Chương 78: Tờ Giấy Trong Viện Tử

1.1K 42 1
                                    

"Thôi! Chỉ là về sau hai người các ngươi bớt trêu chọc đến nha đầu Bắc Hạ kia đi, biết chưa?" Hoàng Dục hừ lạnh một tiếng, nói xong liền đi ra khỏi thư phòng.

 "Mẫu thân!" Trong mắt Hoàng Liên Sở ngân ngấn nước mắt, nhìn bộ dạng rất đáng thương.

Lưu thị thấy bộ dạng ủy khuất này của Hoàng Liên Sở, trong lòng cũng đau xót theo, nhưng nghĩ tới cái gì đó vẫn nghiêm khắc nói: "Sở Nhi! Về sau nếu ngươi muốn làm gì thì phải thương lượng trước với mẫu thân, nếu làm như vậy chuyện ngày hôm nay sẽ không xảy ra rồi!"

Hoàng Liên Sở nhất thời nghẹn họng, nửa ngày mới khóc lóc nói: "Mẫu thân, Sở Nhi biết sai rồi! Về sau Sở Nhi có chuyện gì sẽ nói cho mẫu thân trước!"

"Được rồi, đừng khóc."Hoàng Liên Sở cúi đầu vào ngực Lưu thị, Lưu thị tất nhiên không đành lòng thấy nàng chịu ủy khuất.

"Mẫu thân! Người nói đi! Rõ ràng ta mới là nữ nhi của phụ thân, thế nhưng vì cái gì phụ thân khắp nơi đều giúp đỡ tiện nhân kia! Trước kia là tiện nhân Hoàng Liên Nhu, hiện tại đổi thành Hoàng Bắc Hạ! Đây rốt cuộc là vì cái gì!"

Lưu thị tiến lên, nhẹ nhàng vuốt ve đầu Hoàng Liên Sở, con ngươi khẽ nhúc nhích, không trả lời Hoàng Liên Sở. Nhưng bà biết là nguyên nhân bởi vì bà đi, Hoàng Dục ngày từ đầu đã không quá ưa thích Hoàng Liên Sở.

"Mẫu thân?"Hoàng Liên Sở lên tiếng phân tán suy nghĩ của Lưu thị "Yên tâm đi, mẫu thân nhất định sẽ giúp con xả giận! Tuyệt đối không để con phải chịu ủy khuất."

Mẫu nữ Lưu thị sau khi bị Hoàng Dục cảnh cáo, giống như thật sự an phận, chí ít Hoàng Bắc Hạ cũng có thể an ổn trong hai ngày.

"Tiểu thư, cái này giống như có thứ gì đó."

 Hoàng Bắc Hạ giờ phút này đang nhàn nhã nhắm mắt dưỡng thần, Nhược Thư ở phía sau Hoàng Bắc Hạ cẩn thận xoa bóp.

Thế nhưng trong viện đột nhiên bay vào một vật.

"Đi lấy tới đây xem một chút."Hoàng Bắc Hạ cũng nhìn thấy, để Nhược Thư nhặt lên.

Nhược Thư vội vàng đi tới đi xem xét, phát hiện hình như có tờ giấy nhỏ, thế là vội vàng nhặt lên đưa cho Hoàng Bắc Hạ.

Hoàng Bắc Hạ hơi nghi hoặc mở ra, chỉ thấy bên trong viết mấy chữ.

"Đã đưa hai người vào trong phủ, là người luyện võ lâu dài, chuyện còn lại giao cho ngươi."

Đơn giản mấy câu, Hoàng Bắc Hạ liền biết nhất định là Giản Vô Hề truyền đến.

Hoàng Bắc Hạ không biểu cảm đem tờ giấy cất vào."Tiểu thư, trên này viết gì vậy?"Nhược Thư có chút không nhịn được nói.

"Một người bạn viết đến."Hoàng Bắc Hạ cũng không muốn giấu diếm Nhược Thư, nhưng lúc này nói cho Nhược Thư cũng không phải thời điểm tốt, liền tùy ý lừa gạt một câu.

"Bằng hữu?" Nhược Thư nghi vấn lặp lại, thấy Hoàng Bắc Hạ đã rơi vào trạng thái suy nghĩ, cũng không dám quấy rầy.

Nhưng trong lòng đang suy nghĩ, tiểu thư kết giao bằng hữu lúc nào? Sao nàng lại không biết?

Mà lúc này điều mà Hoàng Bắc Hạ suy nghĩ đó là, Giản Vô Hề đã đưa người đến, nàng phải dùng cách gì để đưa hai người kia đến viện tử của nàng.

Đột nhiên, hai mắt Hoàng Bắc Hạ sáng lên.

"Nhược Thư, lần trước ta nghe em nói trong nội viện có hai nha hoàn quét rác hình như không trung thực có đúng không?"

"A?" Nhược Thư lập tức không kịp phản ứng "A, tiểu thư nói hai người kia, xác thực là không an phận, người ở đây nhưng tâm lại ở chỗ khác, sợ là cảm thấy địa vị của tiểu thư trong phủ..........."

Nhược Thư ngừng lại, Hoàng Bắc Hạ cũng hiểu. Chim khôn biết chọn cây mà đậu, huống chi là người. Chỉ là ngay từ đầu nàng đã nói, nơi này không giữ được người hai lòng.

"Nhược Thư, buổi chiều em tìm lý do đuổi hai người kia đi, ta đi tìm quản gia gọi hai người mới đến."

"Vâng, tiểu thư." Nhược Thư gật đầu làm theo.

Hoàng Phi Giá Đáo: Minh Vương Cuồng Sủng ThêWhere stories live. Discover now