[ChuyểnVer] [YoonTae/GaV] Hệ...

By pinkcloudbun

331K 17.9K 1.2K

"Tôi muốn trở về..... Không được sao ?..... Đây là trò chơi mà...Nhưng nếu không về được vậy tôi quyết định s... More

CHƯƠNG 1
CHƯƠNG 2
CHƯƠNG 3
CHƯƠNG 4
CHƯƠNG 5
CHƯƠNG 6
CHƯƠNG 7
CHƯƠNG 8
CHƯƠNG 9 ( H )
CHƯƠNG 10
CHƯƠNG 11
CHƯƠNG 12
CHƯƠNG 13
CHƯƠNG 14
CHƯƠNG 15
CHƯƠNG 16
CHƯƠNG 17
CHƯƠNG 18
CHƯƠNG 19
CHƯƠNG 20
CHƯƠNG 21
CHƯƠNG 22
CHƯƠNG 23 (H nhẹ nhẹ)
CHƯƠNG 24
CHƯƠNG 25
CHƯƠNG 26
CHƯƠNG 27
CHƯƠNG 28
CHƯƠNG 29 ( H )
CHƯƠNG 30
CHƯƠNG 31
CHƯƠNG 32
CHƯƠNG 33
CHƯƠNG 34
CHƯƠNG 35
CHƯƠNG 36
CHƯƠNG 37 ()
CHƯƠNG 38 ()
CHƯƠNG 39
CHƯƠNG 40
CHƯƠNG 41
CHƯƠNG 42
CHƯƠNG 43
CHƯƠNG 44
CHƯƠNG 45
CHƯƠNG 46 (H)
CHƯƠNG 47
CHƯƠNG 48
CHƯƠNG 49
CHƯƠNG 50
Lảm nhảm
CHƯƠNG 51
CHƯƠNG 52
CHƯƠNG 53
CHƯƠNG 54
CHƯƠNG 55
CHƯƠNG 56
CHƯƠNG 57 (H)
Thông báo
CHƯƠNG 58
CHƯƠNG 59
CHƯƠNG 60
CHƯƠNG 61
CHƯƠNG 62
CHƯƠNG 63
CHƯƠNG 64
CHƯƠNG 65
CHƯƠNG 66
CHƯƠNG 67
CHƯƠNG 68
CHƯƠNG 69
CHƯƠNG 70
CHƯƠNG 71
CHƯƠNG 72
CHƯƠNG 73
CHƯƠNG 74
CHƯƠNG 75 (H nhẹ)
CHƯƠNG 76
CHƯƠNG 77
CHƯƠNG 78
CHƯƠNG 79
CHƯƠNG 80
CHƯƠNG 81 ( H )
CHƯƠNG 82
CHƯƠNG 83
CHƯƠNG 84
CHƯƠNG 85
CHƯƠNG 86
CHƯƠNG 88
CHƯƠNG 89
CHƯƠNG 90
CHƯƠNG 91
CHƯƠNG 92
CHƯƠNG 93
CHƯƠNG 94.1
CHƯƠNG 94.2
CHƯƠNG 95
CHƯƠNG 96
CHƯƠNG 97
CHƯƠNG 98
CHƯƠNG 99
CHƯƠNG 100
Tâm sự nhỏ
CHƯƠNG 101
CHƯƠNG 102
CHƯƠNG 103
CHƯƠNG 104
CHƯƠNG 105
CHƯƠNG 106
CHƯƠNG CUỐI

CHƯƠNG 87

2.3K 148 8
By pinkcloudbun

Tặng sweetiezcup ~~~~
____________________


"Tiếu Tướng Quân thật là mạnh miệng!"

Một người giật mạnh dây cương, vó trước của ngựa giơ cao, tiếng hí vang trời vang lên ngoài điện, phía sau là tiếng giày sắt "rầm rập" chỉnh tề.

Tướng quân trẻ tuổi tuấn lãng tay cầm một thanh kiếm, nhíu mày đến gần đại điện, hắn quỳ một gối xuống hành lễ: "Hoàng Thượng, vi thần đã sắp xếp các bộ xong, lúc này chỉ chờ Hoàng Thượng hạ lệnh."

"Đám tặc tử mưu nghịch này, một kẻ không tha."

