BHTT-EDIT-HOÀN Quan hệ nuôi d...

By HyTrannguyen

490K 21.7K 362

chương 1 đến 15: lấy của một bạn tên Hako Còn lại là do thích nên làm tiếp editor: Tuyên Hy edit hoàn: 87 ch... More

chương 1: nhận nuôi
chương 2: Loli
chương 3: tiết kiệm
chương 4: người nhà
chương 5: lưu lại
chương 6: mẹ kế
chương 7: ôm một cái
chương 8: chợp mắt
chương 9: tiễn bước
chương 10: nắm tay
chương 11: về nhà
chương 12: chụp ảnh
chương 13: thẹn thùng
chương 14: đáp ứng
chương 15: bánh mì
chương 16: vai trò
Chương 17: xưng hô
chương 18: tâm ý
chương 19: tồn tại
chương 20: ở ngoài qua đêm
Chương 21: không yêu
chương 22: kêu gọi
chương 23: khen thưởng
chương 24: Lão sư cũ
chương 25: khai thông
chương 26: đồng lõa
chương 27: thời gian
chương 28: ghép đôi
chương 29: thư tình
chương 30: tình hình
chương 31: ngu ngốc
chương 32: sinh nhật
chương 33: yêu
chương 34: giả bộ bệnh
chương 35: thầm mến
chương 36: làm nũng
chương 37: phai nhạt
chương 38: say rượu
chương 39: trộm hương
chương 40: Du Du
chương 41: ghen
chương 42: khó chịu
chương 43: phản nghịch
chương 44: người Mỹ
chương 45: Bính tiền
chương 46: bao che
chương 47: bi kịch
chương 48: bí mật
chương 49: trốn người
chương 50: đà điểu
chương 51: mua muối
chương 52: trốn đi
chương 53: sơ sót
chương 54: ngủ
chương 55: đặt bẫy
chương 56: mắc câu
chương 57: ngã bài
chương 58: trúng độc
chương 59: khó chịu
chương 60: hôn nhẹ
chương 61: điểm mấu chốt
chương 62: ràng buộc
chương 63: chưa chợp mắt
chương 64: cô quạnh
chương 65: vượt tường
chương 66: đáp lại
chương 67: công thụ
chương 68: mê hoặc
chương 69: mộng cảnh
chương 70: nghịch vị trí
chương 71: ước định
chương 72: chấp niệm
chương 73: chú ý
chương 74: tiến bộ
chương 75: lộ tẩy
chương 76: ở lâu
chương 77: kiện định
chương 79: nhiều chuyện
chương 80: mối tình đầu
chương 81: nghe trộm
chương 82: nguyên nhân
chương 83: văn kiện
chương 84: thẳng thắn
chương 85: uy hiếp
chương 86: giằng co
chương 87: ký tên (chính văn hoàn)
phiên ngoại 1: Tề Tử Vũ ôn nhu
phiên ngoại 2: lần thứ hai nhận nuôi

chương 78: thi đại học

3.5K 156 2
By HyTrannguyen

Chương 78: Thi đại học

Tự bước vào tháng năm, Giang Hoài Sương liền hiếm thấy Hứa Đan Lạc cười. Không biết là tới gần thi đại học áp lực quá lớn, hay là bởi vì ở biệt thự mỗi lần đều phải cẩn thận một chút. Thời gian dài không nhìn thấy hài tử làm nũng dính người, Giang Hoài Sương cũng rất mất mác. Bởi vì kiêng kỵ giang ba ba giang mẹ, thái độ của Giang Hoài Sương gần như giống Hứa Đan Lạc, cũng bất đắc dĩ thoáng lạnh nhạt chút, chỉ sợ kích động đến bọn họ, ở thời khắc mấu chốt lại nổi lên tranh chấp, liền không tốt. Vì vậy, Hứa Đan Lạc liền càng thêm u sầu...

Liền mấy bữa, Hứa Đan Lạc đều chỉ là ăn vài miếng cơm, rồi đùn đẩy do ăn no mà trở về phòng đọc sách. Ý tứ của Giang mẹ, nói chung là do Hứa Đan Lạc áp lực học lớn nên không có khẩu vị, liền đề nghị mời hai đầu bếp từ khách sạn về nhà, cũng tốt đổi chút món ăn mới mẻ. Giang Hoài Sương ngẫm lại, do dự, vẫn là ra quyết định của chính mình: "Buổi sáng bắt đầu, buổi trưa ăn cơm ngoài đi, buổi tối lại trở về ăn."

