[LONGFIC] Poison - EunYeon/Ji...

By kyj2410

304K 13.8K 1.5K

"Thứ độc dược ấy một khi con đã sa chân vào thì nó chính là cực độc, nó sẽ hành hạ con từng ngày, từ... More

[LONGFIC] Poison - EunYeon/JiJung
Chương 1 : Thị trấn kì quái
Chương 3 : Sư phụ trúng độc
Chương 4 : Trí Nghiên đến Đại Hàn
Chương 5 : Gặp gỡ <<nữ ma đầu>>
Chương 6 : Muốn ngủ cùng
Chương 7 : Sếp Phác đi vắng
Chương 8 : Ân Tĩnh bị sốt
Chương 9 : Sư phụ tôi không bằng con heo sao ???
Chương 10 : Bước đầu rung động
Chương 11 : Sếp Phác trở về
Chương 12 : Đi quay ngoại cảnh
Chương 13 : Gần thêm một bước
Chương 14 : Trư cô nương
Chương 15 : RLTH
Chương 16 : Giận dỗi
Chương 17 : Cưỡng hôn
Chương 18 : Mơ hồ nhận ra
Chương 19 : Hàm Hạo Thiên
Chương 20 : Thủ cung sa
Chương 21 : Bảo hộ em
Chương 22 : Hữu tình hữu ý
Chương 23 : Người kia trở về
Chương 24 : Vương Tư San
Chương 25 : Đừng giận
Chương 26 : Hôn tôi
Chương 27 : Chân thành
Chương 28 : Sóng gió - Khởi đầu
Chương 29 : Hoa vừa chớm nở đã vội phai tàn ?
Chương 30 : Đau lòng - Đừng chạm vào tôi
Chương 31 : Cho tôi thời gian
Chương 32 : Không cần nấu chín
Chương 33 : Chỉ là người thừa
Chương 34 : Hiểu lầm
Chương 35 : Giải trừ khúc mắc
Chương 36 : Tin em
Chương 37 : Tâm toàn ý nguyện
Chương 38 : Rất vui
Chương 39 : Dì Lâm
Chương 40 : Một chút chuyện năm xưa - Đường Tịnh Văn
Chương 41 : Ân Tĩnh thất hẹn ?
Chương 42 : Đi cắm trại - Tìm cơ hội giải thích
Chương 43 : Đi cắm trại - Bày trò
Chương 44 : Ghen
Chương 45 : Một bước nhỏ của Vương Tư San
Chương 46 : Rối bời
Chương 47 : Ba từ
Chương 48 : Bị phá đám
Chương 49 : Sư phụ tỉnh lại
Chương 50 : Ân Tĩnh biểu tỷ
Chương 51 : Không cần nhịn, không thể nhịn
Chương 52 : Sóng gió - Từng bước cách xa
Chương 53 : Vì cái gì không hối tiếc ?
Chương 54 : Thực sự tổn thương
Chương 55 : Chuốc xuân dược
Chương 56 : Kẻ say, người tỉnh cùng triền miên
Chương 57 : Khổ tâm - Đau thương chất chồng
Chương 58 : Tôi đau, em cũng phải đau
Chương 59 : Tâm thần !!?
Chương 60 : Phát hiện
Chương 61 : Bắt trộm
Chương 62 : Phiên ngoại - Tiểu bảo bối "trở mình"
Chương 63 : Tiếp tục chính là đau thương
Chương 64 : Từ bỏ
Chương 65 : Trớ trêu
Chương 66 : Tê tâm liệt phế
Chương 67 : Thời gian gấp rút
Chương 68 : Định mệnh an bày
Chương 69 : Thời gian như nước chảy
Chương 70 : Thực sự nhớ em
Chương 71 : Bắt buộc lựa chọn
Chương 72 : Minh bạch tất cả
Chương 73 : Là tự em đa tình
Chương 74 : Gặp lại - Không quen biết
Chương 75 : Chuyển biến tâm tư
Chương 76 : Tôi muốn theo đuổi em
Chương 77 : Ai diễn tốt hơn ?
