"Được." Tần Hàm lập tức cầm lên chén rượu của mình, muốn rót đầy rượu, "Chỉ cần là ý của tỷ tỷ, Tiểu Hàm đều nguyện ý làm."

"Đừng rót nhiều như vậy, rượu này có chút mạnh." Rượu rót được một nửa, Tần Lăng đã ngăn lại động tác của Tần Hàm, "Cẩn thận uống say, nửa chén là đủ rồi."

Tần Hàm nghe lời gật đầu, cầm lấy nửa chén rượu cùng Tần Lăng đụng một cái, uống một hơi cạn sạch. Tần Hàm không có thói quen uống rượu, thoáng cái liền bị sặc đỏ bừng cả khuôn mặt.

"Ngươi như thế nào không cẩn thận như vậy." Tần Lăng lập tức đưa tay vỗ vai Tần Hàm, "Ngươi xem ngươi luôn nôn nôn nóng nóng như vậy a, đã ba năm rồi vẫn không thay đổi."

"Khục khục, ở trước mặt tỷ tỷ Tiểu Hàm vĩnh viễn đều như vậy, khục khục."

"Ngươi a, vẫn chưa trưởng thành." Tần Lăng đáy mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ.

"Khục khục, tỷ tỷ, rượu trong cung hương vị thật tốt. Khục, mặc dù có chút mạnh, nhưng rất ngon. Tỷ tỷ, chúng ta lại uống một chén."

"Uống gì mà uống." Tần Lăng đáy mắt hiện lên một tia trách cứ, "Không quen cũng đừng uống."

"Không, ta muốn uống." Tần Hàm một bên nói qua, một bên đem chén rượu của mình rót đầy, uống một chút rượu, lá gan Tần Hàm cũng lớn một chút, mở miệng nói ra, "Uống một chén, tỷ tỷ có thể ở bên cạnh Tiểu Hàm lâu một chút, không uống rượu tỷ tỷ một hồi liền phải trở về với Tương vương, Tiểu Hàm chỉ là muốn ở cùng tỷ tỷ trong chốc lát."

"Đồ ngốc." Tần Lăng mỉm cười, duỗi ra ngón trỏ nhẹ nhàng điểm vào trán Tần Hàm, "Tỷ tỷ tới đây đặc biệt cùng Tiểu Hàm ngồi chung một chỗ đây."

"Sao?" Tần Hàm đáy mắt hiện lên một tia nghi hoặc, "Tỷ tỷ thân là Tương vương phi, cùng Tiểu Hàm ngồi chung một chỗ chẳng phải là hư mất quy củ?"

"Không có gì đâu Tiểu Hàm." Tần Lăng mỉm cười, "Là Tương vương kêu tỷ tỷ tới đây, hắn nói, hai tỷ muội chúng ta đã lâu không gặp, cho nên lúc tiến cung đã xin chỉ thị của Hoàng thượng, để cho chúng ta ngồi cùng một chỗ a."

"Tỷ tỷ... vậy ngươi vừa mới cùng Tương vương nói chuyện vui vẻ như vậy, là vì chuyện này?"

"Đúng vậy a." Tần Lăng mỉm cười, vuốt mũi Tần Hàm, "Có thể cùng Tiểu Hàm ngồi chung một chỗ, tỷ tỷ đương nhiên cao hứng."

"Tiểu Hàm cũng rất cao hứng." Lúc Tần Lăng ngồi xuống, Tần Hàm ôm lấy tay Tần Lăng, "Thật tốt, lại có thể cùng tỷ tỷ ở chung một chỗ, tuy rằng chỉ trong thời gian ngắn ngủi." Bởi vì ở trong cung, Tần Hàm hơi ôm một chút liền buông Tần Lăng ra.

"Ăn chút bồ đào a." Tần Lăng thay Tần Hàm bóc lấy vỏ bồ đào, "Ngươi từ nhỏ liền lười như vậy, bồ đào không có tỷ tỷ thay ngươi bóc vỏ ngươi cũng không ăn."

"Vẫn là tỷ tỷ hiểu rõ ta nhất." Tần Hàm mỉm cười, một cái ăn hết quả bồ đào Tần Lăng đưa tới. Quả nhiên, có tỷ tỷ bên cạnh vẫn tốt nhất.

Hai tỷ muội ngồi một chút Hoàng đế đã tới rồi. Toàn bộ mọi người quỳ xuống hành lễ, sau khi Hoàng đế nói một tiếng bình thân liền ngồi xuống.

Cung tiệc đã tiến hành một nửa, không biết ai đề nghị nói tài đánh đàn của Tần Hàm là thiên hạ đệ nhất, Tần Lăng vũ kỹ không ai bằng. Hoàng đế đem ánh mắt nhìn về phía hai tỷ muội.

"Nếu đã như vậy, hai tỷ muội các ngươi nếu không ngại thì biểu diễn một chút cho trẫm nhìn xem."

Mắt nhìn tình huống xung quanh, Tần Lăng cũng biết lần này không thể từ chối, cùng Tần Hàm đứng dậy, hướng phía Hoàng đế cúi đầu, nói: "Vậy thần xin bêu xấu, mời Hoàng thượng trước cho phép thần đi thay y phục."

Hoàng đế vung tay lên, xem như đã đáp ứng.

Tiếng đàn du dương vang vọng, trong cung điện một mỹ nữ tuyệt sắc, một thân áo đỏ, nhẹ nhàng khiêu vũ. Khi thì nhu hòa, khi thì cương quyết, dắt động nhân tâm. Người xung quanh đều nhìn đến ngây người. Ngay cả Hoàng đế cũng nhìn không rời mắt.

Tần Hàm tuy rằng gảy cầm nhưng tâm tư của nàng toàn bộ đều đặt vào tên người nữ tử kia. Chỉ cảm thấy ở giữa thiên địa bỗng nhiên biến sắc, đáy mắt đều chỉ có y phục đỏ rực của tỷ tỷ xong vòng. Cái gì cũng đều nhìn không tới, nghe không được, trong thế gian này chỉ còn lại một mình tỷ tỷ.

Mỗi một lần xoay tròn, Tần Lăng đều hướng phía Tần Hàm lộ ra một nụ cười mê hoặc chúng sinh, Tần Hàm cảm thấy hồn phách của mình đều bị câu đi rồi. Tiếng đàn cùng vũ đạo hoàn mỹ kết hợp, linh hồn hai người cũng dần dần giao hòa. Tỷ muội hai người lại đắm chìm trong thế giới của riêng mình, ai cũng không nhìn thấy đáy mắt Hoàng đế xuất hiện một tia tham lam.

[BHTT] [HOÀN] [CĐ] [EDIT] Trưởng Công Chúa Trọng SinhNơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