Chương 103: Ta Có Biện Pháp!

802 30 2
                                    

"Ài, việc này nói ra cũng rất dài dòng, trước tiên vẫn nên nói chút chuyện của con đi." Lão quốc công phu nhân đem chủ đề chuyển dời đến việc của Lưu thị "Chuyện của Sở Nhi là sao a?!"

"Mẫu thân đã nghe nói?" Trên mặt Lưu thị có chút không dễ nhìn lắm.

"Ừ! Con mặc dù sủng ái Sở Nhi, nhưng cũng không thể chiều nó quá mức để nó làm càn với biểu ca nó thế này." Trên mặt lão quốc công phu nhân có chút không vui nói.

"Mẫu thân bớt giận, mẫu thân hiểu lầm nữ nhi rồi!" Lưu thị vội vàng giải thích nói: "Nữ nhi tự biết nhìn đó là độc đinh của Trấn Quốc Công phủ, nên nữ nhi cho tới nay vẫn vô cùng yêu thương hắn, mẫu thân người cũng biết mà."

"Vậy bây giờ rốt cuộc là chuyện gì xảy ra." Lão quốc công phu nhân hỏi.

"Chuyện này, vẫn là mời mẫu thân theo con cùng nhau đi tìm đại ca, ở trước mặt đại ca nói đi." Lưu thị nói.

Và đương nhiên lúc Trấn Quốc Công - Lưu Ngọc nhìn thấy Lưu thị, nộ khí trên mặt hiển nhiên có.

Chỉ là thấy Lưu thị đến còn dìu lấy Lão quốc công phu nhân tiến vào, nộ khí trên mặt Lưu Ngọc mới giảm bớt một chút.

"Đại ca!" Lưu thị đối với Lưu Ngọc kêu một câu.

Lưu Ngọc chỉ từ lỗ mũi hừ lạnh một câu, cũng không có ý đáp lại Lưu thị.

Ngược lại còn tới đỡ lấy Lão quốc công phu nhân đến một chiếc ghế ngồi xuống, sau đó nói: " Sao mẫu thân lại tới đây?"

"Xảy ra chuyện như vậy, ta có thể không tới sao? Hôm nay ở ngay trước mặt ta, hai người huynh muội các con hảo hảo nói một chút đi." Lão quốc công phu nhân chống chiếc trượng trong tay nói.

"Đại ca, ta biết chuyện lần này là Sở Nhi có lỗi, nhưng Sở Nhi cũng là bị người khác lợi dụng!" Lưu thị có chút bức thiết mở miệng nói.

Lưu thị không đề cập tới việc này còn tốt nhưng vừa nhắc tới việc này, trong bụng Lưu Ngọc liền nổi giận : "Bị người khác lợi dụng? Ngươi thật sự cảm thấy ta cái gì cũng không biết sao? Ta không phản đối Sở Nhi đi tìm Hoàng Bắc Hạ kia gây phiền phức, nhưng vì cái gì mà lần này muốn loạn tới mức như thế này! Ngươi có biết hay không nếu lần này không phải ta ra mặt ngăn chặn thì Lưu Vọng có khả năng bị người của phủ Thái Sư thiến ngay tại chỗ??"

Lưu thị bị Lưu Ngọc nói như vậy, khuôn mặt càng lúc càng trắng bệch.

"Ngươi không biết Thái sư đó là loại người gì sao? Đó là Lão sư của Hoàng Thượng, đến Hoàng Thượng còn phải cho hắn ba phần mặt mũi! Bình thường rất nhiều người muốn kết giao với hắn, hiện tại cũng bởi vì nữ nhi tốt của ngươi mà để phủ Trấn Quốc Công chúng ta đắc tội với hắn, trong triều này có rất nhiều người là người của hắn, hiện tại cái mũ ô sa trên đầu ta cũng không biết còn có thể giữ không!"

Lưu Ngọc thật sự vô cùng tức giận, mỗi một câu nói đều to tiếng, con mắt đỏ ửng.

Lưu thị thật sự bị dọa, liên tiếp lui về sau mấy bước.

Bà biết mức độ nghiêm trọng của sự việc, nhưng lại không biết đã nghiêm trọng đến mức độ như vậy!

Lão quốc công phu nhân nghe, càng lúc càng có chút thở không ra hơi: "Chuyện này, vậy phải làm sao a! Cũng không thể để bọn họ đem Vọng (Lưu Vọng) đi thiến! Chuyện này tuyệt đối không thể a!" Lão quốc công phu nhân không ngừng dùng cây trượng gõ mặt đất, có thể thấy được đến lúc này bà đã có cỡ nào kích động.

Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng ThêNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