Chương 78 : Bị bỏ lại
Chương 79 : Đấu tửu có thưởng
Chương 80 : Ân Tĩnh say rượu
Chương 81 : Tôi muốn em
Chương 82 : Chất vấn
Chương 83 : Tôi nhất định có thể
Chương 84 : Ngọt ngào ?
Chương 85 : Em... là tên đại lừa gạt
Chương 86 : Chầm chậm từng chút một
Chương 87 : Ai cao tay hơn ?
Chương 88 : Không thể vãn hồi
Chương 89 : Chị đừng như vậy nữa
Chương 90 : Muốn em
Chương 91 : Gỡ ra nút thắt trong lòng
Chương 92 : Tương phùng như mộng
Chương 93 : Yêu đương vụng trộm
Chương 94 : Chia ly
Chương 95 : Dễ dàng thành công
Chương 96 : Người ta muốn làm hoàng hậu
Chương 97 : Trên xe lửa
Chương 98 : Trở về - Sở Đường Lâm tái ngộ
Chương 99 : Em muốn chị
Chương 100 : Không cần phải học nhiều đâu
Chương 101 : Sự việc phơi bày
Chương 102 : Tương đồng
Chương 103 : Trước cơn giông lớn, khung trời của chúng ta đặc biệt bình yên
Chương 104 : Quen với hơi ấm của chị rồi
Chương 105 : Trốn tránh có phải là cách tốt nhất không ?
Chương 106 : Em muốn ở bên chị
Chương 107 : Anh không được phép mắng chửi chị ấy !
Chương 108 : Việc đó. Bất cứ ai ngoài chị em đều cảm thấy kinh tởm
Chương 109 : Em là của tôi
Chương 110 : Đối mặt
Chương 111 : Phác Trí Nghiên mất tích
Chương 112 : Hoang mang
Chương 113 : Chúng ta chỉ là những quân cờ trên bàn cờ số phận
Chương 114 : Năm tháng vô tình
Chương 115 : Bản tình ca còn dang dở
Chương 116 : Đối thủ của nàng là người yêu cũ của người yêu cũ
Chương 117 : Điểm yếu của tôi suốt đời này chỉ có thể là chị
Chương 118 : Chúng ta đều tổn thương
Chương 119 : Bản phối nhạc
Chương 120 : Tiệc sinh nhật
Chương 121 : Tại sao chúng ta lại phải chia xa ?
Chương 122 : Em không phải bản tình ca của chị
Chương 123 : Chỉ là một kẻ vô dụng bị vứt bỏ
Chương 124 : Ngược tâm
Chương 125 : Nội tâm mâu thuẫn
Chương 126 : Cùng tiểu tình nhân đối đầu
Chương 127 : Nếu nói không còn yêu nữa thì có thể hết yêu không ?
Chương 128 : The moon represents my heart
Chương 129 : Vết sẹo trên cổ tay trái
Chương 130 : Quá khứ có thể nhìn lại nhưng không thể quay trở lại
Chương 131 : Luôn có một người lặng lẽ ở phía sau
Chương 132 : Bộ mặt của một thằng hề
Chương 133 : Câu dẫn - Đùa không vui
Chương 134 : Câu dẫn - Đồ khờ khạo thật ra chính là đại sắc lang
Chương 135 : Chờ em, một chút nữa thôi
Chương 136 : Đi đến hồi kết ( 1 )
Chương 137 : Đi đến hồi kết ( 2 )
Chương 138 : Chân tình trong nguy cấp
Chương 139 : Ai mới là đồ ngốc?
Chương 140 : Cùng nhau viết nên câu chuyện của chúng ta ( END )
Bonus

Chương 2 : Thần tiên tỷ tỷ

3K 101 6
By kyj2410

"Sở đại nhân !"