"Hai ngươi có thời gian ở bên ngoài ăn, còn không bằng lái xe trở về, xin mời đầu bếp chuyên nghiệp về nhà làm không phải giống nhau sao?" Giang mẹ nghi hoặc.

"Khác nhau chính là ở nơi nào ăn." Giang Hoài Sương đặt chén đũa trong tay xuống, nhìn cửa phòng cách đó không xa đóng chặt nhẹ giọng mở miệng. Hứa Đan Lạc ngày ấy ở thư phòng, mình không phải không nghe lọt. Xác thực, đã thành thói quen thân mật, giả bộ làm người xa lạ, rất khó chịu đi. Thêm vào mình mấy ngày nay, cũng bởi vì có kiêng dè, hết sức lảng tránh, hài tử trong lòng nhất định không dễ chịu. Mặc kệ là bởi vì không đói bụng hay là bởi vì áp lực trong nhà, đi ra ngoài ăn cơm trưa, cũng coi như là ở giữa điều hoà.

Giang Hoài Sương đem thoại đến dễ hiểu như vậy, giang mẹ cũng không ngu ngốc, nghe, tức giận liền bốc lên. Không phải nói rõ mình cản trở, vì lẽ đó Hứa Đan Lạc mới ăn cơm không ngon sao.

Mắt thấy giang mẹ muốn xù lông, Giang Hoài Sương gương mặt ra vẻ lão luyện, giang ba ba thở dài, chỉ có thể đứng ra đỡ lấy vai trò vuốt lông."Đi ra ngoài ăn cũng được, dù gì ở đây cách nội thành cũng gần, có thể đổi nhiều không gian ăn uống, muốn ăn cái gì liền có thể ăn cái đó, nếu so với xin mời đầu bếp trở về làm cũng thuận tiện hơn. Cũng là chuyện bữa cơm thôi, liền theo hài tử đi." Giang ba ba phất tay một cái ra hiệu Giang Hoài Sương có thể đi trước.

Đã có người đứng ra từ chối khéo, Giang Hoài Sương cũng không khách khí, gật đầu tạ giang ba ba, đứng dậy lên lầu.

Buổi trưa thứ hai, Giang Hoài Sương rất sớm lái xe chờ ở cửa trường học. Khi Hứa Đan Lạc nhìn thấy xe Giang Hoài Sương thì, ngốc đến ngay cả đường cũng không đi, vẫn là Giang Hoài Sương bài trừ muôn vàn khó khăn, mới đưa xe lái đến bên người.

"Lên xe." Giang Hoài Sương không chịu nổi cái gương mặt ngơ ngác kia, mở cửa xe hướng về phía Hứa Đan Lạc ngoắc ngoắc ngón tay.

"Làm sao hôm nay lại tới đón?" Hứa Đan Lạc ngoan ngoãn lên xe ngồi ổn định, nhưng không quên hỏi vấn đề.

"Ừm." Đã lâu hai người chưa được riêng tư, nhàn nhạt vui sướng từ đáy lòng hiện lên, Giang Hoài Sương nhẹ nhàng lên tiếng, chưa bao giờ dễ chịu như vậy. Có lẽ còn dễ chịu nhiều hơn nữa, khóe miệng ý cười sẽ thường phản bội suy nghĩ tiểu tiểu đắc ý trong lòng mình lúc này.

"Cái kia... Thật giống đi sai đường." Hứa Đan Lạc thấy Giang Hoài Sương dáng vẻ không mặn không nhạt, thì đoán không được đang suy nghĩ gì, bất quá bất luận đang suy nghĩ gì, cũng không đến nổi ngay cả đường về nhà cũng tính sai đi.

Thật ngốc... Hứa Đan Lạc dáng dấp có chút bất đắc dĩ quẫn bách, rốt cục để Giang Hoài Sương nhịn không được bật cười."Đến, xuống xe." Giang Hoài Sương chưa cho Hứa Đan Lạc cơ hội phản ứng, đã đi tới cửa phòng ăn của nhà hàng cơm kiểu Tây dừng lại. Giang Hoài Sương đã sớm nghĩ tới, thời gian nghỉ ngơi buổi trưa cũng là rất trọng yếu, vì vậy chọn một phòng cách xa bên ngoài, bao căn phòng nhỏ, loại sau khi ăn cơm xong, cũng có thể có nhiều thời gian nghỉ ngơi.