Mân Doãn Khởi xoay người trở lại bên cạnh Kim Tại Hưởng, hạ lệnh mà mặt không đổi sắc.

Những kẻ này dám mưu nghịch lần thứ nhất sẽ dám mưu nghịch lần thứ hai, huống chi những kẻ này đã giết bao nhiêu thị vệ của hắn? Hắn muốn bọn chúng phải đền mạng, coi như làm gương cho binh sĩ, để thị vệ an giấc ngàn thu.  (Anh có tâm dữ :> )

Từ đầu đến cuối hắn không liếc Thục Phi lấy một cái, cũng mặc kệ đám phi tần phía sau.

Tội thần mưu nghịch tới đây hôm nay...

Đâu chỉ có ca ca của Thục Phi?

Mân Doãn Khởi nhìn Tô Văn Ca mặc bộ giáp đen có chút sợ hãi, giống như về lại thành Kiều Châu ngày ấy, khóe mắt Kim Tại Hưởng giật giật, cậu quay đầu đi. Tuy Tô Văn Ca không phải người hại cậu xuyên qua tới đây, nhưng là người đầu tiên cậu có thể nói mấy câu khi mới tới dị quốc, loại hành vi kia của hắn thật sự mang tới tổn thương rất lớn cho trái tim thủy tinh yếu ớt của cậu. ( :vvv )

Ngược ánh nến, Tô Văn Ca yên lặng ngẩng đầu lên, ánh mắt hắn đảo qua một đám cung phi, cuối cùng dừng trên thiếu niên có dung nhan bắt mắt nhất đứng bên cạnh Mân Doãn Khởi.

Ánh sao lấp lánh dưới đao quang kiếm ảnh, cậu mở đôi mắt tròn xoe nhìn, vẻ mặt nhu hòa đến thần kỳ.

Tô Văn Ca nhìn một lúc sau bỗng đứng lên cầm kiếm nhảy vào đám người.

—— nhìn những ngón tay nhỏ bé đặt trên cái bụng tròn tròn, nhất định đã mang lục giáp, cậu có thai.

Đuôi mắt hắn hơi nhếch lên, bóng kiếm hơi đổi, trong nháy mắt bên người đã vẩy ra mấy đường máu tươi.

Dòng máu ấm áp vẩy lên khắp người, trong mắt Tô Văn Ca dần ngưng tụ hơi lạnh. Hắn đứng tại chỗ vung tay phải, binh lính ngoài điện nghiêm chỉnh bước vào đến bên cạnh Mân Doãn Khởi, mà bên kia đại điện là đài diễn của Tô Văn Ca cùng quân sĩ thuộc hạ của hắn.

Vẻ mặt Mân Doãn Khởi hơi thay đổi, lẳng lặng ôm Kim Tại Hưởng vào lòng. Hắn hiểu rõ nỗi lòng mình, không khỏi cười thầm trong lòng, không ngờ sống nhiều năm hắn mới có cảm xúc như vậy. Nhưng đây là Kim Tại Hưởng, đây là người của hắn, từ trên xuống dưới cậu đều có dấu ấn của hắn, sao có thể bị nam nhân khác mơ ước?

Dù chỉ là liếc nhìn một cái... nửa cái cũng không được!

"Lộc vào tay ai còn chưa biết đâu!"

Ánh mắt Tiếu Tự Hổ nặng nề âm u, vừa lau máu trên đao vừa cười lạnh, giơ đao quyết chiến với Tô Văn Ca, hai người một người trấn thủ biên cương một người khai cương quốc thổ, một người bảo đao chưa già một người thiếu niên anh tài, đao cùng kiếm "leng keng" va chạm tuôn ra một chuỗi ánh sáng bạc.

"Hay lắm!"

Ảnh Nhị Thập Cửu trên mái nhà hưng phấn nhìn trận đánh nhau sống chết này.

Nói đến ảnh vệ, luận về khinh công và công phu chạy trốn đương nhiên không ai bằng, nhưng đối với đao kiếm chém giết lại không quá am hiểu, bọn họ đều dùng kiếm trong tay áo hoặc ngân châm để chấm dứt tính mạng đối thủ, dùng dây xích dài như Ảnh Nhị Thập Cửu đã coi như ngoại tộc.