"Sở đại nhân !"

"Sở đại nhân !"

...

Trí Nghiên theo sau lưng Sở Linh Phi nghe chào hỏi đến đinh tai nhức óc, cười đến nỗi quai hàm cũng muốn méo đi. Đưa Trí Hiền trở về nhà rồi quay trở lại quán trà cùng sư phụ đợi gia gia, mặt Trí Nghiên nhăn nhó đến khó coi, lần nào vào thị trấn với sư phụ cũng bị như vậy, mệt gần chết... May là hiếm hoi lắm mới có một lần.

"Sở đại nhân ! Người đúng là có thật nhiều fans nha !", Trí Nghiên phô trương nói.

"Fans là cái gì ?", Sở Linh Phi nhíu mày.

"Là người ái mộ của người đó, con ở nhà thím Phùng xem Tây Du Kí nghe tụi con nít bảo vậy !", Trí Nghiên cao hứng giải thích.

"Thôi dẹp đi ! Suốt ngày Tôn Ngộ Không với Trư Bát Giới... Đã chép được bao nhiêu lần rồi ?"

"Dạ... 5..."

"500 lần ?"

"Dạ không.. là 50 lần..."

"Sao ? 2 ngày 3 đêm chỉ chép được 50 lần ?"

Trí Nghiên thấy không ổn liền chạy đến đấm lưng cho Sở Linh Phi.

"Sư phụ... Là Trí Hiền sư tỷ bảo hôm nay cùng người vào thị trấn, nhất định sẽ không bỏ Trí Nghiên ở nhà một mình... Trí Nghiên vì mừng quá cho nên quên mất 950 lần còn lại kia..."

"Xảo biện !!", Sở Linh Phi vừa tức giận vừa buồn cười, nêu ra cái lí do gì mà tệ quá mức cho phép.

"Trí Nghiên biết sư phụ thương Trí Nghiên nhất mà", Phác Trí Nghiên làm nũng kéo cánh tay Sở Linh Phi.

"Hết nói nỗi con rồi !", Sở Linh Phi giãn nở cơ mặt xoa đầu nàng.

...

"Sở đại nhân !!!", lão bà bà hớn hở chống gậy đi lại, sau lưng là Hàn Triết.

"Lão bà bà... đã lâu không gặp...", Sở Linh Phi mỉm cười tiếp lão bà bà.

"Trí Nghiên... Con và Hàn Triết ra ngoài chơi một lúc đi. Sư phụ có chuyện cần nói với gia gia."

"Dạ, sư phụ !!", Trí Nghiên mừng rỡ đáp.

"Sở đại nhân !", Hàn Triết lễ phép cúi chào rồi bị Trí Nghiên kéo ra ngoài.

Sở Linh Phi khẽ lắc đầu cười trừ...

"Đệ tử vô phép..."

"Không sao, không sao... Nghiên nhi rất đáng yêu... Ta rất thích !", lão bà bà vui vẻ nói.

"À... Thật ra hôm nay ta đến đây là muốn hỏi lão bà bà một chuyện..."

-----

"Sư phụ... Người và lão bà bà đã nói chuyện gì vậy ?", Trí Nghiên trên đường về nhịn không được hỏi.

"Đừng nhiều chuyện !", Sở Linh Phi lạnh lùng đáp.

Bỗng từ xa một thanh âm thê thảm phát ra, một người chạy từ trong đám cỏ ngã nhào xuống đất. Người dân vây xem thành một cụm lớn...

"Sở đại nhân !! Tiểu Trí Nghiên !! Cứu người !"

Sở Linh Phi và Phác Trí Nghiên chạy lại thì thấy một thanh niên đang ra sức ôm mặt, dùng tay cào cấu khắp người không ai dám đụng đến, da gân sưng tấy hết cả lên. Sở Linh Phi liếc Trí Nghiên thấy vẻ mặt nàng đăm chiêu miệng không ngừng lẩm bẩm thì khẽ cười :

"Trí Nghiên ! 50 lần của con có tác dụng không ?"

