[BHTT-Edit-CĐ-XK] Đông Tây Th...

Por quansama

17.6K 1.4K 245

Đây là bộ cuối cùng nằm trong 1 hệ liệt 4 bộ của Mộ Thành Tuyết, bao gồm: Tương Quân Kế (sẽ edit sau), Chiết... Mais

1.
2.
3.
4.
5.
6.
7.
8
9.
10
11.
12.
13.
14.
15.
16.
17
18
19.
20.
21
22.
23.
24.
25.
26.
27.
28.
29.
30.
31.
32.
33.
34.
35.
36.
37.
38.
39.
40.
41.
43.
44.
45.
46.
47.
48
49
50
51
52
53
54
55.
56.
57.
58
59.
60.

42.

95 14 1
Por quansama

42.

Từ khi quen biết Yến Tê Đồng, Khâu Anh luôn cảm thấy nàng quá mộc mạc, muốn dẫn nàng đến cửa hàng chọn tơ lụa tốt hơn cho nàng làm đồ mới. Khâu Anh cảm thấy muội muội khí chất phi phàm, không dùng lụa tốt là không được, vì lẽ đó nàng chọn lựa rất cẩn thận. Thì đang chọn lựa, người làm trong tiệm đến bên cạnh nàng nói nhỏ vài câu.

"Muội muội tự chọn trước nha." Khâu Anh cười nói với Yến Tê Đồng, lại để người làm ở lại giúp đỡ, còn nàng thì đi lại phía chưởng quầy.

"Tiểu thư, cô nương ấy là ai?" Đại chưởng quỹ hỏi.

"Làm sao?" Khâu Anh trừng mắt hắn. Nàng bây giờ mẫn cảm đối với việc này, sợ người khác có ác ý, nhất thời không thể kiềm chế.

"Ta thấy kiểu dáng xiêm y nàng mặc rất khác biệt. Còn có túi hành trang của nàng cũng rất đặc sắc. Nên muốn hỏi." Đại chưởng quỹ nhỏ giọng nói.

Khâu Anh nghe xong nở nụ cười: "Nàng là nghĩa muội ta vừa nhận thức, đối với việc này ta cũng từng hiếu kỳ, nàng nói là nàng sửa đổi vì để cho thuận tiện. Còn túi hành trang cũng là nàng tự làm."

Đại chưởng quỹ liên tiếp gật đầu, thầm nghĩ nếu là tự làm như vậy không sợ nhà khác có được kiểu dáng.

"Tiểu thư có thể mời cô nương ấy lại cho ta xem được không?"

Rồi Khâu Anh dẫn Yến Tê Đồng đến.

Yến Tê Đồng mơ hồ, chẳng biết tại sao. Nhưng thấy đại chưởng quỹ kia cười nói:

"Là nghĩa muội của tiểu thư, vậy là Nhị tiểu thư, chẳng biết ta có thể nhìn xem tay áo Nhị tiểu thư được không?"

Khâu Anh ở bên tai Yến Tê Đồng nói nhỏ, nàng mới biết thì ra là người ta tò mò quần ào mình. Nàng cũng kinh ngạc không thôi. Quen mặc quần áo ngắn gọn tiện lợi, tới đây là không thích ứng. Quần áo nơi này toàn là quần dài bó chân, tay áo như cánh quạt, làm gì cũng vướng víu. Đồ của nàng nàng đều sửa lại cả. Vốn nghĩ chỉ là việc nhỏ, ai ngờ bị người ta quan tâm đâu.

Đại chưởng quỹ lật tay áo Yến Tê Đồng, thấy quả nhiên là tự thay đổi, chỉ là đường may quá tùy ý. Xem ra nữ hồng của Nhị tiểu thư không có gì đặc biệt. Nhưng nàng có dung mạo đặc biệt đi, nó như ẩn như hiện dưới duy mão, rõ ràng cũng là một đại mỹ nhân tương tự như tiểu thư.

Xem xong tay áo, đại chưởng quỹ lại muốn xem tay nải. Yến Tê Đồng lấy xuống. Trước đây đã quen đeo túi xách, lớn nhỏ gì cũng có thể để vào, tuy bây giờ không có để cái gì nhưng đã quen rồi.

