[BHTT] [HOÀN] [CĐ] [EDIT] Trư...

Por mhaxlittlehouse

851K 48.5K 2.3K

Tác giả: Shu Editor: Búng (dontcry0510) Beta: Hans Lock Thể loại: Trọng sinh, cung đình, tình hữu độc chung... Mais

Văn Án
Chương 1: Mất Đi
Chương 2: Trọng Sinh
Chương 3: Không Muốn Xa Rời
Chương 4: Đùa Giỡn
Chương 5: Cảm Tình
Chương 6: Cái Trâm Cài Đầu
Chương 7: Bữa Tối
Chương 8: Cùng Tắm
Chương 9: Cùng Ngủ
Chương 10: Ghen
Chương 11: Cãi Lời
Chương 12: Ngạo Kiều
Chương 13: Năm Năm
Chương 14: Ghen Tuông
Chương 15: Tâm Kế
Chương 16: Đùa Giỡn
Chương 18: Hôn Trả Lại
Chương 19: Trêu Đùa Hí Lộng
Chương 20: Thổ Lộ
Chương 21: Rình Coi
Chương 22: Tướng Quân
Chương 23: Hiến Vật Quý
Chương 24: Bá Đạo
Chương 25: Làm Rối
Chương 26: Minh Ước
Chương 27: Nuôi Dưỡng Ngươi
Chương 28: Cạm Bẫy
Chương 29: Phần Thưởng Hôn
Chương 30: Vạch Trần
Chương 31: Giải Quyết
Chương 32: Cập Kê
Chương 33: Hội Đèn Lồng
Chương 34: Thân Thể Ẩm Ướt
Chương 35: Hiểu Lầm
Chương 36: Xuân Hương Các
Chương 37: Mê Tình
Chương 38: Chịu Trách Nhiệm
Chương 39: Hôn Tay
Chương 40: Tính Kế
Chương 41: Hủy Hôn
Chương 42: Động Tâm
Chương 43: Sắc Phong
Chương 44: Hãm Hại
Chương 45: Giải Vây
Chương 46: Kéo Dài
Chương 47: Cứu Thoát
Chương 48: Nhiễm Bệnh
Chương 49: Kiềm Chế
Chương 50: Ngọt Ngào
Chương 51: Hạnh Phúc
Chương 52: Ôn Nhu
Chương 53: Chơi Đu Dây
Chương 54: Bị Phát Hiện
Chương 55: Bị Thương
Chương 56: Trả Thù
Chương 57: Khảy Đàn
Chương 58: Y Phục
Chương 59: Uống Rượu
Chương 60: Say Rượu
Chương 61: Ăn
Chương 62: Đi Dạo
Chương 63: Hòa Thân
Chương 64: Nghe Lén
Chương 65: Sự Thật
Chương 66: Đọc Sách
Chương 67: Giận Dỗi
Chương 68: Cố Ý
Chương 69: Ăn Bánh Ngọt
Chương 70: Đến Phủ Tướng Quân
Chương 71: Phạt
Chương 72: Giao Dịch
Chương 73: Sắp Xếp
Chương 74: Bị Bắt
Chương 75: Kết Cục
Phiên Ngoại 1
Phiên Ngoại 2
Phiên Ngoại 3
Phiên Ngoại 4
Phiên Ngoại 5
Phiên Ngoại 6
Phiên Ngoại 7
Phiên Ngoại 8
Phiên Ngoại 9
Phiên Ngoại 10
Phiên Ngoại 11
Phiên Ngoại 12
Phiên Ngoại 13
Phiên Ngoại 14

Chương 17: Hôn Môi

13.8K 766 34
Por mhaxlittlehouse

Chương 17: Hôn môi

Thời gian dần trôi, một vầng trăng sáng khẽ xuất hiện trên bầu trời đêm.

Cảnh Lăng nằm ngửa trên hai chân đang co lại của Oanh Nhi, vẻ mặt mãn nguyện.

Oanh Nhi mỉm cười nhìn Cảnh Lăng, dùng khăn lụa nhúng vào chậu nước bên cạnh, nàng chăm chú cầm lấy tay Cảnh Lăng lau sạch.

