Chương 54

4.5K 193 4
                                    

Đột nhiên tâm tình lại không tốt lắm, ngực hơi hơi khó chịu, rất là khó chịu. Bùi Ngọc Nhi biết chắc vì lại nghĩ đến Lạc đế, mấy tháng nay, tình huống như vậy luôn xuất hiện một cách khó hiểu, khiến người phiền muộn.

Một đường đi tới, bất tri bất giác lại đến một hàng quán ven đường, lần đầu xuất cung mình còn định đến đó chơi, ai ngờ Tiểu Hổ ca ca lại xuất hiện. Nhớ tới Tiểu Hổ ca ca, cũng không biết hắn hiện tại ra sao, còn bị nhốt trong sơn trang hay không. Bùi Ngọc Nhi nghĩ, xem ra sau khi hồi cung tìm một cơ hội hỏi Lạc đế một chút, nếu Tiểu Hổ ca ca vẫn bị nhốt, hy vọng chính mình có thể nói động Lạc đế để nàng thả hắn ra.

Bùi Ngọc Nhi cho lão bản hai quan tiền, lão bản đưa cho Bùi Ngọc Nhi mười cái vòng trúc. Bùi Ngọc Nhi cầm vòng trúc liền bắt đầu ném lên những vật nhỏ dưới đất, mười cái vòng trúc sáu cái chuẩn, lão bản đều sắp khóc. Tiểu cô nương này từ đâu đến vậy, thật lợi hại, lại ném trúng nhiều như vậy, bảo hắn làm sao hoàn vốn đây.

Bên này Bùi Ngọc Nhi cũng là không hài lòng, nàng bĩu môi, lúc trước đều là bách phát bách trúng, chưa từng có sai lầm. Bùi Ngọc Nhi liền đứng nguyên tại chỗ, nhìn lão bản khóc không ra nước mắt cầm vật nàng ném trúng đi đến trước mặt đưa cho nàng. Bùi Ngọc Nhi nhìn chúng nó, thế nhưng cũng không khơi nổi chút hứng thú của nàng, cũng liền từ bỏ, mang chúng theo chỉ là gánh nặng. Nàng hướng lão bản nói tiếng cảm ơn, xoay người đi. Nhưng lão bản lại cảm thấy khó hiểu, đoán không ra vị cô nương trước mắt này đang nghĩ cái gì, có điều cô nương này không cần cũng tốt, thật ra không ảnh hưởng đến sinh ý.

Người đến người đi trên phố xá, Bùi Ngọc Nhi đột nhiên cảm giác bản thân thật cô độc. Tại sao lại nghĩ như vậy? Bùi Ngọc Nhi bối rối với sự thay đổi tâm tư của chính mình. Lòng nàng rất rõ ràng, sự thay đổi này là do ai.

Chỉ là cảm tình này không thể tiếp tục, không thể quên được nỗi hận lúc trước, cũng không thể quên được thân phận Vu vương. Cho dù vứt bỏ hết thảy, đối với người bên ngoài mà nói, mình chính là bí mật mà Vu vương không thể cho ai biết, chẳng lẽ thật sự phải làm rối gỗ giấu riêng của nàng? Sống cùng nàng một chỗ mà phải trốn trốn tránh tránh, sau đó đợi cho sự việc bại lộ, lại bị vứt bỏ sao? Lòng Bùi Ngọc Nhi rõ ràng, một khi quan hệ nàng cùng Vu Lạc Vũ trồi lên trên mặt nước, chờ đợi nàng sẽ là một màn mà cả đời khó quên. Cực hình gì nàng cũng không sợ, Bùi Ngọc Nhi không kiêng kỵ, đó không đáng e ngại. Bùi Ngọc Nhi chỉ sợ, nếu chính mình từ bỏ hết thảy chấp nhận nàng, rồi khi ngày ấy đến, người bị vứt bỏ sẽ chỉ là mình. Nàng ấy biết yêu là như thế nào sao, giang sơn mới là thứ mà loại người lãnh huyết như nàng cần .

Bùi Ngọc Nhi đang nghĩ đến nhập thần, đột nhiên va phải thứ gì đó, Bùi Ngọc Nhi không kịp phòng bị, lảo đảo lui về phía sau hai bước. Nàng xoa xoa bên vai bị đụng đau, có chút tức giận, vừa định để người kia giải thích, lại đột nhiên cảm giác được nơi cổ tay áo nhẹ rất nhiều. Bùi Ngọc Nhi sờ sờ, không xong, tiền túi bị trộm!

"Mau bắt lấy người mặc áo đen kia!" Bùi Ngọc Nhi kịp phản ứng, vội vàng hướng tới tiểu Lý hô, mà tiểu Lý cũng giật mình nga nga hai tiếng, liền vội vàng xoay người chạy theo người mặc áo đen kia.

[BHTT] Ngược Ngẫu  - Hồ Ly Đại Quân.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