Chương 26

7.6K 410 158
                                    


Chương 26

Sáng sớm thứ hai, hương thơm của điểm tâm bay khắp văn phòng. Chúc Hồng mua từ căn tin mấy cái bánh bao, cái nào cái nấy vỏ mỏng xếp mười tám nếp bao nhân dày, hương tỏa bảy dặm, người trong mười bước đừng mong sống sót, dậy trễ đói bụng, chuẩn bị tinh thần gặm bánh bao khô với bích quy sô đa là vừa. Tất cả mọi người bị mùi hương câu tới hết, cả cục trưởng Triệu thần long thấy đầu không thấy đuôi của bọn họ cũng bị dẫn lại luôn.

Triệu Vân Lan sớm đem mấy câu Thẩm Nguy dặn y cái gì mà phải kiêng rượu kiêng thuốc lá kiêng dầu mỡ quên sạch ở gót giầy, mồm y ngậm bánh bao, tay còn vươn móng vuốt bóng nhẫy xoa xoa đầu Quách Trường Thành, vừa xoa vừa sai bảo: "Nhóc con, đi bật TV."

Quách Trường Thành lon ta lon ton chạy đi, Chúc Hồng thoáng nhìn bóng dáng cậu nhóc, dương dương tự đắc nói: "Tiểu Quách cậu ta cũng rất được, chịu khó lại hiểu chuyện. Mỗi tội gan nhỏ quá, đến tận bây giờ mới dám ăn đồ ăn tôi đưa đó."

Triệu Vân Lan: "Thường thôi, thằng nhóc có bệnh sợ người."

Chúc Hồng vừa định gật đầu thì bỗng phát hiện có chỗ nào đó hình như không đúng lắm.

Triệu Vân Lan cúi đầu nhìn cô một cái rồi hảo tâm bổ sung thêm: "Nó không sợ cô, chứng tỏ nó không coi cô là con người ấy mà."

Chúc Hồng: "......"

Lúc này, cô lại nhìn thấy Đại Khánh không biết đã nhảy lên bàn làm việc từ lúc nào. Đại Khánh nghiêng đầu nghển cổ do thám một lúc, sau đó thừa dịp Triệu Vân Lan cầm bánh bao cho vào miệng, nó vụt nhảy lên giương vuốt cực nhanh, nhắm chuẩn nhân bánh lôi tuột ra. Khoảnh khắc ấy nó mau lẹ dứt khoát, động tác mạnh mẽ, quả thực làm cho người ta quên mất nó là một con mèo mập ù.

Tiếp theo, Đại Khánh dũng mãnh phi thường hạ xuống mặt bàn, ngậm lấy viên thịt, nhanh nhẹn lộn ngược ra sau ba trăm sáu mươi độ rồi rơi xuống đất, một loạt động tác như nước chảy mây trôi. Sau đó nó uốn éo cái mông, sải bước chân mèo, lắc lư cái đuôi, đi mất.

Chỉ để lại cho lãnh đạo đang há mồm một cái vỏ bánh còn đang rỏ mỡ.

Triệu Vân Lan: "Mẹ mi, con mèo chết tiệt!"

Chúc Hồng: "Đáng đời, báo ứng đó."

Lúc này, trên TV phát bản tin buổi sáng nhắc tới vụ động đất xảy ra tối qua. Khu vực chịu chấn động xem ra không ít nhưng ảnh hưởng lại không lớn, tâm động đất nằm tại một vùng núi non dân cư thưa thớt, cơ bản cũng không tạo thành tổn thất tài sản nhân mạng gì.

Triệu Vân Lan nói thầm một câu: "Sao lại không mạnh hơn một tí, mình còn đang định mở rộng vòng tay chờ an ủi người ta mà."

Lâm Tĩnh làm ra vẻ "tui biết rồi nhá" thần bí nở một nụ cười.

Chúc Hồng nhìn gã rồi hỏi Triệu Vân Lan: "Anh lại câu dẫn con nhà ai rồi?"

"Đừng nói khó nghe như vậy chứ, thế giới cần có xuân về hoa nở, muôn ngàn hương sắc làm sao có thể thiếu mùi vị tình yêu ~ Mấy kẻ xấu xa các người đừng có mà vũ nhục tình cảm thuần khiết của người khác nữa đi."

[Đam Mỹ] Trấn Hồn - Priest (EDIT FULL)Where stories live. Discover now