"Hôm nay ăn cơm ở đâu? Giang ba ba và giang mẹ cũng tới sao?" Hứa Đan Lạc vừa đi vừa hỏi, ánh mắt lại là chăm chú nhìn chằm chằm, mình đang bị Giang Hoài Sương chủ động dắt tay phải. Hôm nay, tựa hồ có chỗ nào, rất không đúng a.

"Bọn họ không đến, chỉ có hai người." Giang Hoài Sương đột nhiên dừng bước, quay đầu nghiêm túc mở miệng hỏi: "Làm sao, cùng ăn cơm riêng với ta không vui a? Vậy chúng ta hiện tại trở về vẫn còn kịp."

"Không phải." Hứa Đan Lạc nắm chặt tay Giang Hoài Sương, miệng nhỏ dẹp ra, con mắt hồng.

"( ⊙o⊙)..." Giang Hoài Sương ngây người, hài tử làm sao đùa giỡn cũng không chịu nổi: "Đùa giỡn, đùa giỡn a." Giang Hoài Sương không biết nói gì, đem Hứa Đan Lạc tiến vào phòng khách, lau nước mắt, làm sao như là mình đang bắt nạt tiểu hài tử.

Hai người mới vừa ngồi yên, trước dự định, cơm trưa đã được đưa vào, cuối cùng bồi bàn nghe theo Giang Hoài Sương ra hiệu cài cửa lại.

"Được, ăn cơm. Ăn cơm xong phải ngủ một tí đi, buổi chiều đưa đi trường học." Giang Hoài Sương chỉ chỉ sô pha giường bên cạnh.

Hứa Đan Lạc xem món ăn trên bàn, lại nhìn cái sô pha lớn đến mức kỳ cục kia, trên mặt tràn ngập dấu chấm hỏi: "Tại sao phòng ăn cơm riêng sẽ có sô pha giường?"

"Buổi sáng đã đặt trước, giữ phòng trong hai tháng." Giang Hoài Sương, đưa chén nước trái cây cho Hứa Đan Lạc.

" ý là, sau này mỗi buổi trưa, mọi người cũng sẽ ở đây ăn cơm?" Hứa Đan Lạc cái miệng nhỏ uống nước trái cây, nhưng vấn đề tiếp nối vấn đề.

Làm sao mấy ngày không tán gẫu, câu hỏi của hài tử vấn đề nên nhiều vậy sao."Chỉ chúng ta." Giang Hoài Sương hiếm thấy thật kiên nhẫn mở miệng sửa lại: "Trước kỳ thi tốt nghiệp trung học, mỗi buổi trưa chúng ta đều ở đây ăn. Dù gì cũng chỉ thuê phòng của bọn họ, muốn ăn thứ nào trong tiệm không có, cũng có thể gọi thức ăn ngoài." Giang Hoài Sương đưa tay chỉ chỉ tôm hương cay (giống tôm rim với ớt) trên bàn vốn không nên xuất hiện ở nhà hàng Tây, còn là đang bốc hơi nóng...

"Cái kia giang ba ba cùng giang mẹ..." Hứa Đan Lạc cúi đầu nhìn ngón tay.

"Cho rằng sẽ rất cao hứng cùng ăn cơm riêng..." Giang Hoài Sương ý đồ xấu làm ra kiểu tâm linh bị tổn thương.

Hứa Đan Lạc ngẩng đầu, nụ cười trên mặt Giang Hoài Sương thực sự không giấu được, không phải ngu ngốc cũng sẽ không mắc lừa đi. Đương nhiên, có lúc, cái thế giới là bởi vì có ngu ngốc mới càng tốt đẹp.

"... Rất nhớ..." Hứa Đan Lạc cầm dao nĩa, không hướng về bò bít tết trước mặt, ngược lại là nén ra câu nói.

Gặp mặt, có cái gì rất nhớ sao... Giang Hoài Sương bị câu nói cuốn hút quá mức, mà nuốt con tôm đã bóc võ xuống miệng, vừa định mở miệng, nhưng đối mặt với Hứa Đan Lạc mang theo vài phần ngượng ngùng, ánh mắt có chút lay động, đột nhiên cảm thấy trong lòng như bị ai quét một lớp mật ong, ngọt ngọt, ngứa, mềm mại.

"A cũng vậy..." Giang Hoài Sương thấp giọng ba chữ, nhưng ánh mắt so với Hứa Đan Lạc lay động đến lợi hại hơn.

"Cái gì?" Hứa Đan Lạc sờ sờ lỗ tai, mình vừa nãy giống như nghe được Giang Hoài Sương cũng là?