Đại chưởng quỹ chậc chậc ra tiếng, lăn qua lộn lại mà nhìn tay nải. Hắn vừa ý nhất là nó có thể điều chỉnh dài hay ngắn. Đại chưởng quỹ hỏi Yến Tê Đồng tác dụng, Yến Tê Đồng làm cho hắn xem; hoặc là đeo chéo, hoặc là mang trên lưng, hoặc là xách tay; Khâu Anh nhìn xem cũng thích thú sờ soạng hai lần, cũng muốn làm thử.

Đại chưởng quỹ gật đầu, để người làm dẫn Nhị tiểu thư tiếp tục chọn lụa, còn hắn thì nói ra suy nghĩ của mình cho Khâu Anh.

Khâu Anh nghe xong cười nói: "Muội muội ta chỗ nào cũng tốt, mà ta cũng chỉ quan tâm đến cô ấy, quên mất nghề nghiệp của mình, vẫn là đại chưởng quỹ thận trọng, cách biệt ta rất xa."

Tiểu thư cũng rất có óc làm ăn, là một người rất biết quản lý, nhưng ông chủ vẫn chưa có động thái giao lại cửa hàng cho nàng, Cố đại chưởng quỹ cũng không dám nói thêm cái gì.

Khâu Anh làm người ngay thẳng, thấy đây là việc tốt, lôi kéo Yến Tê Đồng đến nội đường, nói lại ý của đại chưởng quỹ cho nàng nghe. Yến Tê Đồng hơi chần chờ một chút. Nàng chỉ muốn người ta cứ mặc thế đi, nàng không muốn người ta phải thay đổi cái gì, nàng sợ hiệu ứng cánh bướm, không biết lại có hậu quả gì. Nhưng khi ngẫm lại, thấy chỉ là một thay đổi nhỏ, không phải thứ gì trọng yếu, có lẽ sẽ không có ảnh hưởng. Huống hồ Khâu Anh còn đang nhìn nàng, Yến Tê Đồng không thể làm gì khác hơn là gật đầu nói:

"Ta có hai bộ, lát nữa ngươi đi theo ta lấy. Còn tay nải lát nữa ta đưa cùng với hai bộ đồ luôn cho."

Khâu Anh đương nhiên vui vẻ. Chu Bán Tiên đã nói với mẹ nàng là nàng đại hóa đại cát; muội muội nhất định là người cho nàng đại cát!

Nhưng đại chưởng quỹ nôn nóng hơn, nghe Nhị tiểu thư đồng ý, đã không kịp đợi, nói làm là làm, sợ một hồi ý tưởng sẽ như gió cuốn đi. Đại chưởng quỹ sai người tới đo và may cho Yến Tê Đồng, cũng ghi nhớ sửa đổi nhỏ nhỏ lại cho nàng, do hắn muốn nhìn thử lụa mới nhuộm xem sao. Khâu Anh cũng ở một bên ồn ào muốn làm theo một bộ.

Yến Tê Đồng đứng ở đó bị mấy người vây quanh, nhất thời xuất thần nghĩ, mình đây là phải làm người mẫu à? Không biết họ bán quần áo có dùng người mẫu không. Nhất thời hiếu kỳ, Yến Tê Đồng hỏi Khâu Anh.

"Quần áo may sẵn sẽ được treo đủ kiểu dáng trong cửa hàng để cho khách tự lựa chọn, mà cũng không có cô gái nào đồng ý xuất đầu lộ diện đứng trong cửa hàng cho người khác xem cơ thể mình đâu."

Có quần áo mặc là được rồi, quên đi, nơi này không có nhựa để làm ma nơ canh. Nghĩ đến đây, nàng lại nghĩ tiếp: Không có nhựa là không có dầu mỏ; rồi nàng nghĩ đến ô tô, ô tô chạy bằng điện; rồi nàng nghĩ tới điện; rồi nàng cảm thán nơi này thiếu ánh sáng, rồi nàng lại nhớ nhà.

Yến Tê Đồng ngồi ở đó tập trung suy nghĩ, Khâu Anh phải kêu to vài tiếng mới hoàn hồn.

"Muội muội nghĩ gì thế?"

Yến Tê Đồng không thể nói nhớ nhà - nhà ở nơi xa kia - cũng may có duy mũ che lấp, dù nàng có khó chịu cũng không đến nỗi bại lộ, nên nàng chỉ nói:

"Nếu nhà ngươi bán xiêm y này, vạn nhất những cửa hàng khác nhìn thấy cũng học làm theo thì làm sao?"