"Sư phụ lại xem thường con, Trí Nghiên đã bảo với sư phụ là thuộc lòng từ hôm trước rồi mà !"

Dứt lời Trí Nghiên ngồi xuống lấy ra túi kim châm, chọn ra một số cây đã tẩm thuốc, tỉ mỉ đâm vào những huyệt đạo trọng yếu trên cơ thể người thanh niên. Cậu ta gào lên, thân người như bốc lửa khiến mọi người xung quanh vô cùng sợ hãi.

Trí Nghiên vẫn bình tĩnh quan sát....

...

Chờ đến khi thuốc ngấm, mồ hôi đen từ trên người cậu thanh niên chảy xuống, Trí Nghiên thở phào rút kim châm ra lấy một viên thuốc nhét vào miệng cậu ta rồi đứng dậy.

"Xong rồi ! Có thể mang anh ấy về, lần sau đừng đi vào phía đó nữa. Hoa đấy rất độc, không có thuốc giải ngay đâu.", Trí Nghiên lấy khăn lau mồ hôi nói, vừa rồi quả thật có chút căng thẳng.

"Cảm ơn tiểu Trí Nghiên, cảm ơn Sở đại nhân !!!! Cảm ơn rất nhiều !!"

Sở Linh Phi gật đầu cười đáp lễ rồi quay sang Trí Nghiên.

"Sư phụ ! Thế nào ...?", Trí Nghiên cao hứng nói.

"Rất tốt ! Tuy nhiên động tác còn hơi do dự ! Về chép thêm 100 lần đi !"

"Sư phụ...."

"Còn thắc mắc ? Muốn 200 hay 500 ?", Sở Linh Phi tựa tiếu phi tiếu nói.

"Dạ... không... không... ý Trí Nghiên là nãy giờ lo cứu người cũng không biết trời đã tối rồi... Bây giờ về nhà đi vào chân núi rất nguy hiểm..."

"Vậy thường ngày con trốn đi chơi về thế nào ?"

"Lúc đó là chiều còn ánh sáng... Bây giờ tối đen như vậy..."

Trí Nghiên hai tay ra sức run rẩy làm Sở Linh Phi cũng có chút rùng mình... còn nghe được tiếng chó sói hú...

"Thế con định thế nào ? Quay trở về nhà Trí Hiền xin ngủ nhờ ?"

"Quay lại đó chi bằng qua thím Phùng xem TV đi sư phụ !"

"Lại Tây Du Kí ??"

"Dạ không, là thần tiên tỷ tỷ !! Nghe mấy đứa nhóc bảo hát rất hay... Vì phải về nhà sớm cho nên Trí Nghiên chưa bao giờ được xem...", Trí Nghiên vờ rầu rĩ nói.

"Theo ý con 1 lần."

"Sư phụ là tuyệt nhất !!!"

Sở Linh Phi vẫn giữ nét mặt bình thản để Trí Nghiên kéo đi. Thiết nghĩ đã cưng chiều đứa nhỏ này quá mức rồi... Khi nãy không phải là Trí Nghiên làm không tốt chỉ là Sở Linh Phi không muốn Trí Nghiên đắc thắng tự cao. Phác Trí Nghiên là một đệ tử có tư chất, vừa thông minh lại vô cùng nhạy bén nhưng lại không được điềm đạm như Trí Hiền. Suốt ngày nàng chỉ biết ham chơi, tuy nhiên khi đụng chuyện lại xử trí rất dứt khoát, còn Trí Hiền lại hơi rụt rè. Nói chung mỗi người đều có ưu nhược riêng. Mặc dù vậy, Sở Linh Phi vẫn chú ý dạy dỗ Trí Nghiên nhiều hơn... từ nhỏ đứa bé này đã đi theo mình, Sở Linh Phi thấy nàng càng lúc càng giống mình thời còn trẻ... Nhưng điều đó lại khiến bản thân lo sợ không thôi...

