Chương 71

4K 258 28
                                    

Sở Thức Sâm như rơi xuống đáy biển, cậu mất hết toàn bộ tri giác, cơ thể tê liệt, hơi thở đứt quãng, cái gì cũng không nói được, cái gì cũng không làm được, chỉ có thể trợn mắt nhìn Hạng Minh Chương với đôi mắt trống rỗng.

Vừa rồi Hạng Minh Chương gọi cậu là gì cơ?

Cậu đã nghĩ rằng mình sẽ vĩnh viễn không bao giờ được nghe lại cái tên đó nữa, rằng sẽ không ai trên đời này biết đến cái tên đó nữa.

Thẩm Nhược Trăn.

Ba chữ này khóa chặt trong xương tuỷ, ngấm trong máu, vùi sâu trong lớp bụi dày, một khi bị khoét ra thì bụi sẽ che mờ con mắt, một mảnh xương máu sẽ mất đi, dẫn đến đau đớn thống khổ.

Hạng Minh Chương không bỏ qua cho cậu, lại gọi lần nữa: "Thẩm Nhược Trăn."

Sở Thức Sâm trở thành một cỗ máy bị hỏng, từng đầu mối trong đầu như đan xen vào nhau.

Từ lúc nào cậu đã để lộ, đã đi bước đi nào sai lầm, hoàn toàn hỗn loạn không rõ.

Sàn máy lạnh làm lạnh chân, Sở Thức Sâm đứng không vững, sợ hãi lùi lại, cậu là kẻ trộm cải trang thành quân tử đã bị vạch trần thân phận, có nên hoảng loạn bỏ chạy hay không?

Nhưng cậu không thể trốn thoát, những cỗ máy sáng lên ánh huỳnh quang bao vây bốn phía, cậu bị mắc kẹt, mắc kẹt trong mê cung mà Hạng Minh Chương bố trí.

Đáp án mà Hạng Minh Chương mong muốn sao cậu có thể nói ra, cậu không thể thừa nhận, bởi vì cậu không có cách nào để giải thích.

Sở Thức Sâm từ trong lồng ngực bật ra một tiếng giãy giụa: "Không..."

Hạng Minh Chương đã từng sửng sốt, từng phát điên, đợi rồi vẫn đợi, nhẫn nhịn rồi nhẫn nhịn, nhưng hiện tại lại bình tĩnh đến bất ngờ, anh dường như xác nhận: "Không phải em sao?"

Đến với thế kỷ này, Sở Thức Sâm đã từng mơ tưởng về việc được gọi bằng tên thật, nhưng cậu cho rằng chỉ có thể vọng tưởng.

Cuộc chuyển nhà đến nơi an toàn trong đêm xuân ấy là một bí mật, không ai biết được đích đến của cậu, tên tuổi và hành động của cậu sẽ bị xóa sạch, không để lại dấu vết trong lịch sử, không để lại đôi câu vài lời cho đời sau.

Nếu ngay cả cậu cũng tự mình phủ nhận, thì "Thẩm Nhược Trăn" rốt cuộc được xem là gì đây?

Nửa cuộc đời trước bị bão táp cuốn đi được xem là gì đây?!

Sở Thức Sâm không thể thừa nhận cũng không thể phủ nhận, đờ đẫn như một kẻ điên giữa những cỗ máy khổng lồ này.

Hạng Minh Chương nói: "Trả lời tôi."

Sở Thức Sâm chống đối: "Tôi không biết anh đang nói gì cả."

"Vậy thì tôi sẽ nói rõ hơn một chút." Hạng Minh Chương nhớ rõ, "Sinh năm 1918, nguyên quán ở Ninh Ba, Chiết Giang, năm mười sáu tuổi một mình vượt biển đi du học ở nước ngoài và tốt nghiệp trường Kinh doanh của UPenn. Sau khi về nước gia nhập ngân hàng Phục Hoa, trước tiên làm trợ lý giám đốc rồi lên tổng quản lý, vỏn vẹn hai năm đã thay cha gánh vác trọng trách, trở thành giám đốc ngân hàng Phục Hoa trong bốn năm cuối cùng."

[ĐAM MỸ/HOÀN] Trộm gió chẳng trộm trăngWhere stories live. Discover now