Khâu Anh bất đắc dĩ nói: "Đây là tự nhiên rồi. Bình thường nhà ta bán được cái gì, người ta vẫn sẽ bán theo. Cũng may là danh tiếng Khâu gia vẫn vang dội hơn cho nên việc đó cũng không có ảnh hưởng gì lớn."

Đây là vấn đề bản quyền. Yến Tê Đồng nghĩ tốt xấu gì cũng là tỷ muội mình thắp nhang kết bái, giúp nàng một chút.

"Vật liệu không có cách biệt thì thôi. Nhưng nếu mẫu mới của chúng ta bán chạy, vậy chúng ta độc quyền phân phối luôn không phải là tốt hơn sao?"

Hai mắt Khâu Anh sáng ngời, đứng lên đi tới đi lui, nói: "Ta nghe nói chưởng quỹ tiệm sách đã lên quan phủ báo cáo số sách trong tay hắn, để không cho người ngoài sao chép; chúng ta có thể noi theo, viết đơn kiện về mẫu mới nộp lên quan, bàn giao chút ngân lượng cho họ giám sát. Có bạc tự nhiên sẽ dễ làm. Nếu thật sự có người làm theo, quan phủ có thể truy cứu theo đơn kiện mà phạt. Chúng ta chỉ cần ngăn cản được người khác sao chép là được, ngược lại không lấy số tiền này, đều cho quan phủ đi. À à, còn nữa, chúng ta không cần chờ người khác ra tay rồi mới biết chúng ta đã báo quan, chúng ta phải dự phòng, tuyên bố trước, chúng ta sẵn tiện nhắc nhở người khác một chút, phải cho người ta thấy được Khâu gia ta phúc hậu."

Yến Tê Đồng ngẩng đầu nhìn Khâu Anh hai mắt tỏa sáng, trong lòng không khỏi khâm phục. Phần sau càng là có tác dụng quảng cáo hơn. Mà bản quyền cũng được, quảng cáo cũng được, mình chỉ đề xuất phần đầu, cũng không có làm gì cụ thể. Khâu Anh có đầu óc là năng lực của nàng.

Khâu Anh càng nói càng cảm giác đây là ý tưởng vô cùng tốt nên đi tìm đại chưởng quỹ thương nghị ngay. Và kết quả của việc thương nghị này là tìm ngay đồ khác cho Yến Tê Đồng mặc liền, đổi lại bộ đơn sơ cải tiến nàng đang mặc, không cho để lộ ra ngoài nữa.

Công tác bảo mật làm đến nơi đến chốn, Yến Tê Đồng không thể làm gì khác hơn là đi theo bọn họ đi thay đồ.

Vì thế, khi Tang Tử tìm tới tiệm tơ lụa Khâu gia, nếu không phải có duy mạo là nàng đã không nhận ra người rồi.

Xiêm y là Khâu Anh giúp Yến Tê Đồng đổi, lụa vân cẩm, thắt lưng ngọc, hiện ra ngực lớn eo nhỏ; mà lụa đó là hàng mới, nổi tiếng và quý giá, đã đưa vào cung hai mươi thớt hoa văn khác nhau, ngoài cung cực ít người có thể mặc được. Lụa vân cẩm vốn đã đẹp, lại mặc lên người Yến Tê Đồng làm quý phụ tiểu thư xung quanh liên tục nhìn, xì xào bàn tán không biết là tiểu thư nhà ai. Tang Tử đến đã cứu được Yến Tê Đồng đang ngập trong biển ánh mắt, nàng vội vã chào hỏi Khâu Anh một chút rồi lôi kéo Tang Tử rời đi khỏi con phố đó mới thở phào nhẹ nhõm.

Tang Tử thấy nàng như bị cọp đuổi, không khỏi buồn cười: "Sao vậy?"

Yến Tê Đồng lấy tay áo lớn quạt, thở dốc nói: "Tại Khâu Anh đổi xiêm y này cho ta, hại ta bị nhìn suốt trong cửa hàng, thật là không dễ chịu."

Tang Tử đánh giá trên dưới, đột nhiên nhấc lên tầng sa ở duy mạo Yến Tê Đồng.