Miệng luôn tươi cười, tự tạo cho mình một cái vỏ bọc mỏng manh... Đó chính là mẫu người yêu đến tê tâm liệt phế...

Không... Sở Linh Phi nhất định sẽ không để chuyện đó xảy ra !...

...

"Sư phụ !!!!!!!!!"

"Sao !?"

"Con gọi mãi mà người không nghe... Đã đến rồi !"

Sở Linh Phi nhìn một hàng người trước mặt đầu óc liền choáng váng...

"Trí Nghiên... Đây là cái gì !?"

"Sư phụ... đây là nhà của thím Phùng, mọi người xếp hàng để vào xem TV !!"

"...", Sở Linh Phi nhìn Trí Nghiên cao hứng mà không nói nên lời...

...

"A !!! Sở đại nhân ! Mời vào... mời vào... không cần đưa tiền... Tiểu Trí Nghiên cũng theo sư phụ vào trong đi !", Phùng Tam Nương thấy Sở Linh Phi liền hớn hở nghênh đón.

Trí Nghiên hí hửng cùng Sở Linh Phi ngồi vào ghế nhìn cái TV có một không hai của thị trấn treo trên bức tường cao. Sở Linh Phi liếc thấy, lúc chưa vào đây cũng có gặp qua, chỉ là cái kia xưa quá không đẹp như bây giờ...

Màn hình bật sáng, tụi con nít hò hét rần rần, Trí Nghiên cũng lăng xăng lây. Sở Linh Phi đau đầu, đây rốt cuộc là cái quái cảnh gì ... ?

Ở trong màn hình thanh âm phát ra...

"Sau đây là màn trình diễn mà tất cả chúng ta đang rất mong đợi... Thần tượng số 1 Đại Hàn dân quốc : Hàm Ân Tĩnh !"

"Thần tiên tỷ tỷ !!!"

"Hoan hô !!! Thần tiên tỷ tỷ kìa !!!"

Màn hình tối sầm rồi lóe sáng, một cô gái mái tóc ngắn màu bạch kim, môi đỏ mọng, ánh mắt sâu thẳm mà câu hồn... Cô diện bộ phục trang đen tuyền, lộ ra nét gợi cảm cực hạn thu hút người nhìn bắt đầu nhấp ly rượu vang cất tiếng hát.

Ai nấy đều xem đến say mê...

...

Sở Linh Phi bất giác ngây người, nước mắt trên khóe mi bỗng không ngừng trào ra...

Là nàng... Chính là nàng...

...

Hết chương 2.

Continue Reading

You'll Also Like

95.8K 4.3K 11
CP: Tô Châu- Lục Sơn Do lớp trưởng "đáng ghét" suốt ngày ghi tên hắn vào mục "học sinh cần chăm hơn", Lục Sơn vì vậy mà ghét cậu vô đối. Thế mà Lục...
162K 25.2K 51
Couple: PondPhuwin, JoongDunk, GeminiFourth Văn án: Thế giới vận hành với 5 hệ năng lực trấn giữ bao gồm Kim, Mộc, Thủy, Hoả và Thổ. GMM chính là một...
197K 23.5K 77
" ở đây chúng tôi nói không với cờ xanh." câu chuyện về các dân chơi và hành trình báo cả đất thái của họ. gf.ppw.jd -warning: ooc.lowercase.r16 © du...
44.4K 4.2K 36
"Tuyển thủ Oner, em chưa từng suy nghĩ đến việc sẽ yêu đương với 1 tuyển thủ" "Wooje à, Oner là 1 tuyển thủ, nhưng Moon Hyeonjun mới là người yêu em...