[BHTT-Edit-CĐ-XK] Đông Tây Th...

Od quansama

17.6K 1.4K 245

Đây là bộ cuối cùng nằm trong 1 hệ liệt 4 bộ của Mộ Thành Tuyết, bao gồm: Tương Quân Kế (sẽ edit sau), Chiết... Viac

1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
8
9.
10
11.
12.
13.
14.
15.
16.
17
18
19.
20.
21
22.
23.
24.
25.
26.
27.
28.
29.
30.
31.
32.
33.
34.
35.
36.
37.
38.
39.
40.
41.
42.
44.
45.
46.
47.
48
49
50
51
52
53
54
55.
56.
57.
58
59.
60.

43.

76 15 0
Od quansama

43.

Nghe đến hai chữ quán trà, Yến Tê Đồng không khỏi hứng thú, nên biết tại thời điểm truyền thông không phát triển thì những nơi như quán trà tương đương với trung tâm tin đồn, hoặc có thể xưng là trụ sở của người kể chuyện.

Tang Tử dẫn nàng tới một quán trà ở đầu hẻm, cửa tiệm có một tiểu nhị đắp khăn tay ân cần bắt chuyện, khi thấy hai người họ đi tới thì nghênh đón.

Quán trà có hai tầng, Tang Tử sau khi lên lầu đầu tiên là tìm chỗ sát mặt đường ngồi xuống, kêu một bình trà và hai đĩa điểm tâm, chờ tiểu nhị đi rồi thì nói với Yến Tê Đồng: "Nơi này khá yên tĩnh, ngươi có thể thoải mái."

Lầu hai xác thực khá yên tĩnh, tuy cũng có mấy bàn khách nhưng đều thấp giọng nói chuyện, không giống dưới lầu rất là náo nhiệt. Đồng thời, đúng là có người kể chuyện, họ chiếm hẳn một bàn, dường như còn sắp bắt đầu. Nhưng tiếc là Tang Tử mắt nhìn thẳng chỉ lôi nàng lên lầu.

Gỡ duy mạo xuống tầm nhìn quả nhiên tốt hơn. Đẩy song cửa sổ, nhìn ra xa. Con phố thật dài, nhà nhà đều có mái cong chuẩn mực, tầng tầng lớp lớp ngói xanh đen dưới ánh mặt trời như vẩy cá trong tranh thủy mặc, sinh động mà yên ổn. Mây ở thế giới không có nhà cao tầng dường như biến ảo nhanh hơn. Trời cũng có vẻ xa hơn. Trong nháy mắt dõi nhìn như vậy Yến Tê Đồng lại như lão tăng nhập định, một lần ngồi xuống là mười năm trăm năm trôi qua, khi mở mắt mọi thứ đã thay đổi khôn lường.

Tang Tử chống đùi nhìn Yến Tê Đồng biểu hiện từ hỗn loạn trở nên an bình mà thâm thúy, mím môi, nhớ tới câu chuyện mà nàng bắt đầu ở buổi trưa khi đi ăn cùng sư phụ. Sư phụ nói Yến Tê Đồng không thể trị tận gốc căn bệnh của nàng, thì coi như là không thể đi, nhưng lại có thể giảm bớt đau đớn cho nàng, nàng muốn biết tại sao. Tào Tú Xuân nói: "Ngày ấy khi nhìn thấy nàng không cứu được ngươi, trong lòng thất vọng, không có nhìn kỹ nữa. Bây giờ nghe ngươi nói như vậy, nàng có lẽ có chỗ đặc biệt, không bằng ngươi lại dẫn nàng vào cung, ta xem lại một lần nữa." Tang Tử đương nhiên đồng ý, rồi mới đơn giản nói về thân thế của nàng.

Nghe đến cô gái ấy là con gái Yến thừa tướng, Tào Tú Xuân ngớ ra, không ngờ còn có tầng này. Nhưng theo như Tang Tử nói, rất nhiều năm trước nàng đã có bài vị, bên ngoài không ai hiểu rõ nàng còn sống, vậy thì không có gì đáng sợ. Lại nghe thêm Yến Tê Đồng vì vết sẹo trên mặt từng tự sát, Tào Tú Xuân ngắt lời hỏi: "Đồ nhi, ngươi cảm thấy nhìn một người, là nhìn vào dung mạo của nàng, hay nhìn vào tâm của nàng?"

Tang Tử cười: "Dung mạo tất nhiên quan trọng, nhưng tấm lòng càng đáng quý hơn."

"Vẫn có người thà chết còn hơn bị phá hủy khuôn mặt, vậy nếu có người vì mạng sống mà thay đổi dung mạo, ngươi nghĩ như thế nào?"

