Chương 60: H (Lâm Vũ Trạch)

878 58 0
                                    

Bên trong gian phòng bài trí thực phổ thông, chỉ có nổi bật chiếc giường đôi lớn ở giữa cùng với sàng đan (khăn trải giường) màu xanh da trời, Tề Duyệt thực yêu sạch sẽ, trong phòng đều lộ ra nhẹ nhàng khoan khoái.

"Buổi tối tôi ở trong này ngủ, có thể chứ?" Lâm Vũ Trạch ngồi trên giường hỏi Tề Duyệt.

Tề Duyệt nhíu mày, cậu rất khó xử, cậu không có thói quen ngủ cùng người khác, "Vậy anh ngủ ở nơi này đi, tôi sang cách vách ngủ." Gian phòng cách vách trước kia là của u Khắc , từ khi hắn cùng Tôn Dương quyết định ở cùng nhau thì gian phòng kia vẫn để trống.

Lâm Vũ Trạch có chút u oán mà nói: "Cậu không phải nói cùng tôi ở một chỗ sao? Chẳng lẽ là nói dối?"

"Đương nhiên không phải, chính là... Chính là..." Tề Duyệt khó xử.

"Từ khi nãi nãi qua đời, tôi chỉ có một người, buổi tối sẽ thực sợ hãi, thường xuyên sẽ gặp ác mộng, đã muốn thật lâu không ngủ một giấc an ổn." Lâm Vũ Trạch chậm rì rì nói. (anh xài khổ nhục kế để trèo lên giường ẻm kia =]])

"Được rồi." Tề Duyệt nháy mắt đã bị đối phương đả bại, cậu không nỡ cự tuyệt anh.

Lâm Vũ Trạch chọn cao mày, tiến lên ôm lấy Tề Duyệt, cô đơn mà nói: "Cám ơn cậu, Tề Duyệt, tôi biết chỉ có cậu là thực lòng tốt với tôi."

Tề Duyệt trìu mến mà vỗ lưng đối phương, cam đoan: "Đương nhiên , tôi vẫn luôn đối với anh rất tốt."

Thời điểm hai người cùng nằm trên giường đôi, Tề Duyệt có chút hối hận. Ban ngày phát sinh sự việc ngoài dự kiến, cậu căn bản chưa từng nghĩ qua sẽ ngủ cùng với Lâm Vũ Trạch. Trong mắt cậu Lâm Vũ Trạch so với cậu nhỏ hơn vài tuổi, chỉ là một hài tử mà thôi, ai, cậu còn bị đối phương cưỡng hôn.

Tề Duyệt lăn qua lộn lại, người bên cạnh khiến cậu không được tự nhiên, thân mình tận lực cọ đến thành giường. Một đôi tay to đưa qua đến, một phen liền kéo cậu lại, thanh âm của Lâm Vũ Trạch từ phía trên vang lên, "Duyệt Duyệt, cậu muốn rơi xuống đất sao?"

Thanh âm mang theo ái muội không nói nên lời.

Tề Duyệt bị đối phương ôm vào trong ngực, tim đập liên hồi như muốn nhảy ra khỏi l*ng ngực.

Qua một hồi lâu cũng không thấy đối phương nói tiếp, cậu ngẩng đầu, thấy Lâm Vũ Trạch hô hấp đều đều mà ngủ say. Cánh tay ôm Tề Duyệt cường tráng hữu lực, Tề Duyệt giãy vài cái cũng không thoát khỏi, cậu không dám rất dùng sức sợ đánh thức đối phương, đành phải bảo trì tư thế bị ôm như vậy, miên man suy nghĩ đến quá nửa đêm mới mơ mơ màng màng ngủ.

Trong bóng đêm, Lâm Vũ Trạch mở hai mắt, ánh mắt nóng bỏng mà nhìn chằm chằm người trong ngực, cánh tay gắt gao ôm lấy cậu mà nhắm mắt lại.

Những ngày kế tiếp, mọi người ở chung rất hòa hợp. Ban ngày sẽ thay phiên lưu người lại bồi tôn dương, những người khác thì đi đến phụ cận thảo nguyên săn thú, buổi tối bọn họ cũng sẽ tổ chức liên hoan, thân thể Tôn Dương cũng tốt lên rất nhiều.

Ban đêm, Lâm Vũ Trạch vẫn ngủ cùng Tề Duyệt. Hai người thực thuần khiết, cái gì cũng đều không có phát sinh, Tề Duyệt cũng bắt đầu thói quen có đối phương làm bạn.

[Đam Mỹ - Mạt Thế] Mạt Thế Trọng Sinh Chi Đào Hoa TráiWhere stories live. Discover now