Chương 038: Chân ái.

Bắt đầu từ đầu
                                    

Căm tức nhìn Viên Cảnh Trạch, trong lòng Tiêu Nghĩa Hách hận muốn chết, ngày ấy giao thủ lưỡng bại câu thương trong phòng huấn luyện khiến gã xem như mất hết mặt mũi, phụ thân biết được cũng đem gã răn dạy một trận, hai ngày ở học viện này nơi nơi đều có thể nghe được mọi người đang nghị luận về gã.

"Tương ái tương sát(1), không muốn không bị ngược, mới là chân ái a ~" Sân Mộc phiêu phiêu đi ngang qua. (Yêu nhau mới cắn nhau đau, muốn ngược nhau mới là chân ái hehe. Bạn Mộc triết lý cuộc sống quá)

Biểu tình Viên Cảnh Trạch và Tiêu Nghĩa Hách nháy mắt cứng đờ, yên lặng nhìn nhau nửa ngày, khó có được cùng nhau xoay người phát nôn.

"Lòng ta ái mộ ngươi lại khó mở lời, ngươi có biết ta ái mộ ngươi, vì sao lại đối với ta không thèm nhìn. Xin ngươi nhẹ nhàng nói cho ta biết, đừng để ta thêm nhiều ngờ vực ~~" Sân Mộc nhàn nhã ngâm một tiểu khúc ca, người ở bốn phía vốn đang vây xem Tiêu Nghĩa Hách cùng Viên Cảnh Trạch biểu tình lập tức trở nên quỷ dị, giống như trong lúc nhất thời hiểu ra chân tướng gì đó.

Tiêu Nghĩa Hách cùng Viên Cảnh Trạch một người sắc mặt xanh mét, một người mặt đen như đáy nồi, Tiêu Nghĩa Hách giận dữ muốn đuổi theo Sân Mộc, Viên Cảnh Trạch rùng mình, hai bước tiến lên. "Ngươi muốn làm gì ?"

"Cút ngay cho ta!" Tiêu Nghĩa Hách nghiến răng nghiến lợi, hiện tại gã nhìn đến Viên Cảnh Trạch liền thấy ghê tởm.

"Ngươi gấp cái gì ?" Lam Hòa hi hi ha ha. "Chẳng lẽ ngươi thật sự đối với Cảnh Trạch có ý ?"

"Ngươi!" Tiêu Nghĩa Hách hai mắt đột bạo, liền giơ tay đánh, lại bị Viên Cảnh Trạch nửa đường chặn lại. "Tiêu Nghĩa Hách, đây là học viện, ngươi muốn lén nội đấu."

"Được rồi, tan tan." Bạch Thiên Ngân cười tủm tỉm ngăn cách hai người. "Không có thì không có, gấp cái gì? Nhân gia thuận miệng lại không chỉ tên nói họ, đừng có tự giác chứng thực như vậy."

Biết cứ tiếp tục dây dưa cũng không có ý nghĩa, Tiêu Nghĩa Hách trừng mắt Viên Cảnh Trạch, cái nhìn quỷ dị ở bốn phía làm gã buồn nôn. "Viên Cảnh Trạch, ngươi chờ cho ta!" Ném lại một câu, Tiêu Nghĩa Hách liền mang người vội vàng rời đi.

"Ha!" Lam Hòa vui vẻ. "Cảnh Trạch, tiểu tử kia sẽ không thật sự đối với ngươi......"

Viên Cảnh Trạch liếc qua, ngữ khí thanh lãnh. "Ngứa da ?."

Lam Hòa mắc nghẹn, liền yên lặng không dám lên tiếng nữa. Viên Cảnh Trạch nhìn theo hướng Sân Mộc rời đi một hồi, mờ mịt xoay người. Tuy rằng trên mặt bình tĩnh, nhưng ánh mắt bốn phía đã sớm như mũi nhọn đâm vào khiến da đầu cậu tê dại.

Xử lý xong một túi dịch dinh dưỡng, Sân Mộc mang theo tâm sự nặng nề trở về ký túc xá. Mễ Phi tới tìm Sân Mộc chơi, lại thấy cảm xúc Sân Mộc không tốt nên cũng không dám vây vào, liền mang theo Long Vũ lẻn trốn đi.

Thời gian rạng sáng, Sân Mộc dựa vào cửa sổ phát ngốc nhìn sao trời, nhớ tới hôm trước cùng Viên Úc Thần nói chuyện, chữa trị năng lượng hạch cho Viên Úc Thần là điều cấp bách, chính là Sân Mộc lại luôn bồi hồi do dự.

[EDIT] TRỌNG SINH NGUYÊN SOÁI PHU NHÂN LÀ TANG THI.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