Hoàng đế tiện tay mở ra, phía trên chằng chịt tên của các loại dược liệu, còn có mấy con số, xem xong cũng khiến người khác chóng mặt. Hoàng đế đem sổ sách khép lại, đưa cho Lý công công đứng bên cạnh, hỏi: "Hoàng hậu cho trẫm xem cái này, là muốn nói cái gì?"

"Hoàng thượng, ở đây còn có một số sổ sách." Hoàng hậu nói, lệnh cho Liên Nhi đem một quyển sổ khác đưa cho Hoàng đế, "Đây là do nô tì đã cho không ít người kiểm tra và kê khai. Là tất cả số dược liệu vào tối hôm qua. Nô tì đem tất cả số dược liệu bị thiếu sót đều ghi ra, sai người tính toán số lượng. Cuối cùng, nô tì phát hiện một sự tình rất lớn."

"A?" Hoàng đế nhíu mày, "Sự tình gì?"

"Nô tì phát hiện." Hoàng hậu vô tình hay hữu ý liếc mắt nhìn Lưu Quý phi, nói, "Dược liệu bị thiếu ngoại trừ các danh sách thuốc bổ dùng bên ngoài được các vị ngự y ghi chép lại, ngoài ra còn có một vài dược liệu không được kê khai. Mà những dược liệu này nếu tụ lại cùng một chỗ, vừa vặn là thuốc phá thai tốt nhất! Hoàng thượng, thử hỏi trong nội cung này, ngoại trừ Quý phi muội muội, còn có ai sẽ cần loại thuốc này?"

Lưu Quý phi sắc mặt bỗng nhiên tái xanh, Lưu ngự y quỳ mặt đất cũng là toàn thân run rẩy. Hắn thật sự là một chút cũng không thể ngờ được Ngô ngự y lại có thể kiểm tra kĩ như vậy.

"Tiện nhân!" Hoàng đế cho Lưu Quý phi một cái tát, "Oan uổng cho trẫm sủng ái ngươi như vậy, ngươi không chỉ làm mất đi một hài tử, còn muốn hãm hại những hài tử khác của trẫm! Ngươi là loại nữ nhân rắn rết!"

"Oan uổng a, nô tì oan uổng." Bị đánh một cái, Lưu Quý phi ngược lại càng thêm trấn định. Che lấy gò má, quỳ gối bên cạnh Hoàng đế nói, "Hoàng thượng, thuốc sảy thai cũng không thể nói là do nô tì gọi Lưu ngự y điều chế cho. Có lẽ là trong nội cung có một phi tử khác không muốn nhìn nô tì có thai, muốn hãm hại nô tì!"

"Hoàng thượng, nô tì có một biện pháp, có thể nghiệm chứng xem những dược liệu này có phải do Lưu ngự y lấy đi hay không." Hoàng hậu cười cười nói.

"Phương pháp gì, nói trẫm nghe một chút."

"Hoàng thượng chỉ cần để cho các vị ngự y đều đi ngửi thử những hộp dược liệu bị thiếu, xem có mùi thơm của ngưng hương không mọi chuyện sẽ rõ." Hoàng hậu trong mắt hiện lên một tia cơ trí, nói, "Lưu ngự y mỗi ngày đều muốn thay quý phi muội muội bắt mạch thật nhiều lần, trên người tất nhiên sẽ lưu lại ngưng hương. Loại mùi thơm này chúng ta không ngửi được, nhưng mà quanh năm ở hòm thuốc có lẽ các vị ngự y có thể ngửi ra được. Hoàng thượng nếu không ngại có thể mời các vị ngự y thử xem sao."

Nói đến đây mọi thứ cũng coi như đã quá rõ ràng, Lưu ngự y có muốn nói dối cũng không nói được nữa rồi.

"Hoàng thượng thứ tội, Hoàng thượng thứ tội!" Lưu ngự y liều mạng dập đầu, nói ra, "Hoàng thượng, những chuyện này đều là do Quý phi nương nương buộc vi thần làm theo, vi thần không dám không làm a. Vi thần vô năng, hài tử này của Quý phi vốn là không bảo vệ được..."

"Hoàng thượng, hắn nói bậy!" Lưu ngự y còn chưa nói xong, Lưu quý phi liền vội vội vàng vàng cắt đứt, khóc lóc kể lể nói, "Hài tử của nô tì rõ ràng vẫn còn rất tốt. Lưu ngự y mỗi lần đến đây đều nói với nô tì hài tử rất khỏe mạnh, nô tì căn bản không biết đứa bé này không giữ được. Là ngươi, nhất định là ngươi!" Lưu Quý phi chỉ vào Lưu ngự y nói, "Nhất định là ngươi cố ý hãm hại Bổn cung, biết rõ Bổn cung sẽ đi ngắm hoa nên cố ý đem thuốc phá thai nói thành thuốc dưỡng thai, lừa gạt Bổn cung. Để cho thời điểm Bổn cung sảy thai là ở bên cạnh người khác, xem như không can hệ đến ngươi! Hoàng thượng, Lưu ngự y lòng muông dạ thú, thỉnh Hoàng thượng minh xét!"

[BHTT] [HOÀN] [CĐ] [EDIT] Trưởng Công Chúa Trọng SinhWhere stories live. Discover now