Cảnh Lăng yên tĩnh mà nhìn động tác của Oanh Nhi, cảm giác thời điểm Oanh Nhi chăm chú làm một việc gì đó, có một loại phong tình rất khác. Độ ấm trong lòng bàn tay Oanh Nhi thông qua sự tiếp xúc rất nhỏ giữa hai người mà truyền tới, Cảnh Lăng híp híp mắt, hưởng thụ cảm giác được chăm sóc.

"Oanh Nhi, ngươi xem, tối nay ánh trăng đẹp quá." Rút về đôi tay đã được lau sạch sẽ, Cảnh Lăng chỉ chỉ vầng minh nguyệt trên cao. Ánh trăng mông lung xuyên thấu qua lá cây chiếu vào hai người, làm cho bầu không khí càng tăng thêm một tia ôn hòa.

"Đúng, rất đẹp a." Ngẩng đầu, mắt nhìn ánh trăng trên đỉnh đầu, rõ ràng cùng với mấy ngày trước đây không có khác nhau là bao, nhưng mà Oanh Nhi lại có cảm giác xinh đẹp đến vô cùng.

"Đừng ngồi như vậy, cùng Bổn công chúa nằm xuống a." Cảnh Lăng vỗ vỗ vị trí còn trống bên cạnh, "Ngươi ngửa đầu như vậy không thấy mỏi sao?"

"Được." Oanh Nhi mỉm cười, học theo Cảnh Lăng nằm trên mặt đất.

Cảnh Lăng đem đầu của mình tựa ở trên vai Oanh Nhi, chính mình tìm một tư thế thật thoải mái dễ chịu.

Bốn phía yên tĩnh, chỉ có tiếng ve vẫn còn kiên trì không ngừng kêu to. Làm màn đêm mông lung tăng thêm không ít thú vị.

"Công chúa, thật yên tĩnh a." Oanh Nhi mở miệng nói.

"Ân." Cảnh Lăng nhẹ giọng ừ một tiếng, "Bởi vì nơi này chỉ có chúng ta."

"Công chúa điện hạ, ở chỗ này chỉ có hai quả nữ chúng ta, ngươi không sợ Oanh Nhi thừa cơ đối với ngươi làm thứ gì đó sao?" Oanh Nhi nhẹ giọng cười cười nói với Cảnh Lăng.

"A." Cảnh Lăng híp híp mắt, "Bổn công chúa cũng không phải là ngồi không mặc ngươi khi dễ."

"Công chúa, Oanh Nhi nếu thật là muốn làm gì đó, ngươi ngăn cản không nổi a." Oanh Nhi cười nói.

"Tới đây a, Bổn công chúa còn sợ ngươi sao?" Cảnh Lăng không thèm để ý chút nào.

"Đây chính là công chúa ngươi nói, cũng không nên hối hận nhé." Oanh Nhi nói rồi đưa tay chăm chú ôm lấy vòng eo của Cảnh Lăng. Tại nơi mẫn cảm nhất của nàng khều nhẹ vài cái.

"A... Hặc hặc..." Cảnh Lăng nhẫn nhịn một chút, liền nhịn không nổi, phì một tiếng bật cười, "Oanh Nhi, ngươi, ngươi là đồ vô lại..."

"Đa tạ công chúa khích lệ." Oanh Nhi đáy mắt tràn đầy vui vẻ.

"Đợi đã... Ngươi chậm một chút... Dừng ngay cái tay không có phép tắc này lại!" Cảnh Lăng trên mặt nhiễm lên một tầng đỏ ửng, ngay khoảnh khắc ánh trăng chiếu rọi lại lộ ra cảm giác mị hoặc rất đặc biệt. Oanh Nhi nhìn ngắm nhất thời trố mắt.

Cảnh Lăng thừa cơ hội này, trở mình ngồi trên người Oanh Nhi, vươn tay chọc vào phần eo của Oanh Nhi: "Hừ, lần này đến phiên Bổn công chúa rồi a, nhìn Bổn công chúa chấn chỉnh ngươi như thế nào."

