Chương 076: Tinh cầu số 3.

22.6K 1.7K 379
                                    

Mặt đất bị lửa lớn thiêu đốt hầu như không còn một ngọn cỏ, trông hoang vu vô tận

Oops! This image does not follow our content guidelines. To continue publishing, please remove it or upload a different image.

Mặt đất bị lửa lớn thiêu đốt hầu như không còn một ngọn cỏ, trông hoang vu vô tận. Bị nhân loại hung hãn bức lui về từng bước, phía sau là vực sâu hang rắn, mãng xà vặn vẹo thân hình ghê tởm quấn vào nhau, lớp vảy đen tím khủng bố phát quang.

"Ta đã giúp các ngươi!" Sân Mộc tuyệt vọng kêu to.

"Không phải ngươi còn tồn tại ý thức con người sao? Nhảy xuống đi! Nhảy xuống đi chúng ta liền tin ngươi!" Trong mắt nhân loại là ngoan độc mà Sân Mộc chưa bao giờ thấy qua, nụ cười trên mặt thậm chí so với mãng xà kia còn đáng sợ hơn.

Viên đạn xuyên vào trái tim Sân Mộc, trong nháy mắt bên tai dường như mất đi thanh âm, trừ bỏ gió quật vào hai bên mặt đau rát, thế giới của Sân Mộc chỉ còn lại gương mặt đáng sợ của nhân loại.

Trong lòng lần đầu nảy sinh hận ý, cho dù ở thời điểm biến thành quái vật, hắn cũng chưa bao giờ thống hận như vậy.

Thân thể rơi xuống đáy vực, tiếng xương cốt vỡ vụn làm Sân Mộc đau như chết đi. Nhìn những nhân loại kia cười lớn bỏ đi, mãng xà chậm rãi bò tới bên người, từng chút đem hắn quấn chặt, hàm răng sắc nhọn đâm vào làn da hắn.

'Thật đáng sợ, cứu cứu ta, ai tới cứu ta......'

"A !!" Sân Mộc từ trong mộng giãy giụa tỉnh lại, đồng tử phóng đại không có tiêu cự, móng tay thi hóa bén nhọn đâm vào lòng bàn tay, sắc môi trắng nhợt kịch liệt run rẩy.

Nửa ngày mới dần tìm về lý trí, Sân Mộc hốt hoảng từ trên giường ngồi dậy, vài lần té ngã rồi run rẩy bò dậy, dựa vào cạnh bàn xoa dịu nỗi sợ của mình.

Ôm lấy thân thể lạnh băng, tựa như nỗi thống khổ trong mộng còn chưa mất đi, khi cảm xúc ổn định trở lại, sợ hãi trong mắt Sân Mộc đã bị chán ghét cùng phẫn hận thay thế.

Thay quần áo sạch sẽ, Sân Mộc thu lại cảm xúc trong mắt rời khỏi phòng, tìm đến mấy nơi đều không thấy Viên Úc Thần, Sân Mộc thử đi đến đài ngắm cảnh.

Ở trước đài ngắm cảnh, Viên Úc Thần mặc áo sơmi ở nhà màu trắng ngồi trên ghế, trong tay lật xem một quyển sách màu vàng, nét mặt điềm tĩnh mang theo chút nhu hòa.

Sân Mộc đứng một bên nhìn một lát, tầm mắt dời đến phong cảnh bên ngoài đài ngắm cảnh, vũ trụ cuồn cuộn, tinh tế mênh mông vô bờ, giống như đem bản thân yên lặng bảo hộ trấn an nội tâm đang xao động của Sân Mộc.

Sân Mộc thử đến gần, tầm mắt chạm vào bên dưới đài ngắm cảnh, choáng váng trong nháy mắt khiến Sân Mộc dừng bước. Cái loại mâu thuẫn từ trong nội tâm này làm hắn nhớ lại nỗi thống hận trong tuyệt cảnh của giấc mộng, dưới vực sâu đó là hai năm đấu tranh giãy giụa giữa sự sống và cái chết của hắn.

[EDIT] TRỌNG SINH NGUYÊN SOÁI PHU NHÂN LÀ TANG THI.Where stories live. Discover now