Chương 37

5.6K 270 10
                                    

Chúc mừng sanh thần tiểu miêu của tui ^///^

------

Bùi Ngọc Nhi khoát tay, không quan tâm nói.

"Không đi thì thôi, dù sao ta cũng không có đói."

Đáng ghét, Vu Lạc Vũ cau mày, lại là dáng vẻ này, nha đầu thối này chính là đoán chắc mình muốn ăn gà nướng của nàng ta cho nên mới làm càn như vậy, được voi đòi tiên!

Vu Lạc Vũ tức giận trợn mắt nhìn Bùi Ngọc Nhi, Bùi Ngọc Nhi cũng không cam lòng yếu thế nhìn chằm chằm Vu Lạc Vũ.

Một lúc lâu sau, một thanh âm "rột rột rột" vang lên, đánh vỡ cục diện lúng túng này. Bùi Ngọc Nhi nhịn không được "xì" một tiếng bật cười.

Thì ra bụng Vu Lạc Vũ vào đúng lúc khẩn yếu này bắt đầu kháng nghị.

Khuôn mặt Vu Lạc Vũ trong nháy mắt đỏ lên.

A ~ thật là mất thể diện, lúc này Vu Lạc Vũ quả thật vô cùng lúng túng. Mặt mũi Vu vương đều bị mình làm cho mất hết.

Vu Lạc Vũ có chút không cam lòng ngẩng đầu, nhìn thấy Bùi Ngọc Nhi còn đang đứng một bên cười, ấy thế nhưng nàng không cảm thấy xấu hổ mà trái lại cảm thấy vui. Đây là có lẽ là lần đầu tiên nhỉ, Bùi Ngọc Nhi cười là vì mình.

Thôi được thôi được, Vu Lạc Vũ không bận tâm cười một tiếng. Vì nụ cười này của Bùi Ngọc Nhi, mật ong này cho dù thế nào mình cũng phải tìm cho nàng. Nhưng là bảo mình đi chọc tổ ong, cái này thật đúng là không thể nào.

"Khôn Bát." Vu Lạc Vũ ngẩng đầu hô.

Bùi Ngọc Nhi không rõ có chuyện gì.

Khôn Bát? Không phải là nữ nhân lần trước đưa mình trở về cung sao?

Bùi Ngọc Nhi mới vừa nghĩ tới đây, liền thấy trong không gian trắng xóa đột nhiên xuất hiện một điểm đen, ngay sau đó điểm đen kia đã đến trước mặt Vu Lạc Vũ.

"Chủ thượng." Người đó quỳ xuống hành lễ.

Vu Lạc Vũ ho khan một tiếng, nói:

"Ngươi...cũng nghe thấy tiểu chủ mới vừa nãy muốn cái gì rồi. Đi giúp nàng tìm đến đi."

Khôn Bát rõ ràng sửng sốt một chút, sau đó mới nói.

"Vâng, chủ thượng." Sau đó đứng dậy, phi thân rời đi.

Vu Lạc Vũ thở dài, trong lòng rất phiền muộn.

Ám vệ của mình rõ ràng là để thăm dò ám báo, bảo vệ mình. Bây giờ lại đi chọc tổ ong cho Bùi Ngọc Nhi. Tiểu Ngọc Nhi chẳng lẽ là một yêu tinh? Nàng luôn không thích vâng lời mình, mình hà tất gì còn sủng nàng như vậy. Thật là...

"Này, Khôn Bát này đều là thời thời khắc khắc đều ở cạnh bảo vệ ngươi sao?" Bùi Ngọc Nhi thấp giọng hỏi.

"Cái gì mà gọi là 'Này'? Trong mắt ngươi cô vương là cái gì. Há cho ngươi gọi này gọi nọ sao? Gọi 'bệ hạ'." Vu Lạc Vũ bất mãn nói.

Bùi Ngọc Nhi suy nghĩ một chút cảm thấy cũng đúng, nói thế nào đi nữa nàng ta vẫn là vương.

"Bệ.Hạ." Bùi Ngọc Nhi gằn từng chữ, cắn răng nghiến lợi.

[BHTT] Ngược Ngẫu  - Hồ Ly Đại Quân.Nơi câu chuyện tồn tại. Hãy khám phá bây giờ