"Ăn cơm." Giang Hoài Sương hất tay, đem tôm đã bóc tốt ném vào đĩa của Hứa Đan Lạc, nhưng bên tai có chút nóng nóng. Nhất định là trong phòng điều hòa mở quá cao, Giang Hoài Sương vùi đầu lột tôm, yên lặng oán thầm.

Bữa cơm, hai người được ăn rất là sung sướng, đặc biệt là Hứa Đan Lạc, hầu như là đem mấy bữa ăn cơm ít bây giờ đều bù lại. Mắt ngắm cái bụng nhỏ phình ra, Giang Hoài Sương thật lo lắng sẽ bị phình đến xấu .

Vì vậy, mỗi buổi trưa đưa đón, cơm trưa, giấc ngủ trưa, lại như từ trong cuộc sống trộm một ít thời gian, đơn giản mà ấm áp vui sướng. Bởi vì mỗi buổi trưa đều có thể cùng Giang Hoài Sương một chỗ, mặc dù là buổi tối trở lại biệt thự, nhưng hài lòng trên mặt Hứa Đan Lạc cũng không giảm thiểu mấy phần. Giang mẹ nhìn ở trong mắt, tức giận ở trong lòng, vẫn cứ e ngại thi đại học, nửa phần không phát tác được.

Cao trung ba năm, liền tới kỳ thi tuyển đại học. Bất luận trước tốt hay xấu, cuộc thi này, chung quy sẽ trở thành bước ngoặt rất lớn đối với cuộc sống của nhiều người. Thi xong, Hứa Đan Lạc cảm giác không tệ, đương nhiên, chủ yếu vẫn là muốn quy công cho Giang Hoài Sương liên tục bồi thi (giống chỉ bài). Tuy cửa trường đại học cách trở, muốn nhấc lên tâm tình, nhưng để Hứa Đan Lạc dưới áp lực thi đại học, nên phát huy thực lực của bản thân. Tuy rằng còn chưa công bố kết quả thi, bất quá sau khi xem qua báo chí so sánh qua đáp án, phỏng chừng nguyện vọng thứ nhất vài đại học T, là không thành vấn đề.

Giang Hoài Sương cũng đã từng hỏi, tại sao Hứa Đan Lạc không lựa chọn trường ở thành phố "B". Dựa theo mức độ Hứa Đan Lạc dính mình mà nói, muốn chạy đến thành phố lân cận học, thực là sự kiện làm người ta khá giật mình sự . Hứa Đan Lạc trả lời, nhưng lại để Giang Hoài Sương càng thêm giật mình.

"Lúc đó rất muốn học ở đó nhưng vẫn bỏ qua, thay vào đó có thể đi nơi khác để trải nghiệm cảm nhận được nhiều thứ." Hứa Đan Lạc tựa hồ sớm liệu được Giang Hoài Sương sẽ đến hỏi mình vấn đề này, nhưng lấy thái độ đặc biệt thành thật trả lời: "Rất muốn trở thành người có thể bảo vệ, trở thành người có thể chia sẻ. Thế nhưng nếu như không ngừng đi lên, liền không muốn tự lập đây. Không muốn ở trong mắt, mãi chỉ là hài tử được người khác chăm sóc. Vì lẽ đó, tạm thời tách ra, là vì sau này có thể càng tốt hơn lúc bắt đầu."

Hài tử luôn ở bên cạnh, là lúc nào, bắt đầu lặng lẽ lớn lên đây. Có chủ ý, mục tiêu, may chính là, đều vẫn muốn cùng mình kéo dài quan hệ. Giang Hoài Sương trong lòng có chút chua xót, nhưng càng nhiều là cảm động cùng vui mừng. Vì vậy tuy rằng không muốn để Hứa Đan Lạc rời khỏi thành phố "B", Giang Hoài Sương vẫn là ngầm đồng ý ở cột nguyện vọng một điền đại học T.

Thế sự đều là có người vui mừng có người ưu buồn, Hứa Đan Lạc muốn qua thành phố khác học đại học, ưu buồn chính là Giang Hoài Sương, vui mừng tự nhiên là giang mẹ. Đối diện mẹ lộ sự vui mừng ra ngoài mặt, Giang Hoài Sương rất là phiền muộn. Bất quá, khiến cho người khác khó hiểu chính là, thi đại học kết thúc, nhưng giang mẹ cũng không nhắc lại chuyện muốn cùng Hứa Đan Lạc nói chuyện. Giang Hoài Sương thực không tin, bởi vì Hứa Đan Lạc đi nơi khác học đại học, liền để mẹ mình an tâm? Bất quá, Giang Hoài Sương xưa nay đều là thừa hành động không bằng tĩnh đạo lý, nếu giang ba ba cùng giang mẹ không có nói ra, mình cũng là làm bộ quên chuyện, chỉ là lại có thêm phần tâm tư.