Tang Tử vốn định biện bạch cho Yến Tê Đồng vài câu nhưng nghĩ đến đối phương sau khi bị cứu, có lẽ đã hết hi vọng mà coi nhẹ rất nhiều chuyện, Tang Tử vẫn nhịn. Dù sao, người chưa từng trải qua, có nói gì cũng lĩnh hội không tới ý vị trong đó được. Hơn nữa, sư phụ không thích kiểu người động một chút là tìm cái chết, nào sẽ bình tĩnh nghe đây? Tang Tử chỉ trả lời: "Làm sao đổi được? Dung mạo sẽ không thay đổi, trừ phi cả người đều thay đổi. Nhưng mà ta vẫn biết có một loại kỹ thuật đoạt xác, nếu ta chết thì là phải lấy mạng người khác đến tá thi hoàn hồn."

Tào Tú Xuân không biết Tang Tử có giao tình với Túc Mệnh, vì vậy nhất thời kinh ngạc. Hai chữ đoạt xá ngày ấy Quốc sư phải giấu trong cổ họng chưa từng nói ra, hoá ra Tang Tử đã biết. Đây là thiên ý. Nếu nàng đã biết, vậy sẽ dễ tiếp thu hơn.

"Nhưng mà," Tang Tử lại nói: "Chuyện như vậy là tổn âm bại đức, đổi lại là ta, ta tình nguyện không sống. Mạng tuy quan trọng, nhưng người sống đều phải chết, dùng thân xác của người khác lại có ý nghĩa gì?"

Tào Tú Xuân cười nhạt. Lấy mạng một người vốn không nên có, hắn sẽ không kiêng dè. Chờ Tang Tử cận kề cái chết, khi đó nàng mới sẽ biết cái gì gọi là đến giun còn muốn sống tạm. Đến khi nàng lại mở mắt ra, thấy linh hồn mình vẫn còn ở cõi đời này, chắc chắn sẽ rất kì diệu. Bề ngoài là vật ngoài thân, lại có gì lo lắng? Nhưng hắn không tiếp tục hỏi đến vấn đề đó nữa, mà là cẩn thận hỏi nàng những năm ở trên núi.

Khi tiểu nhị dâng trà đến, hai người đều phục hồi tinh thần lại. Mắt khô khốc vì nhìn đại thế giới bên ngoài, trước mắt là nước trà thơm ngát, Yến Tê Đồng cố gắng chớp mắt. Chén trà chỉ bằng lòng bàn tay nhưng là toàn bộ thế giới của trà; vậy thế giới của nàng là ở đâu?

Tang Tử duỗi cổ tới thăm dò, Yến Tê Đồng ngẩng đầu hỏi: "Sao?"

"Tưởng trong chén ngươi nở hoa, làm ngươi nhìn kỹ như vậy." Tang Tử cười nói xong, uống trà.

"Cũng không đệp bằng đóa hoa trên đầu ngươi." Yến Tê Đồng đáp.

Tang Tử buông chén trà, đưa tay lên đầu sờ: "Ta không có mang hoa?"

"Là lúc ở trên núi, thược dược, ngươi quên rồi?" Yến Tê Đồng nghĩ lại vẫn thấy buồn cười: "Nó còn nở ở trên đầu ngươi."

"À," Tang Tử gật đầu, nhã nhặn nói: "Là bởi vì nó biết rằng ngươi có thể giúp ta ứng đối căn bệnh hiểm nghèo cho nên nó cũng vui mừng."

Yến Tê Đồng choáng váng. Thì ra nàng còn âm thầm vui mừng... Vậy mà mình nhìn không ra. Có một sư phụ như vậy, tuổi thơ Tang Tử nhất định rất bi thảm.

Tang Tử không biết mình đã biến thành hai chữ đáng thương ở trong đầu Yến Tê Đồng, chỉ gắp thức ăn, nói: "Ngươi cũng rất thân với Khâu gia, vậy ngươi có định để bọn họ học làm balo của ngươi không?" Nàng cảm thấy thứ đó rất thiết thực.

Yến Tê Đồng lắc đầu. Những chuyện khi nãy là không thể tránh khỏi rồi sao lại tự mình tìm phiền phức nữa.

"Cũng được. Độc nhất vô nhị." Tang Tử suy nghĩ một chút, thích thú nói.

"Nó rất dễ làm." Yến Tê Đồng bất đắc dĩ nói.

"Chí ít từ tay ngươi là độc nhất vô nhị." Tang Tử cười. "Cành mai thêu pháp đó ta còn chưa từng nhìn thấy."

