Chương 61

5.4K 239 8
                                    


Thanh âm này...

Vu Lạc Vũ kinh ngạc nghiêng đầu, ngạc nhiên đến cổ đều có chút cứng lên, nếu không có nghe lầm, đây là thanh âm của Bùi Ngọc Nhi.....là Bùi Ngọc Nhi....Vu Lạc Vũ nghiêng đầu sang, quả nhiên đã nhìn thấy Bùi Ngọc Nhi đang đứng trước người của nàng, thật sự là Bùi Ngọc Nhi! Bùi Ngọc Nhi sống sờ sờ! Lông mày kia, đôi mắt kia, tất cả tất cả mọi thứ Vu Lạc Vũ đều không thể quen thuộc hơn nữa, nàng đến, nàng đến thật!

"Ngọc Nhi..." Vu Lạc Vũ bất khả tư nghị lẩm bẩm lên tiếng.

"Nàng..."

"Ta đến tìm ngươi."

"Đến tìm ta..." Khuôn mặt cứng đờ của Vu Lạc Vũ đột nhiên xuất hiện mạt ý cười, bạn thân không có nghe lầm, Bùi Ngọc Nhi nói nàng ấy đến tìm mình, nhưng là....Vu Lạc Vũ đột nhiên ý thức được gì đó, khuôn mặt mang cười lúc nãy đột nhiên trở nên căng thẳng.

"Sao nàng lại đến đây! Ngươi không biết nơi này nguy hiểm thế nào sao? Lỡ như xảy ra chuyện gì thì phải làm thế nào! Cô vương không phải đã bảo nàng ở trong cung thật tốt sao? Sao Khôn Bát lại mang nàng đến?!"

"Tại sao ta lại không thể đến! Ngươi cũng biết nơi này nguy hiểm, tại sao lại không bảo vệ mình thật tốt! Đột nhiên ngừng gửi thư, sau đó lại chỉ có vài chữ, ngươi bảo ta làm sao có thể không đến!" Bùi Ngọc Nhi quả thực rất tức giận, hướng về phía Vu Lạc Vũ rồng lớn. Lo lắng trong mấy ngày nay, tức khí trong lòng rốt cục cũng có thể sau khi thấy người này liền phát tiết ra ngoài, cái kẻ Lạc đế ích kỷ đó, nàng chỉ biết suy nghĩ cho mình, một chút cũng không nghĩ cho người khác, ngắn ngủi năm chữ, chẳng lẽ nàng cũng chưa từng nghĩ đến, chỉ có năm chữ mơ hồ như vậy có thể sẽ làm cho người khác suy nghĩ vớ vẫn, khiến người khác lo hắng hay sao?!

Đột nhiên bị rống lên một trận, Vu Lạc Vũ vô cùng mờ mịt, nhưng ý tứ trong đó Vu Lạc Vũ vẫn có thể hiểu.

"Ngọc Nhi, nàng đây là đang lo lắng cho cô vương sao?" Vu Lạc Vũ đem nghi vấn trong tim hỏi ra, bởi vì nàng sợ, sợ thứ trong lòng bản thân nghĩ rốt cuộc chỉ là tự mình đa tình thôi.

Nàng vừa nói như vậy, nhưng không ngờ đến Bùi Ngọc Nhi lại bỗng nhiên đôi mắt ửng đỏ.

"Đúng! Ta lo lắng cho cái kẻ ích kỷ như ngươi! Đến tận giờ ngươi cũng sẽ không vì ta mà nghĩ, bất luận từ đầu hay là đến bây giờ, ngươi luôn làm theo những gì mà mình nghĩ! Ngươi chưa từng nghĩ cho ta, ngươi có nghĩ đến ta cũng sẽ lo lắng, sẽ nhớ đến ngươi hay không. Đột nhiên lại khó hiểu ngắt thư, lúc thư đến lại có vài chữ như vậy, ngươi rõ ràng chính là muốn để ta lo lắng, muốn ta sống không tốt!" Bùi Ngọc Nhi lớn tiếng hét lên, vừa hét vừa rơi lệ, loại cảm giác đó không cách nào nói thành lời, Bùi Ngọc Nhi cái gì cũng không biết, nàng chỉ biết là nếu Vu Lạc Vũ có chuyện không may, nàng nhất định sẽ không bỏ qua cho kẻ tiểu nhân ích kỷ ti tiện này.

Mà bên kia, Bùi Ngọc Nhi như vậy hoàn toàn khiến Vu Lạc Vũ hoảng sợ cùng kinh hãi.

Nàng đang nghe cái gì vậy? Đây thật sự là từ chính miệng Bùi Ngọc Nhi nói sao, nàng ấy nói nàng lo lắng cho mình? Nàng nói như vậy....có phải là đang bày tỏ nàng ấy cũng có cảm tình với mình, hơn nữa cũng giống mình? Vu Lạc Vũ ngạc nhiên nhìn chằm chằm Bùi Ngọc Nhi, tròng mắt sâu không thấy đáy, nàng chỉ ngây ngốc nhìn Bùi Ngọc Nhi đang nỉ non không thành tiếng trước mặt nàng....Vu Lạc Vũ đau lòng, vì nữ tử kiên cường trước mắt mà cảm thấy cực kỳ đau lòng, Ngọc Nhi nàng nhất định là phải kìm nén rất cực khổ. Vu Lạc Vũ có chút xót xa ân hận, tự trách bản thân mình viết thư quá không rõ ràng, làm người khác suy nghĩ xa xôi. Hazz, Vu Lạc Vũ hướng Bùi Ngọc Nhi vẫy tay.

[BHTT] Ngược Ngẫu  - Hồ Ly Đại Quân.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