Chương bốn mươi sáu

678 40 2
                                    

Sau khi Lục Thanh có được công pháp, lập tức bảo Hồ Điệp lấy đến một hồ lô bình thường khác, sau đó dùng linh dịch đổ đầy cái hồ lô kia, sau đó giao cho Hồ Điệp. Hắn nói chuyện giữ lời, nên báo ân thì tuyệt đối sẽ không keo kiệt. Hồ Điệp có chút kích động cầm hồ lô trong tay, thanh âm tràn đầy vui sướng:

“Quá tốt, có nhiều linh dịch như vậy, ta nhất định có thể đột phá lại lần nữa.”

“Đó là tự nhiên, nhưng công hiệu của linh dịch này quá mức cường đại, cô nương vẫn nên tiến hành theo chất lượng thì tốt hơn.”

“Đi, ta biết, ngươi an tâm dưỡng bệnh đi, ta không quấy rầy ngươi.”

Dứt lời, Hồ Điệp liền cầm một hồ lô đầy kia đi ra khỏi cửa, thậm chí ngay cả chén thuốc cũng đều quên bưng đi. Lục Thanh nằm ở trên giường cẩn thận nghiên cứu công pháp mà Hồ Điệp giao cho hắn, sau một khắc, vẻ mặt tự nhiên cầm ra hồ lô bảo bối kia.

Lúc mới vừa lấy hồ lô này ra, Lục Thanh liền cảm giác có chút không thích hợp.

Hồ lô vốn là màu vàng nhạt, không khác gì so với hồ lô bình thường, mà hiện tại hồ lô lại là hồng sắc giống như là bị dính máu vậy, kích thước thì cũng vẫn như trước. Hiện tại hồ lô tinh xảo đặc sắc, thật giống như là được điêu khắc từ một khối huyết ngọc vậy, vừa thấy liền biết đó tuyệt đối không phải phàm vật. Lục Thanh nghĩ, đây có lẽ mới là bộ mặt chân thật của hồ lô, về phần vì sao sẽ đột nhiên biến hóa, hắn suy đoán là bởi vì có liên quan đến máu tươi. Trước đó, Lục Thanh bị một đao của tên kia thị vệ kia chem. ra rất nhiều máu, cho dù Lục Thanh dùng linh tuyền trị liệu thì thân thể vẫn có chút suy yếu vô lực. Lục Thanh đem ánh mắt nhắm ngay vào cái miệng khéo léo của hồ lô kia, tựa hồ muốn xem coi bên trong hồ lô tột cùng có cấu tạo ra sao, nhưng mà ngay sau đó thiên hôn địa ám, Lục Thanh cảm giác thân thể mình bị một cỗ lực lượng không biết tên lôi kéo vào bên trong hồ lô. Đợi đến khi Lục Thanh khôi phục ý thì hắn đã đứng ở một địa phương khác.

Lục Thanh nhìn cảnh sắc lộng lẫy kỳ dị trước mắt, thầm nghĩ đây chẳng lẽ chính là không gian bên trong hồ lô bảo bối kia?

Một dòng sông rộng lớn từ xa xa chảy xuôi xuống, thẳng hướng thượng thiên, Lục Thanh nhìn theo hướng dòng nước thì thấy điểm cuối cùng của dòng nước tản ra một vòng tròn sáng lấp lánh. Lục Thanh lấy ngón tay chấm một chút nước sông trong veo kia, quả nhiên hương vị rất là quen thuộc. Nguyên lai hồ lô này cư nhiên còn có một Động Thiên khác, trách không được linh tuyền trong hồ lô là còn hoài không hết, có một con sông lớn như thế thì với sức của một mình Lục Thanh thì làm sao có thể uống hết.

Dòng sông này chiếm cứ phần lớn không gian bên trong hồ lô, phần còn lại chính là một mảnh đất rộng lớn. Có rừng, có thảo nguyên cùng đủ loại linh thảo, thậm chí còn có tiểu động vật nhảy nhót, nếu không phải trước kia Lục Thanh phát hiện ra sự thần bì của linh tuyền, thì giờ phút này chỉ sợ sẽ cho rằng chính mình đang nằm mơ.

Lục Thanh bắt đầu minh bạch, bảo bối trong tay mình tương đương với tùy thân không gian linh tinh gì đó. Tuy nói là trong các truyện xuyên việt thì nhân vật chính thường mang theo không gian, thế nhưng không gian cũng có nhiều loại, mà không gian của Lục Thanh không chỉ có thực vật, còn có thể có vật sống tồn tại. Lục Thanh nghĩ, trước kia hắn cũng đã từng xem qua miệng hồ lô, nhưng chỉ đến hôm nay thì hắn mới có thể tiến vào bên trong hồ lô, xem ra vẫn là do tác dụng của máu.

Xuyên Việt Chi Gia Hữu Sỏa PhuWhere stories live. Discover now