Cho nên nếu trực tiếp đối kháng với địch, võ công của ảnh vệ so ra kém Tiếu Tự Hổ và Tô Văn Ca. Tiếu Tự Hổ thành danh đã lâu, một tay Hổ Khiếu Đao làm quân địch nghe đã sợ vỡ mật, còn Tô Văn Ca lại dùng một thanh trường kiếm, kiếm như thu thủy, xuất kiếm không dấu vết!

Hai người này chém giết có thể gọi là đối kháng giữa lực và kỹ thuật, người thường thì không nhìn ra cái gì, nhưng đối với người võ nghệ đầy mình như Ảnh Nhị Thập Cửu thì hai người này quả là bảo bối di động.

"Lão đại."

Bên kia mái nhà, Ảnh Tam cung kính đứng sau một người áo đen đeo mặt nạ sắt, hai người đồng loạt nhìn Ảnh Nhị Thập Cửu cũng một thân đen nhánh đang vô cùng vui vẻ.

Ảnh Nhất được xưng "lão đại" nhìn chằm chằm Ảnh Nhị Thập Cửu, ngữ khí lần đầu tiên có chút không xác định: "Tính tình thế kia... thật sự có thể bảo vệ được tiểu chủ tử tương lai à?"

"Có lẽ, dù sao... con người sẽ thay đổi." Ảnh Tam lạnh lùng nhìn phương xa, thâm trầm nói: "Nếu là trước kia, ngươi có đoán được Hoàng Thượng có một mặt hiền hòa như khi đối mặt với Bảo Phi không?"

"... Không đoán được."

...

Thị vệ đều tập trung ở bên Mân Doãn Khởi, Hoàng Hậu ôm bụng dời bước chậm rãi tới gần Kim Tại Hưởng, có điều không nghĩ tới chuyện nàng là Hoàng Hậu, bộ quần áo màu vàng sáng rất bắt mắt, đám người bức cung cũng không phải đồ ngốc, ai không muốn đánh được con cá lớn? Nay thấy Mân Doãn Khởi chi lo cho phi tử trong lòng, bỏ mặc Hoàng Hậu ở một bên, những người này mừng rỡ.

Vì thế, bắt đầu không sợ chết nhắm tới mục tiêu.

Thị vệ bên cạnh Hoàng Hậu cũng không ít, nên quân Tiếu gia vừa đánh vu hồi vừa hướng dần tới Hoàng Hậu.

Hoàng Hậu hết sức chăm chú di chuyển thân mình, ánh mắt thoáng nhìn bỗng thấy một tên quân Tiếu gia đang bổ đao về phía mình, Hoàng Hậu hoảng sợ nhìn bốn phía, thấy người gần mình nhất chính là...

Kim Tại Hưởng.

Bảo Phi.

Hoàng Hậu nghiến răng nhắc cái tên này, trong đầu bỗng lóe lên một chủ ý tuyệt diệu. Nàng làm bộ như biến sắc hoảng sợ, chân lướt như gió chạy vội tới bên cạnh Kim Tại Hưởng, tay túm lấy tay áo Kim Tại Hưởng ra sức kéo.

Kim Tại Hưởng vốn tựa vào Mân Doãn Khởi nhìn động tĩnh trong điện, nào biết tình hình thế này rồi Hoàng Hậu còn bày trò? Cậu hơi lảo đảo, Mân Doãn Khởi bên cạnh phản ứng lại vội vàng bảo vệ cậu, có điều không hiểu vì sao bàn tay Hoàng Hậu kéo tay áo Kim Tại Hưởng bỗng lùi lại.

[Tinh! Ở bên cạnh Hoàng Đế đột nhiên bị người kéo, phát động kỹ năng kim long hộ thể!]

[Tinh! "Thẻ Giữ Thai" tự động có tác dụng, bắn ngược 80% lực nguy hại của đối phương!]

Hai tiếng thông báo của hệ thống vang rõ bên tai Kim Tại Hưởng, tay áo Kim Tại Hưởng "xoẹt" một tiếng bị xé rách, không đợi cậu phản ứng lại, chỉ ngay một giây sau, Hoàng Hậu ban đầu làm vẻ hoảng sợ nay đã thật sự tái mặt bị đẩy ra xa một trượng, đập mạnh lên người quân Tiếu gia định đánh lén.

