Chương 174

2.1K 126 4
                                    


Đường Mộ tắm rửa xong ngồi ở trên giường gọi điện thoại (cho ai thì tác giả không nói), gọi xong liền quay đầu sang nhìn Thẩm Lãng, nhìn đến khi Thẩm lãng nổi từng trận da gà da vịt...

Nếu như bình thường mà Đường Mộ nhìn Thẩm Lãng như thế thì đại khái Thẩm Lãng đã lập tức nhào đến, hung hăng đem người trước mặt hôn đến trời đất quay cuồng mới thôi. Nhưng mà tình huống hiện tại lại không phải như vậy, nhìn xem, cái ánh mắt kia của Đường tiểu tổ tông lạnh lẽo thiệt sự luôn.

Dùng đầu ngón chân nghĩ cũng biết tiểu tổ tông đây là nghe ra hàm ý trong lời nói của ba mình. Chỉ số thông minh của Đường tiểu tổ tông là một trăm tám mươi đó trời! Vì cái gì mà lão ba lại muốn y đắc tội với tiểu tổ tông này chứ?!? Ông ấy không biết là địa vị trong nhà của con trai thân ái nhà mình đã không còn quyền nào rồi sao? Đề tài này vốn là điều kiêng kị của hai vợ chồng bọn họ mà! Da mặt của tiểu tổ tông nhà bọn họ mỏng lắm nha, những việc như này không nên thảo luận trước mặt hắn đó trời!!!

Thẩm Lãng thật sự càng nghĩ càng không hiểu, rõ ràng lúc trước ở Đường gia bị nói đến chuyện này, tiểu tổ tông căn bản là lười để ý! Hiện tại đối với người Thẩm gia nói đến chuyện này thì hậu lại là Thẩm Lãng y gánh là thế nào?

Thật ra đối với sự thay đổi này của mình Đường tiểu tổ tông cũng không biết nguyên nhân là gì nữa! Rõ ràng là trước đó hắn không có cái gì gọi là kiêng kị cũng như ngượng ngùng gì đó, đối với chuyện giường chiếu hắn cũng cảm thấy bình thường. Nhưng mà hiện tại hắn đã phá lệ trở nên để ý mấy chuyện lông gà vỏ tỏi, càng để ý tới chuyện chăn gối của bọn họ! Cái loại cảm giác tim đập thình thịch, hắn không muốn nói về chuyện này với bất kỳ ai! Đường Mộ cũng không biết mình bị làm sao nữa!!!

"Tiểu tổ tông, ngủ thôi! Ngày mai chúng ta còn phải dậy sớm!" 

Thẩm Lãng tắm rửa xong ngoan ngoãn lên giường nằm, không dám vượt qua giới hạn! Tuy là Thẩm Lãng rất muốn ôm tiểu tổ tông vào trong ngực, nhưng mà y cũng biết nếu mình làm như vậy thật thì có khả năng hôm nay mình chết không toàn thây! Vì hạnh phúc của nửa đời còn lại, giữ được mạng nhỏ mới là quan trọng nhất!

"Hôm nay đi ngủ sớm vậy à?!!"

Đường Mộ dựa ngồi ở đầu giường, nhướng mày nhìn Thẩm Lãng! Hừ, bây giờ mới biết sợ? 

Vừa nói tới chuyện này, Đường Mộ thật sự là nổi giận không nhẹ! Cái tên hỗn đản này, hắn đã cảnh cáo y rồi, không được để lại dấu vết ở những nơi dễ thấy! Thế nhưng tên hỗn đản này một lần rồi lại một lần phớt lờ lời nói của hắn! Hiện tại thì tốt rồi! Lúc nãy hắn đi vào phòng tắm nhìn một cái, liền thấy trên cổ không phải chỉ có một, hai dấu hôn thôi đâu! Mà là nguyên một mảnh! Chỗ dễ thấy như thế này thì đương nhiên chỗ khó thấy chỉ có hơn chứ không kém! Càng nhìn càng dọa người!

Cả người hắn toàn là vết hôn!!! Cái mặt này của hắn ném cũng đủ xa, có thể ném về tới Đường gia luôn rồi!!!

Nghe thấy Đường Mộ nói vậy, trong lòng Thẩm Lãng đánh một cái bộp! Xong rồi! Có trời mới biết đây không phải là y cố ý! Cấm dục hai tháng, khó tránh khỏi việc y hoàn toàn bị mất khống chế, chờ tới khi Thẩm Lãng hồi phục tinh thần lại thì đã thấy cả người Đường tiểu tổ tông xanh xanh tím tím mới phát hoảng.

[Đam mỹ]Phu Nhân, Thiếu Tướng Mời Ngài Về NhàWhere stories live. Discover now