Chương 86: Mượn Đao Giết Người

1K 42 0
                                    

"Ngươi nói cái gì? Lão gia để cho ta chủ trì lễ cập kê của Hoàng Bắc Hạ?" Chân mày Lưu thị có chút nhướng cao. "Vâng phu nhân, lão gia đã bàn giao như thế. Lão gia nói, để phu nhân chủ trì cho thật tốt, đừng làm mất mặt lão gia."Quản gia cúi đầu xuống, tựa hồ có thể cảm nhận được nộ khí đến từ Lưu thị, nhưng vẫn như cũ đem mỗi câu mỗi chữ mà Hoàng Dục bàn giao cảnh cáo cho Lưu thị.

Nói xong cũng không để ý sắc mặt Lưu thị, liền lui xuống!

"Lẽ nào lại như vậy!"Lưu thị quay người lại đem đồ trên bàn hất xuống đất!

Bên trong viện tử đều là âm thanh vỡ nát của sứ.

Dù đã quen hầu hạ Lưu thị, nhưng Lý ma ma có chút bị hù dọa.

Thận trọng nhìn thoáng qua sắc mặt dữ tợn của Lưu thị, nghĩ thầm phu nhân đã nhiều năm không có tức giận như thế, lần trước tức giận cũng như thế này là vì mẫu thân của Hoàng Bắc Hạ - Tô Mộ Tuyết lúc còn sống.

" Tiểu tiện nhân! Ta một mực xem thường nàng!"Lưu thị vạn phần phẫn uất nói, lúc này chính là bởi vì tức giận quá độ, nên toàn thân phát run.

"Phu nhân bớt giận a! Chớ ảnh hưởng đến thân thể!"Lý ma ma tiến lên quan tâm nói.

 "Lý ma ma, ngươi nói ta có thể không tức giận sao? Lão gia biết rõ ta cùng tiểu tiện nhân kia thủy hỏa bất dung, còn để cho ta chủ trì lễ cập kê cho tiện nhân kia! Đây không phải là muốn bức chết ta saoc?"Lưu thị càng nói càng giận, thân thể cũng không ngừng phập phồng.

"Phu nhân, lão nô lại cảm thấy đây là một cơ hội nha."Lý ma ma có chút cúi đầu, lại gần Lưu thị một chút, trong mắt bắn ra một tia ác độc.

Lưu thị nghe xong, thân thể có chút dừng lại, lập tức bất thình lình nhìn về phía Lý ma ma nói: "Cơ hội gì?"

"Phu nhân ngồi xuống trước, thở thông suốt, nghe lão nô nói cho người."Lý ma ma trấn an Lưu thị, khiến Lưu thị ổn định lại tâm thần ngồi xuống.

Đợi sau khi Lưu thị ngồi xuống, lúc này mới có chút âm trầm nói: "Ngài ngẫm lại đi, Hoàng Bắc Hạ này dù sao cũng là đại tiểu thư của phủ Tướng quân, thời điểm nàng cập kê sẽ có rất nhiều danh môn quý tộc tới chúc mừng, nếu như Hoàng Bắc Hạ ở trên yến hội xảy ra chút chuyện xấu, đến lúc đó lời nói của mọi người sẽ dìm chết nàng ta."

Lưu thị chăm chú nghe, tròng mắt thỉnh thoảng đổi tới đổi lui.

"Thế nhưng mà, yên hội này là do ta chủ trì, nếu để xảy ra chuyện gì, ta cũng trốn không thoát khỏi liên quan."Lưu thị mặc dù cảm thấy lời của Lý ma ma nói có thể thực hiện, nhưng vẫn cau mày lắc đầu nói.

"Nhìn phu nhân nói kìa, lão nô có nói để phu nhân động thủ đâu, cái này phủ thượng này cũng không phải chỉ có mình phu nhân nha?" trên khuôn mặt già của Lý ma ma tất cả đều là ý cười gian trá.

 "Ngươi, ý ngươi là Liễu di nương? Ngươi muốn nói đến mượn đao giết người?"Lưu thị ngẩng đầu trông thấy trong mắt Lý ma ma có ý khẳng định, trong nháy mắt phẫn nộ chuyển thành sáng ngời.

Lý ma ma không thể phủ nhận, nhẹ gật đầu, hai người nhìn nhau một chút, lập tức hiểu ý cười một tiếng.

"Đúng dịp, bản phu nhân có lẽ lâu rồi không đến chỗ muội muội của ta ngồi một chút."thời điểm Lưu thị nói ra câu nói này là lúc hàm răng nghiến chặt.

Bà đã lâu rồi chưa đi đến viện tử của Liễu di nương, nhưng Hoàng Dục có vẻ như ngày nào cũng đến.

---------- Liễu Hương Uyển ---------

"Di nương, Nhị phu nhân tới."

Lúc này Liễu di nương đang nằm trên giường, lẳng lặng ngủ trưa.

Một khuôn mặt tinh xảo mềm nhẵn, rõ ràng đã là ba mươi tuổi, nhưng làn da trên mặt được bảo dưỡng trơn mềm như mười tám, cũng khó trách Hoàng Dục ngày ngày trầm luân bên trong Liễu Hương Uyển.

Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng ThêWhere stories live. Discover now