Nàng vốn muốn kéo Kim Tại Hưởng để chặn tên này, thuận tiện vụng trộm va chạm bụng y, dù sao Bảo Phi không mang tử thai, nói không chừng va chạm xong sẽ thành một xác hai mạng!

Nàng tính kế thì hay, nhưng sự thật thường tàn nhẫn.

Hoàng Hậu bị ném ra, bụng chấn động, dưới chân nàng ta đột nhiên chảy ra một ít máu đen. Mân Doãn Khởi nhìn thoáng qua chán ghét nhíu mày. Hắn đại khái đoán được máu đen dưới thân Hoàng Hậu nhất định là "tử thai" lúc trước vụng trộm sai Thái Y giữ lại, quả là điềm xấu.

Nhất là lúc Hưởng nhi đang có thai xảy ra loại chuyện này, lại càng là điềm xấu!

Mân Doãn Khởi giơ tay ôm Kim Tại Hưởng vào trong lòng, cúi đầu hôn lên gương mặt mềm của cậu: "Bên kia không sạch sẽ, nhìn không tốt cho con. Hưởng nhi có mệt không? Giờ chúng ta hồi cung đi."  (đang đánh nhau đấy anh ạ, không phải dự cung yến đâu =,=)

"Nơi này không sao chứ?"

Kim Tại Hưởng chỉ chỉ đám Tô Văn Ca cùng quân Tiếu gia đang hỗn chiến.

Mân Doãn Khởi cười khẽ một tiếng: "Trận này tất thắng, đều được ta nắm trong tay, Hưởng nhi không cần lo lắng." Hắn hơi dừng, ánh mắt lạnh nhìn khắp điện hỗn độn cùng nhóm cung phi sợ đến thất hồn lạc phách, lại nói: "Sau ngày này, hậu cung sẽ đại biến."

"Hưởng nhi... Sau này đệ có nguyện cùng huynh..." Mân Doãn Khởi há miệng thở dốc, có điều câu nói kế tiếp lại bị bao phủ trong một tiếng hét, Kim Tại Hưởng đưa mắt nhìn lại, chỉ thấy tướng quân tuổi trẻ đẹp trai, tư thế oai hùng đang thẳng lưng, trường kiếm trong tay xuyên thủng giáp sắt, đâm một nhát thấu tim người đối diện.

Khóe miệng Tiếu Tự Hổ nhỏ ra từng giọt máu, sau đó càng chảy càng nhiều, hắn không thể tin nhìn kiếm trên ngực mình, chỉ vào Tô Văn Ca không biết nói câu gì, rồi sau đó thân mình khổng lồ đổ "rầm" xuống đất, như bị hàng nghìn hàng vạn cột sét đánh ngã không dậy nổi.

Tô Văn Ca lạnh mặt rút kiếm ra, rút một cái khăn trên người ra lau thân kiếm.

Mân Doãn Khởi thấy Kim Tại Hưởng không nghe rõ lời hắn nói nên vẻ mặt ngây ngô, bỗng cảm thấy có chút bất đắc dĩ, hắn dịu dàng cười, lắc đầu nói: "Quên đi, sau này nói."

Continue Reading

You'll Also Like

29.8K 3.2K 21
by SUAVE. "Min Yunki đang bị theo dõi" Đây là một mẩu truyện ngắn của mình và các chap thật sự ngắn :)))
3.5M 129K 160
Thế kỷ 21, nàng là một trong những người nổi tiếng thế giới trong lĩnh vực khảo cổ. Một sớm xuyên qua, trở thành Tam tiểu thư Kỷ gia ở Cẩm Giang thà...
8.3K 694 8
Làm ơn đừng mang truyện đi đâu, cả cái ảnh bìa truyện cũng là tớ vẽ đừng sử dụng vào việc gì ;') bạn không thích nam x nam thì vui lòng hãy quay lại...
2.2K 182 6
" Em đi đâu vậy ? " " Em sẽ tới một nơi thật đẹp! Anh muốn đi với em không? " Thể loại : SE Tình trạng : Đã hoàn thành