Chẳng qua là, mặc kệ Cảnh Lăng dùng lực ra sao, Oanh Nhi vẫn là một bộ dạng mỉm cười, cũng không có như nàng cười đến không biết trời đất.

"Ngươi như thế nào không nhột?" Cảnh Lăng nhíu mày, có chút tức giận.

"Công chúa, không phải ai cũng đều biết nhột a." Oanh Nhi tròn hai mắt, bày ra một bộ mặt vô tội.

Cảnh Lăng lại khều khều chọt chọt hai cái, phát hiện Oanh Nhi thật sự là không nhột, lập tức có chút nhụt chí. Buông lỏng tay ra, nhẹ nhàng đánh hai cái vào lồng ngực Oanh Nhi: "Không chơi, chẳng vui gì cả."

"Công chúa." Oanh Nhi trong mắt hiện lên một tia bất đắc dĩ, "Đây không phải là việc Oanh Nhi có thể khống chế."

"Ngươi không thể giả bộ một chút, trêu chọc Bổn công chúa vui vẻ sao?" Cảnh Lăng ngồi ở trên người Oanh Nhi, lầm bầm một tiếng.

"Công chúa, Oanh Nhi có thể ở trước mặt bất kỳ người nào nói dối, duy chỉ có đối với ngươi, Oanh Nhi làm không được." Oanh Nhi nhìn Cảnh Lăng, đáy mắt tràn đầy chăm chú.

"Sao... Như thế nào đột nhiên nói loại lời này rồi..." Cảnh Lăng không tự chủ thở dài, mỗi lần phải chống lại đôi mắt nghiêm túc của Oanh Nhi, nàng liền có loại cảm giác tim đập rộn lên.

Nằm trên mặt đất, đem thần sắc không được tự nhiên thu hết vào trong tầm mắt, Oanh Nhi khẽ cong môi.

"Công chúa, thân thể Oanh Nhi ngồi tốt không?" Không biết như thế nào, trong lúc đó nàng liền nổi lên tâm tư muốn trêu chọc công chúa. Oanh Nhi trên mặt vui vẻ, hỏi một câu.

"Không được ngồi?" Cảnh Lăng trong khoảng thời gian ngắn không kịp phản ứng.

"Công chúa, ngươi đã ngồi nửa ngày." Oanh Nhi khẽ cười một tiếng, rất nhanh liền cố ý động đậy phần eo một chút, Cảnh Lăng ngồi ở phía trên cũng lung lay theo.

Đã minh bạch lời nói của Oanh Nhi, Cảnh Lăng mặt đã đỏ lại càng đỏ hơn. Nàng cũng không biết mình tại sao phải xấu hổ, chẳng qua là mặt khống chế không được nóng lên. Ánh mắt dao động, có chút muốn chống lại Oanh Nhi.

Cảnh Lăng nghĩ lại, nàng vừa rồi cũng không có làm việc gì trái với lương tâm, cần gì phải chột dạ như vậy. Mở to mắt, Cảnh Lăng hung hăng trừng Oanh Nhi, vươn tay ngắt phần eo đang cố ý lắc lư của Oanh Nhi: "Bổn công chúa chỉ ngồi một chút, ngươi làm sao vậy!"

"Không sao cả." Bị bộ dạng tức giận giờ phút này của Cảnh Lăng chọc cười, Oanh Nhi nhẹ vừa cười vừa nói, "Oanh Nhi chỉ là hỏi một chút cảm giác của công chúa, cái đệm Oanh Nhi này có thoải mái không?"

"Miễn cưỡng có thể xem như thoải mái." Cảnh Lăng nói một câu.

"Nếu như cảm thấy miễn cưỡng, công chúa vẫn là không nên ngồi, miễn cho Oanh Nhi động đến công chúa." Oanh Nhi híp híp mắt, muốn ngồi dậy.

"Bổn công chúa hết lần này tới lần khác còn muốn ngồi lên ngươi, cái đệm không thoải mái này!" Cảnh Lăng cường ngạnh nói, cố ý đem thân thể hạ thấp xuống.

"Công chúa, ngươi thật là không nói đạo lý." Oanh Nhi trong mắt hiện lên vẻ cưng chiều cùng bất đắc dĩ.

