” Lạc Kiêu nhìn cây trâm trong tay hỏi.

“Là đồ vật của mẫu thân Liễu Nhi cô nương.” Kiều Tư Lâm gãi gãi đầu nói, “Thời điểm qua đó,ngoài ý muốn lấy được cái này, vì vậy liền bỏ ra hơn mười đồng tiền mua về, nghĩ rằng có chỗ dùng đến.”

Lạc Kiêu gật đầu, cất cây trâm vào: “Ngươi nói tiếp đi.”

“Vâng. Lại nói phụ thân của Liễu Nhi kia là một tú tài, bản thân mở lớp học tại địa phương.” Kiều Tư Lâm nói: “Hai năm trước, Chu thái thú coi trọng Liễu Nhi, đến Ngô gia cầu hôn, chẳng qua là Ngô tú tài kia tính tình ngay thẳng, từ trước đến nay chướng mắt Chu thái thú, không chút nể mặt, trực tiếp đánh đuổi người ra ngoài. Từ đó đến sau cũng chỉ một tháng, Ngô tú tài trên đường ra ngoài, gặp phải cướp, người cứ như vậy bị giết chết.”

Lạc Kiêu khẽ cau mày nói: “Liễu Nhi lại nói Chu Thủ Văn giết phụ thân của nàng —— nghĩ đến bọncướp lúc trước kia lai lịch cũng có chút kỳ quái.”

“Khả năng này cũng khá lớn,” Kiều Tư Lâm gật đầu, tiếp tục nói: “Ngô tú tài chết rồi, Ngô gia lại không có đàn ông, còn lại cô nhi quả mẫu sống trong chật vật, không lâu sau đó, lại có một đám người nhảy ra cầm theo giấy nợ có ấn dấu tay của Ngô tú tài, nói ông khi còn sống thiếu bạc củabọn chúng.”

“Người đã chết, lại có giấy nợ, chính là có miệng cũng không nói lại được.” Triệu Mục nói.

“Ải bảo không được?” Trên mặt Kiều Tư Lâm cũng dần hiện lên tức giận, “Thê tử Vương thị của Ngô tú tài không phục, bẩm báo huyện lệnh bên kia, nhưng sau đó Vương thị lại thua kiện, đành phải cầm nhà trả một phần tiền nợ.”

“Trong vòng mấy tháng ngắn ngủi, trượng phu chết, nhà bị bán, trên người cõng theo số nợ to lớn. Gặp phải chèn ép, Vương thị tích tụ trong lòng, cuối cùng vẫn là không chịu nổi lựa chọnthắt cổ tự mình chấm dứt.” Kiều Tư Lâm tức giận siết chặt tay, dừng một hồi lâu mới nói tiếp: “Nhưng cái này cũng không tính là gì, những chủ nợ kia thấy Vương thị chết rồi, liền đặt tâm tư lên trên người Liễu Nhi, sau đó thậm chí ra tay, bảo là muốn bán người vào kỹ viện lấy tiền. Lại sau đó, Tham lĩnh cũng biết rồi, tại thời điểm nghìn cân treo sợi tóc, Chu Thủ Văn lại xuất hiện,không nói hai lời, trả nợ cho Liễu Nhi, chỉ một điều, muốn nàng quay về phủ Thái thú cùng ông ta,làm thiếp thứ mười ba của ông ta.”

Tiểu Hầu GiaOnde as histórias ganham vida. Descobre agora