Chương 113: Thông cáo của Tứ Á.

Start from the beginning
                                    

Mộ Đồ trợn mắt há hốc mồm nhìn phế tích, đấm đánh quyền cước vậy mà oanh sụp cả tòa thương mại, đây là sức chiến đấu nghịch thiên kiểu gì?

Sân Mộc cùng Tứ Á giằng co trước bãi phế tích, sát khí thực chất hóa làm người xem đều cảm nhận được khẩn trương. Hai người nhìn như thế lực ngang nhau, nhưng Sân Mộc lại hiểu rõ, có lẽ đánh đấm hắn có thể thắng hiểm Tứ Á, nhưng nếu luận về dị năng, Tứ Á tuyệt đối sâu không lường được.

Tứ Á kích động ném ống tay áo phai màu, trong mắt giấu dưới vành nón lập loè không chút nào che giấu thích ý. "Sân Mộc, cùng ta về nhà đi."

"Lăn con bê!" Chiến lực không địch lại làm Sân Mộc tức giận chửi bậy.

Quần áo cũ mặc nhiều năm trên người có chút không thích hợp, Tứ Á đáng thương cắn cổ tay áo oán giận "Quần áo Gia Long đều đã vá rất nhiều lần, Sân Mộc mua y phục mới cho ta được không."

'Quỷ nghèo!' Sân Mộc mắt cá chết.

Tứ Á ngồi xổm trên mặt đất, ôm cánh tay chờ cho ăn, Sân Mộc ghét bỏ nhìn nửa ngày, cởi áo khoác viện sinh ném cho Tứ Á. "Trước khi khảo hạch kết thúc, thành thật chút cho ta."

Lúc Sân Mộc đem chế phục ném ra, Tứ Á tựa như tàn ảnh biến mất tại chỗ, tốc độ cực nhanh ôm lấy áo khoác Sân Mộc rồi ngồi lại chỗ cũ, hưng phấn ôm y phục cọ loạn "Y phục của Sân Mộc."

Sân Mộc coi như minh bạch, đây chính là đồng loại bệnh xà tinh thời kì cuối, trước khi sức chiến đấu khôi phục vẫn là nên tận lực không tranh chấp cùng cậu ta.

Huống hồ còn có khả năng là cố nhân đến từ địa cầu, kiếm ăn trong xã hội nhân loại cũng không dễ dàng, trước khi xác định địch hữu cũng nên tận sức giữ chút mặt mũi.

Tứ Á cởi y phục cũ thay chế phục của Sân Mộc vào, đỏm dáng lắc lư trước mặt Sân Mộc. "Chờ khi trở về ta liền trả quần áo của Gia Long lại cho y."

Sân Mộc đến gần Tứ Á nhặt chiếc áo khoác trên mặt đất, đôi mắt hiện lên ám sắc. 'Toàn bộ được dệt bằng sợi lanh, là kỹ thuật từng có ở địa cầu.'

"Đây là từ quê cũ mang đến." Tứ Á giải thích nói. "Y phục công nghệ cao mặc không thoải mái."

Dư quang liếc qua Tứ Á, Sân Mộc đem quần áo cũ ném sang. "Vô luận ngươi có mục đích gì, nếu tùy tiện đả thương người, ta liền làm thịt ngươi." Nhân loại quá khôn khéo, Tứ Á bại lộ hắn mặc kệ, nhưng nếu liên lụy đến hắn thì thảm.

"Ân ân." Tứ Á sảng khoái đáp ứng. "Ta nghe Sân Mộc."

Sân Mộc cười nhạo một tiếng, nhìn Tứ Á như đang nhìn phiền toái thật lớn. "Vậy rời khỏi khảo hạch."

"No!" Tứ Á bắt chéo hai tay. "Trừ phi ngươi đi theo ta."

Sân Mộc mặc kệ hắn, xoay người đến bên cạnh Mộ Đồ. "Ngừng khảo hạch đi trị liệu."

Thử hoạt động thân thể, cơn đau kịch liệt làm Mộ Đồ cười khổ. "Xem ra cũng cách nào tiếp tục nữa."

Mộ Đồ bị thương được lính y tế mang khỏi khu khảo hạch, Sân Mộc quay đầu nhìn Tứ Á. "Còn muốn đánh tiếp sao?"

[EDIT] TRỌNG SINH NGUYÊN SOÁI PHU NHÂN LÀ TANG THI.Where stories live. Discover now