"Công chúa hoàng thất như ta còn chưa từng phân rõ phải trái." Cảnh Lăng ngạo khí ngẩng đầu, nói một câu.

"Dạ dạ dạ, trên đời này rất không nói đạo lý đúng là công chúa rồi." Oanh Nhi mỉm cười phụ họa một câu.

"Oanh Nhi ngươi là đồ hỗn đản (*)!" Cảnh Lăng lập tức phát cáu, đưa tay nhéo vào eo Oanh Nhi, "Ngươi nói ai không nói đạo lý a!"

(*) Lưu manh.

"Ôi." Oanh Nhi làm ra một bộ dạng bị nhéo đau, cong người đứng lên. Mà chính động tác này đã làm cho Cảnh Lăng ngồi ở phía trên bị mất thăng bằng, muốn ngã xuống.

Bên cạnh là hố lửa còn chưa tắt, Oanh Nhi kinh sợ kêu một tiếng: "Công chúa cẩn thận!" Vòng eo hung hăng uốn éo, đem toàn bộ thân thể Cảnh Lăng chuyển hướng sang bên kia.

"A!" Cảnh Lăng kinh sợ kêu một tiếng, lập tức một cỗ ấm áp bao trùm lên thân thể của mình.

Cảnh Lăng có chút muốn chống đỡ người đứng dậy. Trong lúc vô tình liền chạm phải một cánh môi vô cùng ấm áp. Cảnh Lăng mở to mắt nhìn đôi gò má của Oanh Nhi phóng đại ở trước mắt, quên mất phản ứng.

Môi công chúa hết sức mềm mại, xen lẫn với hương vị thỏ nướng nàng vừa nếm qua. Ma xui quỷ khiến thế nào, Oanh Nhi cũng không có lập tức rời khỏi môi Cảnh Lăng, mà là kéo nụ hôn này đi sâu hơn. Đầu lưỡi nhẹ nhàng linh hoạt mà trượt vào khoang miệng Cảnh Lăng, dây dưa nhảy múa cùng đầu lưỡi của nàng.

"A..." Cảnh Lăng trong đầu trống rỗng, theo bản năng cùng Oanh Nhi kéo dài nụ hôn này.

Hai tay không tự chủ đặt lên lưng Oanh Nhi, kéo gần lại khoảng cách giữa hai nàng.

Sương mù dưới ánh trăng, chỉ có hai thân ảnh vong tình gắt gao ôm lấy nhau. Từ bỏ hết thảy tạp niệm, hôn đến khó bỏ khó phân.

Thẳng đến khi Cảnh Lăng không thở nổi, sắc mặt đỏ lên, Oanh Nhi mới từ từ buông tha cho đôi môi của nàng.

Tiếp xúc với không khí bên ngoài, Cảnh Lăng mở miệng thật lớn cố gắng hô hấp. Ý nghĩ mơ hồ cũng dần dần thanh tỉnh trở lại.

Nàng vừa mới cùng Oanh Nhi, là làm cái gì?!

Cảnh Lăng ngẩn người, đưa tay xoa môi của mình, nơi đây vẫn còn lưu lại độ ấm của Oanh Nhi.

"Công chúa, là Oanh Nhi vượt quy củ." Oanh Nhi cũng đồng thời tỉnh táo lại. Nàng lập tức quỳ xuống. Nụ hôn này tuy rằng ngoài ý muốn, nhưng mà đằng sau là bởi vì nàng kìm lòng không được nên mới bắt đầu. Khinh bạc công chúa, nàng chính là có mười cái mạng cũng không đủ bồi thường a. Nhưng mà ngoài ý muốn là vậy, Oanh Nhi một điểm cũng không cảm thấy hối hận vì hành động vừa rồi của mình. Nội tâm còn hết sức nhảy nhót. Tựa hồ, rất sớm từ lúc trước nàng đã nghĩ đến làm như vậy. Đều muốn hung hăng hôn môi công chúa. Oanh Nhi sửng sốt một chút, nàng đến tột cùng là từ bao giờ thì bắt đầu loại suy nghĩ này đây. Lúc nào cũng muốn hôn môi công chúa, ôm công chúa. Oanh Nhi hỏi lòng của mình, nàng như vậy, cuối cùng tính là cái gì đây? Oanh Nhi có chút không rõ.