Yến Tê Đồng hít sâu, cật lực không đỏ mặt vì xấu hổ. Kiểu thêu chữ thập máy móc ấy đặt trước hàng tơ lụa trong cửa hàng Khâu Anh thực sự xách giày cũng không xứng. Nàng chỉ phải chuyển đề tài, hào hứng liếc mắt nhìn chỗ hành lang dưới lầu: "Không biết phía dưới đang kể chuyện gì."

"Ngươi chưa từng nghe à?" Tang Tử hỏi. Nhưng mà ngẫm lại, tất nhiên nàng chưa từng nghe, Yến Tử Lương sao để nàng đến những nơi lộn xộn được. Tang Tử đứng lên, mang duy mạo cho nàng, vừa buộc dây lại vừa nói: "Đi nghe thử. Từ triều đình cho tới nơi thôn dã, không có chuyện gì mà không vào miệng bọn họ được."

Nhưng mà một hồi sau, Yến Tê Đồng hối hận.

Nếu hỏi Hoành Quốc năm nay có đại sự gì thì người dân Hoành Quốc sẽ trả lời rằng có hai chuyện, đều có quan hệ với nhà Tể Tướng đương triều. Một là "mâu chuyển lưu quang, giai nhân lộng lẫy" rốt cục phải vào cung làm Thái tử phi; hai là vị vừa đăng quang Thái tử phi bất ngờ ngã xuống, lưu quang biến thành lưu tinh. Vì vậy bất kể là quán rượu hay quán trà, bất kể là người kể chuyện ở đâu cũng có thể giảng giải chuyện đó sinh động như thật như thể tự bản thân chứng kiến. Vừa nãy hai người Yến Tê Đồng đi vào thật ra là đã kể được một đoạn nhưng đúng lúc đó nàng không tập trung, mới không chú ý trọng điểm bọn họ nghị luận ở đâu. Lúc này xuống lầu, nghe được người kể chuyện vỗ thước gõ lên bàn, cảm xúc dạt dào nói: "Chỉ thấy Tê Đồng tiểu thư nắm chặt tay Lưu Quang tiểu thư, nghẹn ngào nói: Tỷ tỷ, muội muội bây giờ không xong rồi, không thể nhìn thấy tỷ tỷ tương lai đội mũ phượng, chỉ mong tỷ tỷ nhớ tới một chút, hai ta sinh cùng tháng cùng năm, đều là con gái Yến gia, tựa như hợp cành một thể, tỷ tỷ phú quý cũng như là muội muội phú quý, cho nên muội muội kiếp này không hối tiếc - người kể chuyện lau nước mắt, lại nói: Chỉ thấy Lưu Quang tiểu thư phủ phục bên giường bệnh Tê Đồng tiểu thư, khóc đến chết đi sống lại. Những viên nước mắt ấy thật sự trông như trân châu, khi rơi xuống đất cũng phải thút thít thêm ba tiếng. Tình cảnh này khiến người ngoài cực kỳ cảm động, hận không thể chết thay Tê Đồng tiểu thư, tác thành tình nghĩa cho đôi tỷ muội."

Yến Tê Đồng đỡ lan can đứng ở cầu thang, hàm răng lạnh ngắt. Người kể chuyện hoàn toàn kể chuyện ngược lại thực tế. Tình hình lúc đó là lấy cái chết giả để hoán đổi, sao bây giờ biến thành sinh ly tử biệt trước giường bệnh sinh động như vậy? Mà phiên bản chỉnh sửa này còn cảm động đến mức làm trong lòng Yến Tê Đồng hoàn toàn lạnh lẽo. Trên đời này không có tường nào gió không lọt qua được; chuyện có thế giấu được năm năm hay mười năm chung quy cũng sẽ có một ngày lộ ra. Đến lúc đó, người bị đồng tình thương tiếc như nàng sẽ bị thóa mạ đến mức nào? Tuy nàng biết chủ nhân thân xác này đã từng làm gì từ lời kể của Bảo Kiều, nhưng cho tới nay nàng đều chìm đắm trong chuyện linh hồn mình xuyên qua rồi cho nên cũng không muốn bình luận tới những chuyện kia. Rồi cũng là từ Tang Tử mới biết chuyện Yến Lưu Quang hủy dung chỉ do một mình chính thê Yến Tử Lương gây ra, Yến Tê Đồng không có tham dự, khiến nàng nghĩ nguyên chủ cũng không đến nỗi xấu xa, vì thế nàng không có ghét thân phận này lắm, nhiều lắm cũng chỉ là cảm thấy buồn phiền vì dung mạo này mang đến phiền phức. Những nếu tưởng tượng, đến một ngày nào đó thân phận mình bị chỉ trỏ, chửi ầm lên, nàng thế nào cũng không thoải mái. Nghĩ đến chuyện mình dùng thân xác này, còn chủ nhân thân xác này chẳng biết đi đâu hay có thể là phiêu linh không chỗ nương tựa lại thấy lạnh người và thương tiếc. Nếu mình đã vô tình làm tu hú chiếm tổ, vậy phải gánh vác tới cuối cùng mới có thể dễ chịu được một chút. Đồng thời nàng cũng hy vọng Yến thừa tướng với Hoàng hậu nương nương gì đó có thể liên thủ tiếp tục ẩn giấu chuyện này đi, cho đến khi tất cả đều quên Yến Lưu Quang hay Yến Tê Đồng mới tốt.