Bất ngờ là, Giang Hoài Sương chẳng biết lúc nào thì phòng của mình bị cha mẹ xù lông lần thứ hai, nhưng nhận được lời mời đến từ Tề gia liên hoan. Bất quá, chỉ là mời mình và Hứa Đan Lạc, đúng là để Giang Hoài Sương có chút khó hiểu, cảm thấy có chỗ nào không thích hợp.

Tuy là như vậy, thế nhưng Giang Hoài Sương vẫn là đúng giờ đến hẹn. Trong điện thoại Tề Tử Vũ, nói chỉ là buổi tối đơn giản, xem như chúc mừng Hứa Đan Lạc cuối cùng từ thi đại học trong biển khổ bò lên bờ, bất quá làm Giang Hoài Sương nhìn thấy Thang Biên Tâm cũng xuất hiện ở Tề gia, liền biết chuyến này tuyệt đối không chỉ là dùng cơm tối đơn giản.

Lần trước kia, Thang Biên Tâm là lấy thân phận bằng hữu của Tề Ngạn cùng mình dự họp sinh nhật năm tuổi của Du Du, như vậy hôm nay, là lấy thân phận gì ngồi ở đây? Giang Hoài Sương nhìn Tề mẹ sắc mặt có chút không quen, cùng Tề Tử Vũ mang theo ánh mắt khẩn cầu, thở dài, xem ra bữa cơm hôm nay, vẫn là phải tốn sức lực mới có thể ăn được a, không biết thời điểm thoát ra có còn kịp hay không.

Theo âm thanh lanh lảnh "Giang giang", Giang Hoài Sương thuận lợi bị một người mặc chiếc váy hoa chộp được đánh gục, bứt ra cái gì, trong nháy mắt liền là phù vân.

Thang Biên Tâm hơi có lúng túng, Tề Tử Vũ mang khẩn sắc, Tề mẹ mơ hồ không vui, Giang Hoài Sương cũng không khó hiểu. Nhưng Tề Ngạn cùng lão bà hắn Tiền Hiểu Đồng rõ ràng luẩn quẩn, biểu hiện "muốn nói lại thôi" là xảy ra chuyện gì? Giang Hoài Sương quên nhìn Hứa Đan Lạc thật yên tĩnh ngồi uống trà, thật hiểu vì sao hài tử có lúc mẫn cảm cực điểm, có lúc thần kinh có thể lỗ mãng đến kinh người. Xác thực, Hứa Đan Lạc mẫn cảm, từ trước đến giờ đều là nhằm vào người Giang Hoài Sương mà thôi. Lúc này đang an an ổn ổn mà ngồi xuống, làm sao không cảm giác được sóng ngầm không ngừng trong phòng.

Bữa cơm, không dễ dàng ăn a... Không tìm được đồng minh lại không làm rõ được tình huống Giang Hoài Sương thở dài, đơn giản ôm Du Du đi trong phòng chơi búp bê vải đi.

static.y

Continue Reading

You'll Also Like

101K 6.2K 90
Tên khác: Tha Dã Khả Dĩ Ngận Ôn Nhu Tác giả: Đát Anh Thị giác tác phẩm: Chủ thụ Thể loại: Đô thị tình duyên, tình hữu độc chung, vườn trường, trưởng...
588K 44.6K 74
  Nội dung: Khuôn viên trường, văn bản ngọt ngào, trọng sinh, He.   Nhân vật chính: Lâm Tư Tranh, Hạ Đình┃ Nhân vật phụ: Khác: Độ dài: 74 chươ...
33K 1.5K 44
Tác phẩm: Mộng Nhập Tinh Hà (梦入星河) Tác giả: Khiếu Hoa Miêu (叫花猫) Nhân vật chính: Tống Thanh Mộng x Thẩm Tinh Hà Thể loại truyện: Bách hợp, hiện đại...
2.3K 55 11
Tác giả: Thử Nhật Thắng Tình trạng: Hoàn thành Thể loại: Nguyên sang, Bách hợp, Cổ đại , HE , Tình cảm , Hoan hỉ oan gia , Chủ thụ , Cung đình hầu tư...