Về phần Sài đại quản gia cái gì, trực tiếp răng rắc răng rắc —— lại răng rắc!

Đang nghĩ tới đây, bỗng nhiên nghe thấy một tiếng kêu thê lương tuyệt vọng thảm thiết, ngay sau đó, con chim ưng bên cạnh kia phù phù một tiếng rơi xuống đất (???!!!).

Di, đây là như thế nào?

A Nghiên buồn bực đi qua, nhặt chim ưng lên.

"Thế nào lại ngã xuống ?"

Phi Thiên nhắm mi mắt, thân thể nhỏ bé tuyệt vọng run run, dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn A Nghiên.

"Ngươi thế nào lại sợ thành như vậy? Đừng khóc, trước để ưng nô (người hầu chuyên nuôi chim ưng) đem ngươi trở về ăn một chút gì đi."

Nghĩ tới về sau chim ứng là của mình, sủng vật của ai người ấy đau lòng, A Nghiên xem bộ dáng nó thật đáng thương, cũng có chút thương tiếc, lập tức sờ sờ đầu trọc của nó, thân thiết nói: "Trở về uống nhiều nước, ăn một chút, như vậy mới nhanh thêm chút thịt, nhìn ngươi gầy thành bộ dáng đáng thương này."

Phi Thiên nghe thế, trong cổ họng phát ra một tiếng "Khanh khách", trừng mắt, trực tiếp ngất đi.

(PS: có ai giải thích hộ vì sao ko? Ai nói đúng có quà)

"không phải là bị bệnh đi? Hay là vừa rồi bị đánh choáng váng?”A Nghiên thấy nó té xỉu, cũng phát hoảng, nhìn chim ưng té xỉu nửa ngày, cũng nghĩ không ra nguyên cớ, cuối cùng cân nhắc, có phải nên bảoTiêu Đạc mời đại phu xem cho Phi Thiên hay không.

Nhất thời đã có nha hoàn đi báo cho ưng nô, ưng nô cuống quít tới, xem xét một lúc, nói là cũng không đáng ngại, chính là hôn mê thôi.

Hôn mê thôi?

A Nghiên càng không hiểu, bất quá ưng nô nói không lo ngại, lập tức an tâm.

Thấy ưng nô đưa chim ưng hôn mê rời đi, A Nghiên lúc này công việc lu bù lên, chọn một con vịt non nhất béo nhất, chuẩn bị làm vịt nướng.

Về con vịt này nướng thế nào, A Nghiên ước chừng biết hơn hai mươi cách nướng, bất quá trong đó có một số cách A Nghiên không muốn dùng. Thí dụ như "vịt sống nướng minh hỏa ám vị" trong [thực trân lục], là đem vịt còn sống đặt trên lửa chậm rãi nướng, lại để cho con vịt đang đói khát khô ráp phía dưới uống nước canh gia vị, cách này nướng ra con vịt đương nhiên là vị ngon tươi mới. Đáng tiếc quá trình thật sự là quá mức tàn nhẫn, A Nghiên cũng từng tu tập qua kinh phật, sau vài lần chuyển thế đầu thai cũng không câu nệ giới luật thanh quy ngày xưa, tuy vậy tuyệt đối sẽ không sử dụng loại phương pháp nướng này.

Nghĩ lại vài loại biện pháp nướng vịt tương đối thông thường, A Nghiên cuối cùng vẫn quyết định dùng lò kín nướng vịt.

Nàng trước gọi tiểu nhị tới, dưới sự chỉ huy của nàng xây một cái lò. Lò này dùng gạch xanh xây thành, trên ba dưới bồn giữa bảy lớp, trong đó một mặt tường xây thành cái cửa lò.

Lò xây xong, A Nghiên vừa lòng gật đầu: "Về sau có thể bảo thôn trang đưa nhiều vịt xuống, nuôi ở phía sau núi, mỗi ngày thích nướng mấy con thì nướng!"

Sủng Hậu Tìm Chết Hàng Ngày - Nữ Vương Không Có Ở NhàWhere stories live. Discover now