"Oanh Nhi, ngươi vì cái gì mà làm như vậy?" Nhẹ vỗ về môi của mình, Cảnh Lăng hỏi.

"Thực xin lỗi, công chúa." Ngay lúc này Oanh Nhi chỉ có thể nói lời xin lỗi.

"Oanh Nhi, ta không nhận lời xin lỗi của ngươi." Cảnh Lăng nói, đem Oanh Nhi từ trên mặt đất kéo đứng lên, nhìn chằm chằm hai mắt của nàng, "Ta chỉ muốn nghe lý do của ngươi."

"Công chúa, Oanh Nhi chẳng qua là kìm lòng không được..." Tránh đi hai con ngươi tràn đầy nghi ngờ của Cảnh Lăng, Oanh Nhi nói.

"Kìm lòng không được sao?" Trong mắt Cảnh Lăng chợt hiện lên một tia trầm tư.

"Công chúa, nghìn sai vạn sai đều là Oanh Nhi sai, là Oanh Nhi không khống chế được chính mình." Oanh Nhi nhắm mắt lại, trong mắt hiện lên một tia thống khổ, "Công chúa, từ bây giờ trở đi, Oanh Nhi sẽ không xuất hiện trước mặt ngươi một lần nào nữa." Oanh Nhi nói rồi liền muốn quay đi.

"Dừng lại cho Bổn công chúa, Bổn công chúa có nói sẽ để ngươi đi sao?" Cảnh Lăng nhíu mày, "Ngươi không thể chờ đợi được liền muốn rời khỏi Bổn công chúa ư!"

"Công chúa, Oanh Nhi chính là trăm ngàn lần cũng không muốn ly khai ngươi. Nếu như có thể, Oanh Nhi nguyện ý cả đời ở bên cạnh công chúa."

"Ngươi đã như vậy, vì sao còn muốn đi?"

"Công chúa, Oanh Nhi vừa mới làm chuyện như vậy..." Oanh Nhi cúi đầu không dám nhìn Cảnh Lăng, "Không còn mặt mũi hào để gặp công chúa nữa."

"Bổn công chúa có trách cứ ngươi sao?" Cảnh Lăng hung hăng trừng mắt nhìn Oanh Nhi, "Ngươi rời đi, ai tới hầu hạ Bổn công chúa! Ngươi có phải muốn nhìn Bổn công chúa mọi chuyện đều không hài lòng hay không?"

"Không, Oanh Nhi làm sao..."

"Nếu là như vậy, ngươi cứ tiếp tục lưu lại hầu hạ Bổn công chúa!"

"Công chúa, Oanh Nhi vừa mới..."

"Mới vừa rồi không có cái gì phát sinh, Bổn công chúa toàn bộ đã quên!"  

Continuar a ler

Também vai Gostar

13.3K 242 12
Tác phẩm: Ảnh hậu nàng giả tá giáo diễn trêu chọc ta Tác giả: Cật Thái Bất Cật Phạn Phi v chương chương đều điểm đánh số: Tổng số bình luận: 978 Số...
117K 6.5K 147
Tác phẩm: Tra A sao có thể sủng lão bà Tác giả: Qua Tử Miêu Thể loại truyện: Nguyên sang - bách hợp - cận đại hiện đại - tình yêu Thị giác tác phẩm:...
25.5K 817 15
#ABO, ABO, ABO, Vườn trường, Niên Hạ, Nhẹ nhàng tình cảm, HE. Đã từng học tỷ cùng học muội, bởi vì một cái hiểu lầm mà tách ra, thình lình xảy ra gặp...
9.3K 485 16
Tác phẩm: Nhuyễn Muội Phân Hóa Thành A Chi Hậu (软妹分化成 A 之后) Tác giả: Kim Dạ Vô Miên (金夜无眠) Tác phẩm thị giác: Hỗ công Thể loại: Đô thị tình duyên, tì...