Tang Tử đi theo Yến Tê Đồng nhìn thấy đối phươngnắm chặt lan can đến đầu ngón tay trở nên trắng, biết đối phương bất an ra sao, sau khi suy nghĩ một chút, nàng dẫn Yến Tê Đồng trở lại lầu hai, lại gọi tiểu nhị đến căn dặn hai câu.

Một lát sau, tiểu nhị dẫn người kể chuyện tới.

Người kia luôn cười, hướng về Tang Tử chắp tay nói: "Nghe nói hai vị tiểu thư gọi tiểu nhân tới, không biết là có chuyện gì?"

Tang Tử nhã nhặn nói: "Vừa rồi nghe ngươi kể chuyện bí sự vô cùng đặc sắc, nhất thời hiếu kỳ nên tới hỏi." Nàng thả chút bạc vụn lên góc bàn. "Thưởng cho ngươi."

Người kể chuyện cười tít mắt cúi người thu bạc vào: "Tiểu thư rất biết hàng. Chuyện tiểu nhân kể tuyệt đối là sự thật, không có dối trên lừa dưới."

"Ta tất nhiên sẵn lòng tin tưởng ngươi." Tang Tử mềm mỏng nói. "Nhưng không biết ngươi biết được những chuyện kia từ đâu? Nó không giống như những gì ta nghe được cho nên ta mới có nghi vấn. Ngươi cũng hiểu là gia nhân Yến thừa tướng rất kín miệng, bao nhiêu năm trôi qua cũng không có ai hỏi ra được một nửa tin tức của Thái tử phi, mà bây giờ... Ngươi không thấy đây không phải chuyện lạ sao?"

"Đúng rồi, ta cũng hiếu kỳ." Người kể chuyện hỏi cúi người, ngó nghiêng sang hai bên rồi mới thấp giọng nói: "Mấy ngày trước ta tìm được một quyển sách hay trong một tiệm sách ở đầu thành, trong sách cũng là chuyện xưa của hai tỷ muội, ta thấy nó khá là tương tự với đôi người đẹp Yến gia, có lẽ là người biết ngọn nguồn nhưng không dám công khai nên mới đổi tên viết ra. Nhưng mà đã bị ta nhìn thấy rồi, sao có thể độc hưởng? Hì, tiểu thư đừng nói với ai khác nhé." Người kể chuyện không giấu được đắc ý nói: "Khách tới quán trà này vì ta đúng là không ít. Ta đã kể lần này là lần thứ hai rồi đó."

Tang Tử cười, đẩy tới một thỏi bạc đầy đủ phân lượng, lại thêm khoảng chừng hai câu đã lấy được cuốn sách trong tay người kể chuyện.

Pokračovať v čítaní

You'll Also Like

DİLVAN Od Helin

Všeobecná beletria

3.8M 188K 56
Tek davası okumak olan Avin Mirşad. Bin derdin dermanı olan Maran Mirşad. "Mardin şahidim Maran yüreğimin güneşisin. Dışımı aydınlatırken yüreğimi...
GÖLGESİZ Od Ssibellasibell

Všeobecná beletria

726K 41.7K 23
"Benim adım yok Narin, gölgem yok, ayak izim yok." dedi umutsuzca. "Olsun!" dedim omuz silkerek. Onun aksine umarsız çıkıyordu sesim. "Adını dilim...
2.9M 150K 64
Hayatı boyunca kimseyi sevmemiş, tek derdi vatan, bayrak ve ülkesi olan asker ile hiç sevildiğini hissetmemiş, kalabalık içinde yalnızlığı hisseden b...
2.6M 141K 16
Maça Kızı 8 serisinin devam bölümlerini içermektedir.