A Nghiên cũng không quan tâm Tiêu Đạc có việc gì quan trọng hơn phải làm, nàng chỉ ngóng trông Tiêu Đạc sớm đi, trái chờ phải chờ, trong lòng ngứa ngày khó chịu như bị mèo cào, thật vất vả, Tiêu Đạc mới lưu luyến xuất môn.

Tuy rằng vừa ra đến cửa trước, Tiêu Đạc lại triệu Mạnh Hán đến, một phen phân phó dặn dò cẩn thận, bất quá đến cùng hắn cũng đi rồi!

A Nghiên bên môi nhất thời nổi lên một nụ cười!

Nàng đầu tiên là ra vẻ lạnh nhạt cầm bút chì, ở trên giấy Tuyên Thành vẽ nửa ngày, cuối cùng mới dường như bỗng nhiên nhớ ra cái gì, vội vẽ một cái nồi và bếp, cầm đưa cho Hạ Hầu Kiểu Nguyệt xem.

Hạ Hầu Kiểu Nguyệt vừa thấy đã nhìn ra ý tứ A Nghiên, nhưng bên này có Tiêu Đạc phân phó rồi, nàng nào dám cho đi, lập tức nói: "Cô nương, Cửu gia đã nói, cho ngươi nghỉ sớm một chút."

A Nghiên đương nhiên hiểu rõ, Tiêu Đạc tất nhiên là ra lệnh rồi. Bất quá không phải Tiêu Đạc không ở đây sao? Tiêu Đạc đã không ở đây, hết thảy đều dễ làm hơn!

Vì thế nàng nháy nháy mắt, lại đưa bức tranh nồi và bếp tới Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, chỉa chỉa Hạ Hầu Kiểu Nguyệt, lại chỉa chỉa mình, lại làm tư thế quỳ lạy.

Hạ Hầu Kiểu Nguyệt lúc đầu không hiểu, sau này mới rõ, nhất thời minh bạch ý tứ, trên mặt phiếm hồng, lại có chút xấu hổ.

A Nghiên ý tứ kỳ thật là nói, ngươi rõ ràng xưng là thị nữ của ta, vì sao phải nghe Cửu gia phân phó, chẳng lẽ không để ý mệnh lệnh của ta?

Hạ Hầu Kiểu Nguyệt trầm mặc một lát, bất đắc dĩ nhìn A Nghiên, vẫn miễn cưỡng nói: "Cô nương có thể đi phòng bếp, bất quá phải để ta đi cùng, nếu mệt mỏi, liền sớm trở về nghỉ ngơi."

A Nghiên gật đầu thật mạnh!

Lúc đi ra sân thời , Mạnh Hán thấy đầu tiên, vội tới ngăn đón: "Cố cô nương đây là đi chỗ nào?"

A Nghiên lấy giấy Tuyên Thành, đưa cho Mạnh Hán.

Mạnh Hán đầu như phình to ra, gia là thiên phú dị bẩm mới có thể xem hiểu Cố cô nương vẽ, hắn ngộ tính kém, xem thế nào cũng không hiểu a!

May mắn Hạ Hầu Kiểu Nguyệt tiến lên nói: "Cô nương muốn đi phòng bếp nhìn."

Mạnh Hán cười một tiếng: "Đi phòng bếp cái gì, gia chưa nói cô nương có thể đi phòng bếp."

Lời này vừa ra, A Nghiên giận.

Mấy ngày qua, nàng nhẫn lại nhẫn, tự coi mình là một con mèo ngoan ngoãn lấy lòng Tiêu Đạc, nhưng thời gian dài, con người sẽ thấy phiền thấy chán.

Đặc biệt đã trải qua suýt nữa bị nổ chết ở chợ, cùng với về nhà nhìn thấy cha mẹ nhưng không có cách nào đoàn tụ, phiền muộn rồi, nàng càng không thể chịu đựng được nữa.

Nghĩ đến chính mình muốn đi phòng bếp nhìn cũng không thể, ngực nàng bị đè nén cơ hồ bỗng chốc muốn bộc phát ra.

Vì thế nàng đi lên phía trước, nghiêng đầu đánh giá Mạnh Hán, hung hăng nhìn chằm chằm Mạnh Hán.

Mạnh Hán liền phát hoảng, này... này Cố cô nương vì sao bỗng nhiên chán ghét nhìn mình như vậy?

Sủng Hậu Tìm Chết Hàng Ngày - Nữ Vương Không Có Ở NhàWhere stories live. Discover now