[JeMin] Đại ca bàn nạo. #2.

Start from the beginning
                                    

Bị cướp người yêu còn không đau bằng bị cướp đồ ăn trong khi mình đang đói ah~

- Thái độ gì là thái độ gì? Mày tới trễ thì mất đùi gà phải rồi còn trách ai?!

Cậu nhóc cứng họng nhìn Jaemin, sau đó quay sang mếu máo với người bên cạnh :

- Juni~ anh xem thái độ đó kìa!
- Ừ. Anh thấy mà! - “Juni” quay sang mỉm cười xoa đầu cậu nhóc - Vì cậu đã cướp đùi gà của Lele...
- Hứ! Đồ dại trai! - Jaemin trề môi khinh bỉ nhìn người kia.

Chưa tới một phút người kia đã lao vào đấm Jaemin làm cậu ngã lăn quay. Cậu chấm tay lên khóe môi, chảy máu rồi.

- Cái thằng này.... - Jaemin lao đến đấm vào mặt người kia làm cậu ta mất đà ngã ngửa ra sau.

Người kia cũng không vừa, chùi xong vết máu ở khóe miệng, liền lao tới vật Jaemin ra đất, đấm túi bụi vào mặt cậu.

- Còn đánh một cái nữa, cậu không xong với tôi đâu!

Cả hai giật mình vì có tiếng nói lạnh như băng vang lên. Vội nhìn sang nơi vừa phát ra tiếng nói, Lee Jeno im lặng đứng dưới ánh đèn đường mờ ảo, ánh mắt như thể muốn ăn tươi nuốt sống người hiện đang ngồi trên người Jaemin. 

- Je... Jeno học trưởng... - Chenle và Donghyuck lắp bắp.

Ôi trời ơi! Bị hội trưởng hội sinh viên bắt gặp đánh nhau ngoài đường thế này thì nguy to rồi! Không khéo bị đình chỉ học mất!

- Cậu... Cậu sao tới được đây? - Jaemin lồm cồm bò dậy, phủi bụi trên người, vội hỏi.
- Chủng loài ưa bạo lực như cậu thì khoanh vùng là tìm ra ngay! - Jeno liếc nhìn Jaemin, trả lời.
- Cậu.... - Jaemin trừng lớn mắt nhìn Jeno.

Chủng loài gì?? Đừng có giở giọng miệt thị như vậy chứ!

- Huang Renjun, cậu với Na Jaemin có xích mích?
- Một chút.
- Chuyện lớn không?
- Không có gì to tát! Đấm cậu ta thành như vậy cũng đã hả giận!
- Mày... - Jaemin tức giận định xông tới thì được Donghyuck ngăn lại.
- Mày điên à? Lee Jeno đang ở đó mà!
- Lee Jeno cái gì??!! - Jaemin hét lên - Lee Ml thì có!!!

Lee Jeno nghe thấy Na Jaemin tự ý đổi tên cho mình thì liếc qua, âm thầm thở dài.

- Nếu chuyện không có gì to tát thì hai cậu về đi.
- Được.

Huang Renjun trả lời rồi cùng người yêu bỏ đi. Lee Donghyuck đã sớm chuồn khỏi đó khi nhác thấy bóng dáng anh người yêu. Giờ thì chỉ còn có Lee Jeno và Na Jaemin.

- Về thôi!

Jeno đi tới nắm tay Jaemin kéo đi mặc cho cậu có la hét thế nào.

- Bỏ ra!! Đồ ml! Bỏ ra!! Lee ml!!!
- Na Jaemin, shut up!!

Jeno nghiến răng nghiến lợi nói. Na Jaemin là con người chứ có phải cái loa phát thanh đâu mà tiếng vang quá vậy!

- Không im đó! Cậu làm gì được tôi?? Lee ml~ Lee ml~ Á cậu làm cái gì vậy?? Lee Jeno!!

Jaemin hốt hoảng đấm thùm thụp vào lưng Jeno khi cậu bị hắn vác lên vai như vác bao gạo.

- Im ngay!! Tôi không có tính kiên nhẫn đâu!!

Jeno trầm giọng cảnh cáo. Jaemin ngay lập tức im thin thít ngoan ngoãn cho Jeno vác trên vai. Nghe nói mấy người hiền hiền ít nói khi giận lên thì khó lường lắm ah~

.

.


.

- Ngồi yên đó! Tôi đi lấy bông băng!

Sau khi thả Jaemin lên giường, Jeno không mặn không nhạt nói. Jaemin không trả lời, như một đứa con nít ngồi ngoan ngoãn trên giường chờ ăn mắng.

- Cậu không hỏi tôi tại sao lại đánh nhau à? - Jaemin chu môi hỏi khi Jeno đang chăm sóc vết thương giúp cậu.
- Chủng loài ưa bạo lực như cậu thì có thể có lí do nào nghe lọt tai được sao?

Na Jaemin lập tức im lặng. Lee Jeno hình như bực thiệt rồi...

- Đã ăn gì chưa?

Cậu lắc đầu. Không biết có phải hoa mắt hay không, nhưng cậu thấy Jeno thở dài xem chừng rất bất lực.

- Ngồi ở đây! Tôi đi nấu mì cho ăn! - Hắn dọn dẹp mớ bông băng thuốc đỏ vừa bày ra, đứng lên nói.
- Nè. - Jaemin kéo áo Jeno, hai mắt to tròn đầy tia thắc mắc - Sao cậu tốt với tôi quá vậy?

Lee Jeno nhìn Na Jaemin rất lâu. Cũng không trả lời trả vốn gì cho cậu. Sau đó xoa xoa đầu cậu, mỉm cười :

- Sau này cậu sẽ hiểu!

Na Jaemin nghệch mặt nhìn theo bóng lưng Lee Jeno.

Vậy là ý gì?

----- * ----

[SeriesOneshot] [NCTDream] ✔ Trúc Mã Trúc MãWhere stories live. Discover now