Yến Tê Đồng bị kinh ngạc, nhìn hai bên, thấp giọng nói: "Ngươi làm gì vậy?" Tang Tử nói mặt nàng nếu không có bôi thuốc mỡ với phục nhan thảo thì có thể dùng son phấn để che, nhưng bây giờ là thời kỳ then chốt để thay da mới cho nên cẩn thận vẫn hơn. Huống hồ, vạn nhất đụng tới Yến gia thì làm sao. Nói chung nhiều cái bất lợi như vậy, Tang Tử để nàng ra ngoài mang theo duy mạo. Yến Tê Đồng nguyên bản cũng bởi vì vết sẹo liên lụy mà bị quản chế khắp nơi, nhưng hiện tại sao lại xốc màn che lên?

"Chỉ cảm thấy ngươi nên mặc xiêm y như thế, " Tang Tử vẫn chưa thả tầng sa xuống: "Ngươi đẹp như vậy, mà lại mặc những tố y kia, ủy khuất ngươi, ngươi phải mặc như vậy mới đúng. Mà yên tâm đi, ngươi chạy từ đó đến đây, mặt đỏ hết lên, không cần trang điểm đâu, vả lại ngươi cũng không có mang trang sức gì, toàn bộ Hoành Kinh gần như sẽ không có ai."

Đôi khi, Yến Tê Đồng cảm thấy trong đầu Tang Tử nhất định bị thiếu một dây thần kinh. Tỷ như cô ấy hoàn toàn không biết bản thân mình ban đêm sẽ ôm nàng ngủ; tỷ như trước mắt, cô ấy cứ nhìn nàng chăm chú rồi còn đàng hoàng trịnh trọng tán dương nàng. Cho nên dù da mặt dày như  Yến Tê Đồng cũng sẽ đỏ; nàng cảm giác trên mặt mình nóng bừng bừng sâu sắc. Hơn nửa là nàng bị mấy câu này tâng bốc, hại nàng không biết phải nhìn ở đâu; mà trong tai cứ không ngừng quanh quẩn những câu nói kia, hại nàng thấy ngứa ngứa.

"Để tránh cho ngươi bị người ta cuỗm đi mất, ta sẽ nắm tay ngươi dẫn đi." Tang Tử thả tay xuống, thuận tiện nắm tay Yến Tê Đồng.

Yến Tê Đồng vẫn còn cảm thấy ngứa tai, nhưng cảm thấy đưa tay gãi quá bất nhã nên cái ngứa kia cứ vùi vùi cho đến tận đáy lòng. Nàng chậm rãi lê bước chân đi theo Tang Tử, cố gắng quên đi những cảm thụ quái dị kia. Phía trước lờ mờ bởi vì tầng sa che mặt lắc lắc. Nàng cũng không biết đi tới đâu, chỉ có thể đi theo.

Có điều đi không được bao lâu, Yến Tê Đồng cảm thấy vai mình nặng đi, nàng quay đầu nhìn, thấy Tang Tử đã tựa vào; vị trí tay của hai người đã thay đổi biến thành Yến Tê Đồng nâng đỡ Tang Tử.

Hiểu ngầm chính là sự được dưỡng thành, Yến Tê Đồng chế nhạo: "Ngươi không phải nói là dắt tay ta đi sao?"

"Ta mệt." Tang Tử mềm giọng nói. "Phía trước có quán trà, chúng ta đi uống, chợp mắt một lát."

Continuar a ler

Também vai Gostar

114K 11.7K 31
*Asker Kurgusu* Güneş Milan Aksu, annesinin günlüğünü okuyarak babası hakkında herhangi bir bilgiye ulaşarak onu bulmak ister. Fakat günlüğü okurken...
746K 44.1K 65
"Hiç bir aile karesinde yerim yokmuş ki benim" Ben Buse. Buse Yalın olarak doğmuştum ve şimdi Buse Gamzeli olarak ölecektim. Bu ruhu ölmüş, bedeni ya...
19.2M 1M 53
"Karımı artık yanımda, odamda ve yatağımda görmek istiyorum!" diye bağırınca donup kaldım. Ne söylediğinin farkında mıydı? Bir başkasının kimliğiyle...
DİLVAN Por Helin

Ficção geral

3.8M 189K 56
Tek davası okumak olan Avin Mirşad. Bin derdin dermanı olan Maran Mirşad. "Mardin şahidim Maran yüreğimin güneşisin. Dışımı aydınlatırken yüreğimi...